101 trong một con hẻm nhỏ , Dạ Như thở hổn hển. . "Tiểu muội muội " Bỗng nhiên , phía sau có âm thanh truyền tới , âm thanh nghe rất kinh tỏm , Dạ Như theo bản năng xoay người , thấy một khuôn mặt tỏm lợm hé ra"Ngươi là ai?" Dạ Như lùi về phía sau , tiếp theo định chạy nhưng cổ tay đã bị giữ chặt lạiTrong lòng cả kinh , chẵng lẽ chính mình lại gặp sắc lang trong truyền thuyết?Kao , như vậy không hay ho đâu phải không?"Buông ra , đồ chết tiệt" Dạ Như ngọ nguậy cổ tay"ôi , tiểu muội muội bình tĩnh nào , anh đây đã cô đơn rất lâu rồi , ngoan đến đây với anh" Nói xong , người đàn ông hung hăng đẫy Dạ Như té xuống đất , kéo cô vào đằng sau cái thùng nên bên ngoài nhìn vào không thể thấy được.
102 Anh lagrave;đồ ngu ngốc. . . Củng biết là tên tiểu thử thúi Âu Dương Dật sẽ không chờ lâu , nên sau khi bắt điện thoại mười phút sau Nam Cung Ảnh liền chạy đến bệnh việnNhìn đồng hồ " Mạt Han , tại sao em lại phải làm như vậy?" Nam Cung Ảnh trong lòng đau xót , ngồi ở trên giường , sờ vào gương mặt tái nhợt của cô , trong lòng rỉ máu , đáng ra giờ này người nằm trên giường phải là hắn , là hắn chứ không phải là nữ nhân ngu ngốc nàyNam Cung Ảnh cầm điện thoại " Vân tẩu , ngày mang nhớ nhanh theo canh hầm"Cúp điện thoại , dụi dụi con mắt , xem ra Âu Dương Dật sẽ không trở lại.
103 Dịch Điều Vi trong tay cầm hoa quả , đi đến phòng bệnh. Vừa đến liền nhìn thấy Nam Cung Ảnh và Nhan Mạt Hàn ngồi trên giường vừa nói vừa cườiDịch Điều Vi cắn cắn môi dưới " Mạt Hàn , cô khoẻ hơn chưa??" Ra vẻ nịnh bợ liền đem hoa quả đặt ở đầu giường"Tốt hơn nhiều" Nhan Mạt Hàn liếc Dịch Điều Vi , quay đầu tiếp tục đùa giỡn với Nam Cung Ảnh"Điều Vi , tới rồi à.
104 Bị Nam Cung ảnh hôn đến " trời đất quay cuồng" , Nhan Mạt Hàn ôm lấy cổ của hắn , giờ phút này cô nguyện ý trao tất cả cho hắnCuối cùng , hắn lưu luyến buông người cô ra " Cho em ăn bánh kem""Ừ" Nhan Mạt hàn gật đầu , chiếc bánh kem được cấm một ngọn nến nhỏ " Em phải cầu nguyện""Được , chỉ có một điều ước thôi""Ừh" Nhan Mạt hàn chấp tay hình chữ thập , nhấm hai mắt bắt đầu cầu nguyện.
105 "Vì sao lại ngừng lại?" Hắn mang theo âm thanh nhỏ nhẹ , ép xuống nhất có thểNhan Mạt Hàn nâng hai tròn mắt xinh đẹp , chăm chú nhìn vào gương mặt Nam Cung Ảnh " Này , đây là lần thứ mấy của chúng ta?""Lần đầu tiên" Hắn nói xong , hôn lên cổ trắng nõn của cô" Anh yêu là yêu thân thể của em sao?" Nhan MẠt Hàn thất vọng , giọng nói mang theo vài phần thương cảm , không có tình yêu thì cô sẽ không cần"Anh yêu em , chính là yêu trái tim của em , yêu con người của em" Cúi đầu , hôn trụ đôi môi không cho cô phản bácHắn lẩm bẩm nói" Tiểu Hàn , quà sinh nhật của anh cho em.
106 "Thái độ phục vụ kiểu gì , đối với người cứu mạng mình như vậy không hề tốt nha" Âu Dương Dật cười cười , trong cửa hàng hiện tại ngoài hắn là khách thì không còn ai khác , không khí trở nên lúng túng.
