41 “Cổ tiểu tử, bây giờ đã không còn như ngày xưa ngươi rời khỏi thế tục quá lâu rồi, căn bản không biết sau kiếp nạn thế tục đã thay đổi lớn như thế nào, sau kiếp nạn vạn vật phục sinh các thiên tài cũng như măng mọc sau cơn mưa xuân.
42 Đêm.
Ánh sao lấp lánh.
Cổ Thanh Phong mặc một bộ áo mỏng ngồi trên giường, hai tay tùy ý đặt trên đầu gối, mắt khẽ nhắm lại tĩnh tọa như đang nhập định dưỡng thần càng giống như đang hấp thu linh khí.
43 Cổ Thanh Phong vốn không định đi gặp Phi Tuyết Chân Nhân gì đấy, chỉ là không ngờ Đàm Tư Như lại đích thân đến lần nữa nói là muốn nói về chuyện của Âu Dương Dạ.
44 Chủ khảo nội môn khảo hạch gồm bốn hạng.
Thứ nhất, tu vi.
Thứ hai, ngộ tính.
Thứ ba, tiên nghệ.
Thứ tư, long môn.
Người Phí Khuê không cao, chỉ trên dưới một mét rưỡi, tai to mặt lớn nhìn như con heo rất buồn cười, nhất là cái bộ dạng cười tít mắt thật là… đủ đáng khính.
45 Buổi chiều hôm đó, là một ngày nắng chói chang.
Đệ tử ngoại môn líu díu tụ tập ở trường thi.
Mà ở trên đài cao, nghị sự trưởng lão Nhân Đức chân nhân, nội môn trưởng lão Tuyết Phi chân nhân, ngoại môn trưởng lão Lý Tử Hoành đang chờ năm vị quan chủ khảo thẩm duyệt đệ tử tham gia khảo hạch, ngoài những người này ra còn có một ban chấp sự ngoại môn Thí Luyện Đường đảm nhiệm vị trí phó giám khảo, mà cũng chẳng phải ai khác chính là cái người tròn vo Phí Khuê tròn vo vo chấp sự.
46 “Năm ấy, ở núi Đại Thanh Xích Tiêu Quân Vương bị một đám cao thủ bao vây tấn công, Kim Đan bị hủy, mười năm sau quay trở lại. Giết hơn mười tông môn núi Đại Thanh không chừa một mảnh giáp.
47 Nếu nói đệ tử ngoại môn dùng Viêm Lôi Thuật đánh ra hai mươi bảy đạo Viêm Lôi chi lực, chuyện này không hiếm lạ.
Dù sao điều kiện cơ bản của khảo hạch nội môn chính là tiên thiên Ngũ Trọng, tiên nghệ Tiểu Thành.
48 Hả?
Cổ Thanh Phong đang định rời đi quay người lại, một nam tử khoảng ba mươi tuổi từ trong đám người đang đi về phía hắn.
Nam tử này quần áo hoa lệ, anh tuấn cao lớn thần sắc có chút ngạo nghễ ánh mắt có vẻ bất thiện.
49 “Ngươi dám đánh gãy cổ tay đường đệ ta, hôm nay ta sẽ khiến ngươi phải trả giá gấp mười lần!”
Lý Xán biết cơ thể Cổ Thanh Phong khác với người bình thường, không dám khinh địch bước nhanh đến, linh lực trong cơ thể tỏa ra, quanh người ánh sáng rực rỡ đánh ra một quyền, ầm ầm vang dội giống như một vụ nổ mạnh mẽ, thế như xẻ núi.
50 Trên đường trở về, đôi chân nhỏ ngắn kia của Phí Khuê chạy như bay đuổi theo cơ thể cong cong đập mông ngựa: “Công tử thật là như thần nhân vậy sự kính nể của tiểu nhân đối với người như nước sông cuồn cuộn một khi đã phát thì không thể cản.
51 Linh khí là một thứ cực tốt.
Nó giống như suối nguồn sinh mệnh có thể dung dưỡng được rất nhiều thiên tài địa bảo, cũng được gọi là tài nguyên tu hành.
52 Còn một trận nhãn được ẩn giấu sâu nhất vẫn chưa bị đánh bại tiêu tan?
Thanh Ninh chân nhân nhìn Cổ Thanh Phong, hiển nhiên nàng ấy không tin vì dù gì lúc nãy nàng đã dùng thần thức dò tra một lượt kĩ càng, tất cả các trận pháp và trận nhãn đều tiêu tan triệt để rồi làm gì còn trận nhãn nào nữa.
53 Nhảy vào động phủ, bên trong có một tòa điện rộng lớn.
Có lẽ vừa rồi trận pháp đã hỗn loạn nên tòa điện này nhìn qua có chút đổ nát, chẳng những trên tường có nhiều khe nứt mà bên trong cũng có không ít đá vụn.
54 Là một trong mười hai thủ tịch phái Vân Hà, tu vi thực lực của Hoàng Diệu tất nhiên rất mạnh.
Sự thật đúng là như thế, dựa vào tam thải linh căn tuổi còn nhỏ mà hắn đã là trúc cơ tu vi lục trọng, lại thêm thiên tư thông minh ngộ tính không tệ trình độ võ công rất cao minh.
55 Mộ Tử Bạch từ từ mở cửa đá ra, hình như vẫn chưa kích động bất kỳ cơ quan nào cũng không có bất kỳ điều gì khác thường, hắn vừa đẩy cửa vừa thản nhiên nói: “Thanh Nịnh, bây giờ ngươi đã tin ta chưa nếu thật sự có cơ quan gì thì nó đã kích động từ sớm, à.
56 Có lẽ không nghĩ tới Mộ Tử Bạch lại đột nhiên nói ra câu này, lông mày Thanh Nịnh không khỏi nhếch lên một cái hỏi: “Ngươi có ý gì!”
“Không có ý gì, chẳng qua ta chỉ cảm thấy những mảnh vỡ tinh thạch này nên thuộc về mọi người mà thôi.
57 Quá nhanh!
Quá đột ngột!
Cũng quá điên cuồng!
Nhanh đến khiến cho Thanh Nịnh căn bản không kịp phản ứng.
Đột nhiên khiến tư duy của Thanh Nịnh ngưng kết, người như pho tượng trợn mắt hốc mồm.
58 Sau khi mở thạch môn, điều khiến Cổ Thanh Phong không nghĩ tới là bên trong đúng là một vùng phế tích.
Bên trong phế tích có một cái giếng, trong giếng giống như thiêu đốt lên một loại tử kim hỏa diễm, hỏa diễm như nước trên đó nổi lơ lửng một viên hỗn sắc tinh thạch lớn bằng ngón cái.
59 Chuyến này thu hoạch tương đối khá, không chỉ vơ vét được mấy ngàn mảnh vỡ tinh thạch cũng thu nạp một số lớn tử kim chi hỏa.
Cố Thanh Phong suy nghĩ nếu luyện hóa những tử kim chi hỏa này, lại thêm những mảnh vỡ tinh thạch này nữa có lẽ hắn có thể Trúc Cơ lần nữa.
60 Hơn một tháng vội vàng trôi qua.
Mỗi ngày Cổ Thanh Phong đều luyện hóa tử kim chi hỏa, thình thoảng trêu đùa cô gái bên trong hỗn sắc thủy tinh một chút khi nhàn hạ cũng sẽ trêu chọc con rùa.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50