81 Nam Cung Ảnh vừa đến nhà , phát hiện ra trong nhà không một bóng ngườiVân tẩu đã ngủ , nhìn thấy trên bàn còn bữa ăn khuya đang dang dởTìm khắp biệt thự vẫn không thấy Nhan Mạt Hàn đâu“ shit ! Lại đi đâu rồi” Vỗ tay lên bàn , âm thanh vọng lại trong biệt thự có chút ghê rợn.
82 “tiểu Dương , lập tức điều tra vị trí của Nhan Mạt Hàn , tôi muốn biết cụ thể”Trên xe , Nam Cung Ảnh lấy di động ra gọi cho Tiểu Dương“ Tổng giám đốc , ngài nên đi làm rồi”“Tôi muốn biết vị trí của cô ấy” Nam cung Ảnh có chút tức giận bừng bừng , tiểu Dương thấy thế liền cúp điện thoại , không lâu sau lại gọi “ Tổng giám đốc , điện thoại của cô ấy không có tín hiệu nên không thể tìm ra vị trí cụ thể”“Shit” Nam Cung Ảnh mắng , cúp điện thoại , quay đầu về hướng Doãn Thiệu HànNgồi trên xe bus , Nhan Mạt Hàn lấy tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ , xe đã lái đến xa lộ cao tốc rồi , nơi này không có tín hiệuCô lấy điện thoại ra ngơ ngác nhìn một chút , sáng sớm hôm nay mở máy cư nhiên không có một cuộc gọi nhỡ nào , cũng không có tin nhắn.
83 Nhan Mạt Hàn ngớ ngẩn , đẩy người đang ôm mình rất chặt raNhưng hắn không chút động đậy , ôm chặt rồi lại càng chặt hơn , tựa như sợ cô sẽ biến mất mãi mãi“ Cái đó.
84 “Nam Cung Ảnh ! Anh khốn khiếp ! Không cho phéppp ! Anh đã nói anh muốn tôn trọng tôi đấy”Nhan Mạt Hàn cổ họng kêu ách rồi , hôm nay không phải kì an toàn ! Cô không cầnBên trên người đàn ông này không có ý rời đi , ngược lại càng bá đạo xé rách y phục của côNhan Mạt Hàn tứ chi giùng giằng , nước mắt theo khoé mắt chảy ra , cô không cần có tình yêu mang chất tình dục nàyCô khóc nức nở , van cầu Nam Cung ảnh “ Xin anh , Nam Cung Ảnh , tôi xin anh.
85 “Cái gì?? Ảnh đi thành phố A?” bên trong phòng làm việc của Nam Cung ẢNh , Dịch Điều Vi có chút tức giận ngồi trên ghế salon nhìn Tiểu Dương“ Đúng vậy , đi tìm thiếu phu nhân rồi” Tiểu Dương không hề thích Dịch Điều Vi nên cố ý dùng chữ “ thiếu phu nhân”Hừ ! Trong tâm Dịch Điều Vi cười lạnh.
86 “ Nè , không cho phép em kéo , cho em biết tôi không có mặc đồ” Nam Cung Ảnh ôm chăn trước ngực , buông tay ra “ Nếu như em nhìn cũng được , em biết anh sẽ rất chủ động lắm nha” Hắn híp mắt lại nhìn Mạt Hàn“Làm ơn , anh bị bệnh à”Nhan Mạt Hàn nhìn nhìn , buông tay ra“ Tôi đi mua trà sữa chân trau uống.
87 “Này , Nam Cung Ảnh , anh làm trứng chiên mà bên trong còn vỏ trứng ! Muốn đâm chết tôi à?” Nhan Mạt hàn nhổ một bải nước bọt bên trong có vài miếng vỏ trứng , liếc một cái đối diện chế giễu người đàn ông“Ôi trời ơi ! Cái này là gà xé cay sao? Còn bao nhiêu là đinh sắt?” Nhìn từng khối thịt gà , Nhan Mạt Hàn rất bất đắc dĩ lắc đầu một cái , xem ra không chịu nổi “người đàn ông của gia đình” này rồi“Oh , my lady gaga , xem một chút cái này của anh làm này” Nhấc lên một cây rau cải còn xanh mơn mởn , vừa bỏ vào nồi liền lấy ra“Này , anh cố ý à.