107 "Sự thật là tôi không hề yêu anh" Cô hét lên , ngay sau đó nước mắt tràn mi , cô xoay người , không muốn nhìn lại. . Âu Dương Dật liếc mắt , thản nhiên nói " Em đi đi , thật xin lỗi"Âu Dương Dật nhắm chặt hai mắt , giờ khắc này những gì hắn nghe được đã làm tan nát cõi lòng hắn.
108 Giây phúc này , căn bản Âu Dương Dật không giống đàn ông , hắn bất động ở sofa , giống như một đứa nhỏ bị thương. Hắn không khóc , không cười , chính là cứ bất động nhìn phía trướcHai gò má đau đớn , nói cho hắn biết , hắn bị đánh , là bạn của hắn đánh , nói cho hắn biết đây là thời điểm nên tỉnh táoNam Cung Ảnh lấy bình rượu uống một ngụm , ngồi xuống " Nghe này , cậu yêu cô ấy đúng không? yêu cô ấy sao không nói ra?" Hít sâu một hơi , nhìn thoáng qua Doãn Thiệu Hàn.
109 Rất khéo là , buổi tối Nhan Mạt Hàn nhận được điện thoại của Ngôn Lạc THầnÂm thanh của đối phương có chút thương cảm " Mạt Hàn , anh muốn đi New Zealand""Cái gì?" Nhan Mạt Hàn ngẩn ra , cầm ly sữa trong tay có chút run rẩyNghĩ đến lần trước khi Lạc Thần rời khỏi thành phố , cảm thấy trong lòng bất an.
110 "Quản lí , nói cái gì? Muốn tôi đi Trung Quốc?" Nhan Mạt Hàn không thể tin vào lỗ tai mình , nhìn thấy bản hợp đồng đã ký , giờ khắc này cô muốn phát điên"Ây , cô cũng nghe rồi.
111 Nhan Mạt Hàn đứng lên nói lời tạm biệt cùng ba người sau đó mang cập mắt kính rời khỏi cửa hàng bánh ngọtCô phải quay về nhà để tắm rửa và thay quần áoThật ra thì cằm trong tay danh thiếp kia , cảm giác thật khó giải quyếtSauk hi về nhà , ngâm mình trong bồn tắm , tay rờ lên trước ngực một chút vuốt ve vết sẹo kiaVết sẹo kia còn lưu lại là vì đỡ đạn , sáu năm rồi cũng không có mờ điRõ ràng hiện tại Nam Cung Ảnh đã đứng trước mặt cô , nhưng cô không có dũng khí nói ra mình là Nhan Mạt HànNhắm hai mắt lại , nhớ tới cuộc gọi vào buổi sáng hôm đó , giọng nói Dịch Điều Vi có chút tức giậnNgâm mình trong nước nóng , than thể chậm rãi hoà vào bên trong bồn tắm--Đúng sáu giờ rưỡi , một chiếc xe màu bạc dừng ở trước nhà Nhan Mạt Hàn ,6g45 , Nhan Mạt Hàn cầm giỏ xách bước ra cửa , vừa ra khỏi cửa liền bị chiếc xe làm cho giật mìnhXuống xe là Tiểu Dương“Tổng giám đốc kêu tôi đến rước Tô Phi Á tiểu thư” Tiểu Dương cười , mở cửa xe , một tay khác đặt trên nóc xeNhan Mạt Hàn khoé miệng cong lên “ Haha , tổng giám đốc của các vị thật đúng là chu đáo”Xe chậm rãi rời đi.
112 Gần tối , Nhan Mạt Hàn đến nhà Dạ Như , đón Austin cùng April. Dáng vẻ của cô lúc này làm cho ba người họ hoảng sợ , tóc rối tung , lớp trang điểm trên mặt bị nước mắt làm cho nhoè đi , y phục rách rưới …“Mạt Hàn! Cậu làm sao vậy?” Dạ Như khẩn trương đến cạnh cô , nhìn đôi mắt có chút sưng đỏ …“Không sao” Nhan Mạt Hàn lắc đầu một cái , nở nụ cười thê lương.
