221 Thân thể cô run rẩy. Đột nhiên sáng suốt trở lại, cô cúi đầu ngăn cản anh, “Không được. . . ”
Đang động tình, bỗng nhiên bị cô kêu dừng, anh khẽ nguyền rủa.
222 Tân Hoành cuống quít chạy đến sô pha, cầm di động lên.
“Tân tiểu thư sao? Cô khỏe không? Tôi là Serena. Chính thức thông báo cho cô biết cô đã được công ty chúng tôi thu nhận.
223 Lúc Dịch Tân chở Tân Hoành đến nơi, nhẹ nhàng liếc mắt trước mắt cao ốc, khẽ hỏi, “Ở đây?”
Tân Hoành với hắn đột nhiên không thèm cảm thấy có chút mạc danh kỳ diệu, vẫn là gật đầu, “Ừ.
224 Edit: TranGemy
Người đàn ông thấy nét mặt cô như vậy, nở nụ cười quyến rũ hỏi: “Tôi với người kia giống nhau như vậy sao?
Tân Hoành mới vừa ngẩn ra, chợt tỉnh lại, khẽ mỉm cười gật đầu: “Vâng, anh và Phong Dương lớn lên rất giống nhau, mới vừa nhìn thấy, tôi còn tưởng rằng là anh ấy.
225 Edit: TranGemy
Dịch Phong Nghiêu nhìn Tân Hoành, cười khẽ: “Xem ra, quả nhiên anh ta không nói với cô những chuyện này. ”
Tân Hoành chỉ bình tĩnh nhìn anh ta, chờ đợi câu tiếp theo.
226 Edit: TranGemy
Anh lạnh lùng lái xe, rõ ràng cảm thấy được cô đang nhìn anh, cũng không thèm để ý, có vẻ thật sự rất tức giận.
Hai người trở lại nhà trọ của cô, cô vẫn muốn dụ dỗ anh, nhưng anh lại lạnh lùng tuyên bố: “Anh đói rồi, em đi nấu cơm đi.
227 Edit: TranGemy
Cô bị vẻ mặt ôn hòa của anh chọc giận, cực kì muốn nói, vậy sao anh không trực tiếp về nhà anh mà ngủ một mình đi? Suy nghĩ một chút, vẫn không nói ra mà chỉ bỏ lại một câu: “Đây là tự anh nói đấy.
228 Edit: TranGemy
Cô sững sờ, ngẩn ra hỏi anh: “Có ý gì?”
Anh dù bận nhưng vẫn ung dung, đặt hai tay ra sau gáy, lười biếng nói: “Để em tới bồi thường cho anh.
229 Edit: TranGemy
Tân Hoành vào trong phòng ngủ, cũng không sốt ruột như trước. Cô quấn chăn ngồi trên giường suy nghĩ, dù sao cũng đã trễ rồi, cô có thể từ từ mà đi.
230 Edit: TranGemy
Tân Hoành phản ứng chậm ba giây mới quay đầu lại, nói về phía điện thoại trên bàn: “Serena không có ở đây, tôi là Tân Hoành. ”
“Tôi biết rõ cô là ai.
231 Edit: TranGemy
Giúp?
Nói thật dễ nghe, còn không bằng nói thẳng là bán.
Nuôi cô ta hơn hai mươi năm, chính là vì hôm nay, bán cô ta cho một lão già đầu bạc! Đổi về cho nhà họ Nghê một món tiền tài lớn.
232 Edit: TranGemy
Lúc này nghe nói đến một kế hoạch bình thường như vậy, tự dưng trong lòng cô lại sinh ra một cảm giác vui vẻ bình yên.
Tán gẫu với Lạc Tiểu Xuyên không được bao lâu, cô ấy phải quay lại làm việc, Tân Hoành nhìn thời gian, thấy cũng nên mang cà phê về cho ông chủ rồi.
233 Edit: TranGemy
Tân Hoành cười khổ, bất đắc dĩ chỉ chỉ về phía cánh cửa kia: “Hình như tôi vừa phá hư…”
“Chuyện tốt?”
Tân Hoành ngượng ngùng gật đầu.
234 Edit: TranGemy
Nhất thời, Tân Hoành không kịp nghĩ ra anh ta có ý tứ gì, Dịch Phong Nghiêu lại cười khẽ một tiếng, nghe như thể trong nháy mắt tâm tình đã vui vẻ trở lại: “Không sao, cô về đi, không cần cảm thấy áy náy, về nhà vui vẻ.
235 Edit: TranGemy
Tân Hoành: “. . . . . ”
Đại thiếu gia, rốt cuộc anh xuống trái đất làm cái gì vậy?
Tân Hoành giật giật khóe môi: “Em nói anh nghe, đây là siêu thị, bản chất của việc đi siêu thị mua đồ là nhất định phải dũng mãnh không sợ chen lấn, thẳng tiến về phía đám đông mà xông vào bên trong.
236 Edit: TranGemy
Tân Hoành suy nghĩ một chút, cô nhớ ở siêu thị này có quầy thu tiền ở lầu một, nhìn quanh một lát liếc thấy bảng chỉ đường, đang muốn chỉ cho họ thì người đàn ông bên cạnh đã miễn cưỡng lên tiếng: “Tự xem bảng hiệu chỉ đường kìa.
237 Edit: TranGemy
Tối đó, sau khi hai người về nhà, Dịch Tân bảo Tân Hoành làm cơm sớm một chút, ăn uống dọn dẹp, đi tắm rửa xong là nhanh chóng ôm cô lên giường.
238 Edit: TranGemy
Mà cô, đã không thể kiềm chế được mình mà bị người ta lôi kéo thành đồi phong bại tục.
Cô rất vất vả mới dám làm chuyện xấu một lần, người này còn không bỏ qua cho cô, càng muốn chèn ép cô hơn.
239 Edit: TranGem
Từng gặp qua biển xanh, sông nhỏ có đáng là gì. Chưa từng tới Vu Sơn thì sao gọi là thấy mây.
Tân Hoành gần như lớn lên bên cạnh Du Thận Khanh, bên cạnh Du Thận Khanh chưa bao giờ thiếu những người đàn ông ưu tú, có nhiều ưu điểm khác nhau, lúc nhỏ Tân Hoành đã từng hỏi Du Thận Khanh, liệu có người nào đó có khả năng trở thành ông ngoại không.
240 Editor: Thiên Y
Tân Hoành khẽ nhếch môi: “Anh cảm thấy bây giờ em còn có tâm tư mà nhớ đến sao?”
Con ngươi đen nhánh của Dịch Tân lướt qua làn da ửng hồng của cô, xem ra thân thể của cô được tẩm bổ rất tốt.