481 Đáng chết, anh quát khẽ một tiếng, hoàn toàn bó tay với cô! Khổ muốn chết đi!
Nghiêng người ngã xuống giường, rồi kéo chăn đắp kín cho Tường Vi, quần dài còn đang tụt xuống dưới chân, toàn thân lõa lồ trong không khí, nhìn ngắm dục vọng tím hồng không chịu kém cỏi của mình, anh lại phát ra tiếng lầm nhẩm thất bại.
482
483 Chuyện này anh từng không thể chịu nổi, là chuyện cũ anh không chấp nhận được, anh chẳng bao giờ muốn nhắc lại, sợ làm cô buồn, cũng sợ anh sẽ càng hận anh hơn.
484
485 Tường Vi ….
Triết Dã mắt miệng khô khốc, anh ta đã quên được cô sao? Anh ta đã từng đau khổ một thời gian rất dài, mới quyết tâm buông bỏ người này, dù sao sự tồn tại của cô, đã gián tiếp nhắc nhở sự thất bại của anh ta.
486 Triết Dã xiết chặt nắm đấm, xúc động quát lên một câu, ngay sau đó đỏ vành mắt.
Tường Vi kinh ngạc, mở to mắt nhìn Triết Dã kích động, nhớ lại vết thượng bị đạn bắn đêm nọ của Tước, cô nuốt nước bọt một cái, tiếp tục nói: “Triết Dã, anh tỉnh táo lại một chút, em biết rằng chuyện qua rồi thì không sao quay lại được, chuyện mẹ anh, em cũng cảm thấy vô cùng tiếc nuối…”
“Anh ta nói với em, anh ta đã kể với em có phải không? Anh ta không có tư cách nói tới mẹ, không có tư cách!” Triết Dã thô lỗ ngắt lời Tường Vi, trong đầu thoáng qua thảm trạng của mẹ khi tự sát, một sự bệnh hoạn điên cuồng ngay lập tức làm đầu óc anh ta rối mù, lúc nào cũng có thể làm giấy lên một cơn bão tố!
“Triết Dã! Anh hãy nghe em nói, trong lòng anh vẫn không hề tha thứ những gì xảy ra năm đó, đúng không?” Cô cố gắng trấn an Triết Dã, “Thật xin lỗi, năm năm trước, chúng em cũng không làm gì khác được.
487 “Trước tiên, cảm tạ giới truyền thông đã quang lâm nghi thức cắt băng khai trương cửa hàng kinh doanh độc quyền ‘Ny Thường’, năm năm trước vì nguyên nhân riêng tư, ‘Ny Thường’ tạm thời rút khỏi khu vực châu Á, nhưng hôm nay khắp mọi khía cạnh đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, hơn nữa lần này tôi rất có lòng tin, ‘Ny Thường’ chắc chắn sẽ trở lại hàng ngũ các nhãn hiệu quốc tế hàng đầu.
488 Mỹ Nhi thái độ kiêu ngạo đi tới bên cạnh Triết, đưa mắt nhìn Tường Vi còn chưa kịp tỉnh táo lại và sắc mặt vẫn đang tái nhợt, khóe miệng khẽ cong nói: “Triết Dã, sao bên ngoài vẫn còn ồn àovậy? Sắp cắt băng rồi, bảo vệ vẫn chưa chỉnh đốn lại trật tự sao?”
“Ừ, không sao, được chú ý là hiện tượng tốt.
489 “Vi!”
Bóng dáng Hắc Diêm Tước lập tức xông vào giữa đám người xôn xao, xe cứu thương vừa lúc tới, trái tim anh gần như treo lơ lửng trên cổ họng.
Tường Vi kích động ấn lồng ngực Triết Dã, dùng sức ấn xuống, “Triết Dã, Triết Dã! Anh tỉnh lại, anh tỉnh lại đi.