113 Game over rồi , cái này thật là game over rồi ! Thân phận bị bại lộ , cô cũng biết bí mật không giữ được nữa"Em quả nhiên là Nhan Mạt Hàn" Âu Dương Dật mở miệng rất nhàn nhã nhưng trong lòng cực kì vui sướngNhan Mạt Hàn quay đầu , khó tin nhìn Dạ Như " Hai người các ngươi?""ừ , đúng , chính là giống em suy nghĩ đó"Âu Dương Dật nở nụ cười , ngồi ở trên sofaHiện tại , Nhan Mạt Hàn như kiến bò trên chảo nóng , thật sự không biết nhiều như vậyThản nhiên nhìn thoáng qua Âu Dương Dật , quay đầu " Dạ NHư , mình đi báo cảnh sát , xem April dùm mình"Nói xong , buông April ra xoay người chạy điNgay tại cửa "Phanh" một tiếng , Âu Dương Dật lập tức đứng dậy , gắt gao ôm Dạ NHư"Tại sao? Vì sao em không nói sớm cho anh biết?""Dật , bởi vì cô ấy không muốn Nam Cung Ảnh đến tìm cô ấy" Dạ Như nhún nhún vai"Bất quá , anh nghĩ tình huống hiện tại khẩn cấp như vậy , không bằng cho bọn họ vào kế hoạch để cứu đứa con?""Được" Dạ NHư vui vẻ gật đầu , cầm điện thoại đưa cho Âu Dương DậtThông thạo gọi ngay cho Nam Cung Ảnh--"Cái gì? Con tôi bị bắt cóc?" Còn đang ở trong hội nghị , Nam Cung Ảnh nhận điện thoại , câu đầu tiên nói ra làm cho cả phòng trợn mắt há hốc mồm"Nam Cung Tổng Tài có con?""Như thế nào có thể?""Con của hắn nhiều a?""##%#$%#$#^%$%#^$%""$%^%^#%$%^$%^#;.
114 "Ngạch. . Đừng. . " Lên tiếng trã lời sau đó ngã xuống đất , là Nam Cung ẢnhTiểu Dương chạy nhanh làm cho vài người khác cũng nhảy xuống"A. . ! Ảnh. .
115 Nhan Mạt hàn từ chối một chút , đã bị Nam Cung Ảnh gắt gao đè lạiRơi vào đường cùng , cô buông thả"Được rồi. . Đi thì đi thôi , nhưng nhất định phải mang con về đây thăm em"Cắn môi dưới , kỳ thật cô cũng muốn đi ! Nhưng cô không muốn cho người đàn ông này thực hiện được ý định.
116 Nghiêng ngả lảo đảo vào trong toilet , rất nhanh dùng nước lạnh tạt lên mìnhLại không phát hiện , phía sau một người đã tiến vàoNhan Mạt Hàn ngẩng đầu , mới phát hiện ra người đứng đằng sau làm cô hoảng sợ"Trời ạ , anh muốn hù chết em?" Cô vỗ vỗ ngực , thở phào nhẹ nhõmNam Cung Ảnh không nói nhiều , nhẹ nhàng kéo cô ôm vào lòng ngực , tựa hồ đã biết hết tất cả mọi chuyện.
117 Hai tuần sau , JayzTrong đại sảnh đầy sắc màu , xanh xanh vàng vàng rưc rỡ , tràn ngập đám ngườiLuyến tiếc cô tao nhã kéo kéo tay Nam Cung Ảnh , dẫm trên thảm đỏCô tìm Ngôn Lạc Thần nhưng không thấy hắn?Hôn lễ của cô , hắn vẫn quyết định không đến sao?"Đùng lo" Nam Cung Ảnh cúi đầu , nói bên tai của côNhan Mạt Hàn cười cười , gật đầu " Đương nhiên sẽ không , đều kết quá vài lần?""Nha đầu ngốc"Sũng nịch vuốt vuốt sống mũi của cô , dẫn cô đến gặp mọi ngườiNhưng hôm nay , cô cảm thấy có chút không yên lòngRốt cuộc bị Nam Cung Ảnh kéo ra một góc nhỏ , ôm lấy cô " Hôm nay em làm sao? Không yên lòng?""Ảnh.
118 Phiên Ngoại 1 "Một tháng sau , Âu Dương Dật cùng Dạ NHư cũng trôi qua cuộc sống " vợ chồng mới cưới" cũng rất hạnh phúcHai người đi tuần trăng mặt ngay sau đó , lúc này mới trở về"Dật.
119 Nhan Mạt Hàn theo biện viện đi ra , cao hứng nâng bụng mình , đứa nhỏ tất cả đều khoẻ mạnhCô nở nụ cười nhìn Nam Cung Ảnh đứng ở dưới lầu , có nên nói cho hắn biết?! Hay để sau hãy nói? Cô do dự , vẫn xoay người rời đi.