1 Thất nghiệp, cả ngày Lâm Hoan cứ đắm chìm trong thế giới tưởng tượng. Anh dựa vào việc cho thuê phòng để duy trì cuộc sống. Diệp Cố Lâm là khách trọ thứ 24 của anh rồi.
2 Mở cửa, đối diện với bóng tối trong đó. Anh ko nghĩ là mình sẽ về nhà tối như vậy.
Cuối cùng cũng bị mời hết 1 ly. Ngồi xuống cái gường lộn xộn của mình.
3 Sau khi ăn xong, Lâm Hoan dọn chén dĩa ra rửa. Diệp Cố Lâm nhìn ko giống như người có thể làm công việc nhà đươc. Hơn nữa, Lâm Hoan cũng sợ Diệp Cố Lâm sẽ đem toàn bộ chén dĩa đập bể.
4 Dắt người về đến nhà, đã thấy Lâm Hoan không có ở ngoài. Diệp Cố Lâm đành để hắn đem mớ hành lý to đùng vào trong phòng của cậu, rồi tự mình gõ cửa phòng của Lâm Hoan.
5 Diệp Cố Lâm bày đồ ăn lên bàn. “Cạo râu rồi ah. Vẫn là cạo sạch sẽ tốt hơn. Nếu ko chắc dài đến nỗi có thể chơi đùa được luôn quá. ”
“Nhìn có tinh thần hơn nga.
6 Lúc Diệp Cố Lâm và Lý Minh Uy chú ý đến, thì bọn họ đã vài ngày ko thấy Lâm Hoan ra khỏi phòng. Diệp Cố Lâm bởi vì quá bi phẫn nên cũng không chú ý đến tình tiết nhỏ này.
7 Cơm nước xong xuôi, Lý Minh Uy giành lấy việc rửa chén, ko cho Lâm Hoan làm nữa. Lâm Hoan cũng không từ chối. Đồ ăn anh nấu ko được khen ngon nên có chút thất vọng.
8 Chiều ngày hôm sau, Diệp Cố Lâm liền rời khỏi. Lý Minh Uy lúc này vẫn còn đang ở trường học, tiễn Diệp Cố Lâm chỉ có Lâm Hoan. Hành lý gồm 2 túi to, là toàn bộ đồ đạc của Diệp Cố Lâm.
9 Sáng sớm cuối tuần, Lý Minh Uy liền thức dậy, đi siêu thị mua 1 ít bánh quy, khoai sấy, kẹo, chocolate, và mấy chai đồ uống. Lúc trở về, cậu tiện đường, ghé tiệm bán điểm tâm mua mấy cái bánh bao và 2 túi sữa đậu nành.
10 Lâm Hoan đối khái niệm thời gian rất mơ hồ. Đói thì ăn, mệt thì ngủ, phân bố thời gian làm việc và nghỉ ngơi ko hề hợp lý chút nào. Cho nên, anh cũng ko biết hiện tại là mấy giờ, hôm nay là thứ mấy, tháng này là tháng nào.
11 Một tuần sau, Lâm Hoan lại ngồi xe trở về. 7 ngày trời ko chạm vào bảo bối quả thật sống quá khó khăn mà.
Để hành lý xuống, lấy ra chìa khóa, Lâm Hoan mở cửa.
12 Ko biết có phải là do ảo giác hay ko, Lâm Hoan cảm thấy dạo này Lý Minh Uy có vài hành động rất kỳ quái. Luôn thừa dịp anh ko chú ý mà ngắm trộm anh. Vậy mà lúc Lâm Hoan quay lại, lại vờ như ko có gì xảy ra hết.