490 “Hắc tiên sinh, có mấy lời vốn là tôi nói thì cũng không tiện lắm, nhưng mà từ thời kỳ đầu Thẩm tiểu thư mang thai đã có dấu hiệu sinh non, ngài lại thường xuyên để cô ấy rơi vào trạng thái tinh thần căng thẳng, đây là một đại kiêng kỵ đối với phụ nữ đang mang thai.
491
492 Khi Hắc Diêm Tước buông ra những lời này xong, tinh tường nghe thấy Tường Vi khẽ thở ra. Xoay người, đi tới bên giường, anh cau mày, nhỏ giọng nỉ non: “Đã bảo là 10h sáng đi thử áo cưới, tại sao không nghe lời anh?”
Mùi thuốc lá trên người anh chậm rãi lan tỏa, đôi mắt đen nhánh của Tường Vi sâu kín chớp một cái, giống hệt một đầm nước trong suốt, có chút u oán, “Nói như anh hay lắm vậy, sao tối qua anh không nói với em, mà phải để sau khi em ngủ dậy mới cho người giúp việc truyền đạt lại.
493
494 Nhạc Niệm Tư hốt hoảng, như là sự xấu xí vừa mới bị người ta vạch ra dưới ánh mặt trời, bị lời Tường Vi làm cho nhếch nhác, khuôn mặt trẻ trung mơ hồ hiện lên gân xanh, ánh mắt bén nhọn khác thường.
495
496 Tường Vi ngắm nhìn anh, ngắm nhìn con người ngày mai sẽ cùng cô bước vào thánh đường hôn nhân, dùng ánh mắt rất nghiêm túc, gằn từng chữ nói ra: “Hôn nhân, là hai người nam nữ yêu nhau, dưới sự chứng kiến của người khác, chấp nhận lời thề sẽ yêu nhau hiểu nhau bên nhau một đời một kiếp, hiện tại, anh thật sự muốn cùng em bước vào thánh đường hôn nhân sao? Anh hiểu chuyện này có nghĩa là gì không?”
Hắc Diêm Tước yên lặng nhìn Tường Vi, trong hành lang tối mờ đôi mắt đen láy long lanh ánh sáng, giống như nhiều năm trước, đôi mắt sắc bén như mắt báo này, ở trong bóng tối lẳng lặng đưa nhìn con mồi bé nhỏ, trong lúc vô tình đã lộ ra ánh sáng lạnh lùng đụng vào ánh mắt Tường Vi thì tự dưng biết thành tia sáng ấm áp, đôi mày ngạo mạn khẽ nhướn lên, bàn tay thật dày nâng con thỏ nhỏ mềm mại lên, thì thầm thở dài một hơi___
“Tại sao tới bây giờ vẫn còn phòng bị anh? Vẫn chưa bỏ được quá khứ sao?”
Anh chỉ liếc mắt một cái là hiểu ngay, có lẽ chính cô cũng không nhận thấy được, trong lúc vô tình cô đã giăng một cái lưới phòng bị anh, giống như một kiểu bản năng, chỉ cần nhìn thấy anh, sự phòng bị lập tức thi triển ra ngoài.
497
498 Một đêm này, Tường Vi hơi nghiêng người tựa vào bên cạnh Hắc Diêm Tước, gần như cả đêm không nhắm mắt.
Tòa lâu đài màu đen ngày xưa, từ lúc nào đã trở thành màu hồng mộng ảo, ngoài cửa sổ hoa tường vi trắng leo kín ngọn cây, leo tới những nhánh cây bên cạnh, dây dưa quấn vòng quanh, tạo ra một khunh cảnh đặc biệt.
499
500 Vừa bước trên taxi xuống, Tường Vi đi thẳng vào trong quán cà phê đã hẹn trước với Triết Dã. Nhìn chung quanh một vòng, không thấy Triết Dã đâu, bèn tìm một chỗ gần cửa sổ ngồi xuống.