88 Thứ tư ở thành phố S“ơ , Mark” Dịch Điều Vi mang giày cao gót , trang điểm đậm , đeo cập mắt kiếng to chính là muốn che giấu đi nét mặt chán ghét của mình.
89 “Ba” Một cái tát , tay của nữ nhân rơi vào bên cạnh mặt của Nhan Nhậm , khóc nói” Ông là đồ vô dụng ! Hiện tại nhà chúng ta gần phá sản rồi ! Nên nghĩ ra biện pháp gì đi”“Ba mẹ , các người đừng cãi nhau nữa , phiền chết rồi” con gái riêng của Nhan Nhậm , Nhan Cầm nói hiện tại cô đã 17 tuổiNhan Nhậm một phen bóp cổ của cô , hai tròng mắt đỏ ngầu “ Cái con tiện nhân này , suốt ngày chỉ biết tiền tiền tiền.
90 Dạ Như liền nghĩ đến điều gì đó , ngồi xổm xuống. . "Mạt Hàn , người này hình như tớ đã gặp qua""A?!?""Cô ấy , từ từ , suy nghĩ xem"". . . ""A , chính là cô ta , người ở đối diện vơi mình , cô ấy ở chung một khu , ở đối diện đối diệnDạ Như kích động tay chân hạ thủ , Nhan Mạt Hàn một phen ngăn chặn cô lại"Đã biết đã biết" MẠt Hàn đã sớm phát hiện ra chuyện này "Mau phục vụ cappuccino cho cô ấy , cẩn thận tránh cô ấy làm phiền chúng ta" Nhan Mạt hàn đẩy đẩy Dạ NhưHạ Doãn Hi đem cà phê đưa cho Dạ Như , Dạ như quyẹt quyẹt miệng như không tình nguyện bưng lênChỉ chốc lát sau , một người đàn ông xa lạ tiến vào ngồi đối diện Dịch điều Vi"Ajo , người kia chính là Nhan Mạt Hàn" Điều Vi nháy nháy mắt , Ajo nhìn thoáng qua gật gật đầu"Muốn uống gì?" Đưa cho AJO thực đơn ,"Không cần Dịch Tỷ , cám ơn" AJO cực tuyệt , bắt đầu truy đuổi thông tin của Mạt Hàn"Hôm nay chủ yếu cho ngươi đến xem diện mạo , về sao có thể hành động tốt hơn" Dịch Điềi Vi cười cười , nhấp một ngụm cappuccino--Nhan Nhậm mang mặt nạ bảo hộ trên mặt , trong tay cầm cái bao dính đầy máuHai tay run rẩy hắ nói , giết người ! Tôi đã giết người.
91 Chương 92 : Muốn đánh gậy trượt tuyếtBan đêm có chút lạnh mặc dù đã mở lò sưởi trong phòng"Thành phố M càng ngày càng lạnh" Nhan Mạt Hàn nắm chặt cái chăn , xoay người đối mặt với Nam Cung ẢnhNam Cung Ảnh tựa đầu vào giường , cầm sách trong tay , ngọn đèn mỏng manh rọi chiếu vào gương mặt của hắn.
92 Nam Cung Ảnh gọi điện thoại cho Mạt Hàn , nói là Dịch Điều Vi hẹn đi ăn cơm để gặp gỡ bạn trai của cô ấy. Mặc dù Nhan Mạt Hàn không ưa Dịch Điều Vi , nhưng hình dáng bạn trai của Điều Vi như thế nào cô vẫn có chút hứng thú muốn biết.
93 "Nhan Nhậm , rốt cuộc ông muốn làm gì?!"Trong xe , Nhan Nhậm mạnh mẽ trói tay của Nhan Mạt Hàn" Ban ngày ban mặt mà ông dám làm chuyện này , ông không sợ cảnh sát sao?!?"NGoài xe , ở phía đối diện , Dịch Điều Vi đã nhìn thấy tất cả , cô không tin lấy tay bịt miệng lại , cô không nhìn lầm chứ?! Đó là Nhan Mạt Hàn mà?! Cái người đàn ông xa lạ kia là ai?! Mọi chuyện này đều do Ajo làm sao?Cô giẫm lên giày thể thao*, cô liền chạy ra * trong bản W thì loại giày này giống như giày converse á*Nhan Mạt Hàn nhìn thấy xe bên ngoài và người đi điền liền kêu to " Cứu mạng ! Cứu mạng"Chân tay của Mạt Hàn kích động kịch liệt , muốn giãy nhưng lại không được , không ngờ tới chính là Ba ruột của mình hạ độc thủNhan Nhậm bộ mặt dữ tợn , cười lên " Nói chomàybiết , taođã sớm chuẩn bị , ở bên ngoài sẽ không thấy được bên trong này"Nói xong , lấy một miếng vải to nhét vào miệng của Nhan MẠt HànLệ , một giọt , hai giọt.
