361 Ly hôn?Hai chữ này giống như cây gậy sắt nện thẳng xuống gương mặt anh tuấn của Lạc Ngạo Thực, khiến đầu óc choáng váng: "Ai nói bố và mẹ sẽ ly hôn?"".
362 Trong nháy mắt, cả lầu đều yên lặng! Vũ Nghê và Lạc Ngạo Thực kinh ngạc nhìn nhau, sau đó cả hai đưa mắt nhìn về phía Tư Vũ. Biểu hiện của Tư Vũ vô cùng tỉnh táo, giọng nói cũng dần dần rõ ràng: "Anh trai, chị dâu, năm đó không có chuyện gì xảy ra với chị dâu hết, hắn chỉ cho chị ấy uống thuốc ngủ thôi.
363 Bùi Tạp Tư không trả lời "có" hay "không", hiện giờ kẻ xấu đã bị bắt ở đây không cần anh bảo vệ, anh cũng nên rút lui thôi!Nhìn anh lạnh lùng xoay người, trái tim Tư Vũ giống như khối thủy tinh rơi xuống mặt đất vỡ tan tành, cho tới bây giờ cô luôn là người phụ nữ khiến người khác chán ghét!***".
364 "Đừng mà" Trong căn phòng mờ tối, chiếc chăn màu trắng trên chiếc giường rộng lớn đủ cho năm người nằm không ngừng động đậy, phát ra những tiếng kêu mờ ám.
365 Bùi Tạp Tư âm thầm ra đi! Tư Vũ không nhận ra tâm sự trong lòng con gái của mình. Hoan Hoan ôm mẹ, từ từ nói: "Thấy mẹ khỏe mạnh bình thường , con sẽ chăm sóc.
366 Ngoại trừ việc Bùi Tạp Tư đột nhiên trở về Mỹ, khiến mọi người có chút không vui. Nhưng mỗi người đều rất tích cực cố gắng tạo niềm vui cho những người còn lại.
367 "Em chưa có kinh nghiệm làm việc, nhưng em không ngại học hỏi nên muốn tìm công việc kiểu như trợ lý hoặc thư ký chẳng hạn. " Lạc Tư Vũ nhanh chóng trả lời, có thể thấy cô đã suy nghĩ vấn đề này khá kỹ lưỡng.
368 Lạc Ngạo Thực bắt lấy tạp dề, nhìn hai đứa trẻ với ánh mắt không thể tin. "Để phòng bếp lại cho bố? Vậy khác gì hôm nay mọi người muốn để bị đói?"Hoan Hoan và Lạc Dật đều ra sức gật đầu thật mạnh.
369 Nghe xong những lời này, Lạc Ngạo Thực dùng sức nhắm chặt hai mắt, xoa mũi cúi đầu. "Ha ha. . . . ""Ha ha. . . . "Quan Tĩnh và Lạc Tư Vũ đang thái rau liền bật cười thành tiếng, có thể nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lạc Ngạo Thực đúng là ngàn năm có một, làm sao hai người có thể bỏ qua cơ hội lần này?Tuy còn đang chìm trong sợ hãi bởi đám cháy, Lạc Ngạo Thực vẫn cầm muôi tiến lại chiếc bếp.
370 Mặc dù cơm tất niên mùi vị so với bình thường kém rất xa, thế nhưng mọi người vẫn ăn rất vui vẻ. Lại cùng nhau thu dọn phòng bếp sau khi, hai đứa bé đi chơi mới nhất khoản WII, mà bốn người lớn vừa vặn họp thành một bàn chơi mạt chược!Mà người phụ nữ có thai Vũ Nghê giọng nói nổi bật nhất, chỉ trong chốc lát đã đánh thắng bàn!Mà Quan Tĩnh và Lạc Tư Vũ lại thua đến đỏ cả mắt, hơn nữa chăm chú nhìn chằm chằm Lạc Ngạo Thực, đề phòng anh vì muốn lấy lòng vợ mà đánh ra con 'lão thiên'!"Cửu đồng!" Lạc Ngạo Thực đánh xuống một con bài!"Bính!" Vũ Nghê bên kia lập tức chặn lại.
371 "Tạp Tư không biết sao?' Vũ Nghê thắc mắc hỏi, nhưng trong lòng khẳng định đáp án này đúng. Nếu như Tạp Tư biết, cũng sẽ không đi như vậy. Tư Vũ trầm mặc cười việc này có chút bất đắc dĩ, cô giả vờ tự nhiên tươi cười, rồi trả lời đầy đủ thắc mắc của chị dâu.