94 Nam Cung Ảnh nghĩ đến Nhan Nhậm , chính là ba của Nhan Mạt Hàn , đã mười năm rồi không thấyLại không ngờ rằng , chính là ba ruột lại đi bắt cóc con gái để tống tiền , thật sự chuyện này rất là nực cườiHắn quơ tay ý bảo Tiểu Dương đi xuống trước"Nhan Nhậm , ông muốn bao nhiêu tiền?" Giọng điệu của Nam Cung Ảnh vẫn như cũ vô cùng bình tĩnh.
95 Nhan Nhậm lấy miếng vải trong miệng Mạt hàn ra " Mày còn muốn nói gì thì nói đi , ha ha ha một hồi đợi nó đến đây , tao cho tụi bây cùng nhau xuống địa ngục" Nhan Nhậm lấy súng lục ra , bỏ từng viên đạn vào rồi lên đạn.
96 Nhan Mạt Hàn không hề biết , bây giờ trong thế giới của cô chỉ còn tồn tại lại tiếng đập của trái tim"Mạt Hàn , em không cần sợ" Nam Cung Ảnh từng bước tiến đến ,Nhan Nhậm lúc này như kiến bò trên chảo nóng "Mày , mày còn bước đế tao sẽ nổ súng.
97 Bàn tay run rẩy , Nam Cung Ảnh gương mặt tái nhợt"Ảnh. . . Anh có biết. . . Em phải nói điều này. . . nếu không sau này sợ không còn cơ hội nói cho anh biết.
98 "Người bệnh mất máu quá nhiều" Vài người y tá từ phòng cấp cứu chạy ra , mang theo khẩu trang hướng tới Mạt Hàn. . . Nam Cung Ảnh tựa vào tường , nhìn hai bàn tay của mình dính đầy máuDoãn Thiệu Hàn cũng đi qua đi lại , đứng kế bên Nam Cung Ảnh " Ảnh sẽ không sao đâu""Đúng vậy ! Ảnh , hãy nghĩ ngơi chút đi , chờ tin tức " Âu Dương Dật ngồi ở ghế hai tay nắm chặt lại cùng nhau"Nam Cung Tổng Tài , chúng tôi cần ngài kí cái này.
99 "Ông nói cái gì?" Nam Cung Ảnh hung mãnh tiến đến , kiềm trụ vai bác sĩ , Dạ Như cùng Hạ Doãn Hi khóc nức lênÂu Dương Dật trong nháy máy có chút xúc động , muốn đem Dạ Như ôm vào trong lòng ngực của mình , giống như lần đầu tiên ôm cô cách đây hai năm về trước" Nam Cung Ảnh ! Anh đã nói sẽ bảo vệ cô ấy tại sao lại để ọi chuyện trở nên như thế này.
100 Bên trong phòng bệnh , không khí trở nên ngộp ngạtDạ Như đứng dậy đắp chăn cho Mạt HànTrên sofa , Âu Dương Dật dùng ánh mắt ấm áp nhìn cô , chưa từng rời khỏiDạ Như cảm thấy có chút không thoải mái " Này , đừng nhìn "Âu Dương Dật nghiêng đầu , không biết có thể nói gì , hắn Âu Dương Dật thật sự không có thế hùngChợt , Âu Dương Dật đứng dậy"Này , anh làm gì vậy?"" Nói cho tôi biết , lý do rời đi của em hai năm về trước?"Âu Dương Dật rất là nóng giận , hai mắt lạnh như băng nhìn Dạ Như , trực tiếp kiềm trụ hai vai của cô đặt sát tường"Không có lí do gì ! Chỉ là nhìn anh không vừa mắt"Âu Dương Dật không nói thêm lời nào , trực tiếp hôn lên môi của Dạ Như"Này.