372 Mặc dù lúc ở trong phòng rửa tay mọi người đều nói ra hết những bí mật trong lòng, thế nhưng khi đi ra khỏi toilet, tất cả liền đem những bí mật ấy giấu đi, không ai đề cập đến, nhưng cô lại lo lắng cho họ! Nhìn hai người họ đang trong giai đoạn đầu mang thai giống cô, quay đầu lại nhìn chồng đang đút hoa quả ình, Vũ Nghê càng thêm cảm giác mình chính là người hạnh phúc nhất!Tuy rằng phần hạnh phúc này đã để cho cô đợi rất nhiều năm, thế nhưng cô rốt cục cũng đợi được, mà Quan Tĩnh và Tư Vũ hai người họ còn không biết cuối cùng sẽ như thế nào, thật hy vọng các cô ấy cũng sẽ như cô có được hạnh phúc.
373 "Năm mới vui vẻ!" Mang theo bốn chữ giễu cợt, một chỗ khác từ trong điện thoại truyền đến lỗ tai Quan Tĩnh!"Năm mới may mắn!" Quan Tĩnh rất bình tĩnh nói ra mấy chữ này!"Tôi bên này còn có chuyện bận ——" tôi cúp máy đây!Ở chỗ khác một người không cho cô cơ hội nói tiếp, qua điện thoại chặn đứng lời nói của cô: "Năm mới rất vui vẻ chứ, cùng người đàn ông mới của em cùng nhau trôi qua năm mới sao?"Trong câu hỏi này tồn tại điều không đứng đắn, đặc biệt chói tai, khiến người ta không nhịn được tức giận.
374 "Ha ha - - anh cũng hiểu được sẽ rất chán, nhưng cũng không có biện pháp!" Lạc Ngạo Thực nghiêng cơ thể đi, đồng thời đem cơ thể cứng nhắc, để cho cô đối mặt với anh! Ánh mắt anh cực kỳ trầm tĩnh, giống như cất giấu một bí mật nào đó, lại giống như có thể nhìn thấu tâm tư của cô.
375 Mặc quần áo bóng chày Hoan Hoanvà Lạc Dật, cùng ở trong sân biệt thự đánh bóng chày. Lạc Dật là cầu thủ ném, cậu bé nghiêng người đi, cánh tay cầm quả bóng màu trắng nói: ‘Ba ba, ba phải bắt được đó!”Đội trên đầu mũ màu trắng Lạc Ngạo Thực, khoa tay múa chân một cái, ýnói “không thành vấn đề”, sau đó ngồi xổm phía sau Hoan Hoan!Hoan Hoan cầm gậy bóng chày, lúc bắtđầu chuẩn bị đánh côbénói! “Lạc Dật, tớ lần này nhất định sẽ đánh trúng!”Thuangười không thua trận, tuy nhiên cô bé mỗi lần đều đánh không trúng, nhưng tất nhiên có tính sĩ khí.
376 "Con trai của tôi chính là người đã bắt cóc phu nhân~ đúng là đồ vô lại". Bà Triệu không hề muốn gọi con trai của mình là đồ vô lại, cho nên hai chữ phía sau bà nói với âm lượng rất nhỏ.
377 "Vợ, em cẩn thận một chút, đừng nhảy lên nhảy xuống, nhìn rất nguy hiểm!" Lạc Ngạo Thực trong lòng run sợ nhìn vợ đứng trên bệ cửa sổ, cầm khăn lau kính thủy tinh! Thật sự làm cho người ta không yên tâm đến phát bực cộng thêm lo lắng nữa.
378 Nếu anh ta không thích cô, sao không cho anh ta sự giải thoát? Từ trong lòng cô là hy vọng anh ta hạnh phúc vui vẽ, mả bản thân cô, nhìn anh ta vui vẻ, cô cũng rất vui vẽ rồi! Tư Vũ buông sợi tóc màu đen gãy xuống, lộ ra dung nhan của bản thân mình.
379 Cha mẹ TạpTư thấy Hoan Hoan hiểu được lễ phép lại nhu thuận cực kỳ thích, thêm khuôn mặt đường nét mềm mại cùng khóe miệng luôn luôn xếch lên liền chứng minh tốt nhất.
380 Ánh sáng màu vàng của ngọn đèn rọi trên cái giường màu hồng, một cô gái có thai đang cầm điện thoại, nấu cháo điện thoại, tiếng nước chảy ào ào truyền ra từ bên trong phòng tắm, trong đó còn nghe thêm tiếng một khúc nhạc, cố gắng nghe, nhưng lại có chút hương vị.