21 “Tiểu tử ngươi. . . ngươi. . . ngươi thật. . . ngươi thật sự là Cổ Thiên Lang!”
Ước chừng qua một khoảng thời gian rất dài, Hỏa Đức chân nhân mới đứt quãng nói ra một câu nhưng nói năng lộn xộn.
22 “Bây giờ tiểu tử ngươi trở về cũng tốt, cũng chỉ có tiểu tử ngươi mới có thể trị được đám ranh con kia, nếu không. Bọn họ sớm muộn gì cũng chịu thua thiệt.
23 Hôm nay, giữa trưa trời nắng gắt.
Tại Vân Hà phái, Hậu Sơn, Linh Ẩn viên.
Cổ Thanh Phong đang nằm ngửa trên một chiếc ghế của trương lão gia nhàn nhã phơi nắng, đến Vân Hà phái đã năm sáu ngày nay, ngày nào cũng cùng Hỏa Đức lão đầu nhi kia chơi cờ, nhâm nhi chút rượu, mỗi ngày trôi đi vô cùng tự tại.
24 Có lẽ là chán ghét cuộc sống trước kia chém chém giết giết.
Cũng có lẽ là choáng váng và bàng hoàng sau khi bị Thiên đạo cướp đi tất cả.
Cũng có lẽ là thật sự nhàm chán.
25 Mặt trời lặn ở phía tây.
Bận rộn đến trưa, sau khi gieo hết hạt giống xuống một mẫu Linh Điền, lúc này hắn mới rời đi.
Về phần những lo lắng của Âu Dương Dạ kia, hắn căn bản chẳng để tâm chút nào, ngược lại khi tiểu nha đầu kia nói ra những lo lắng đó làm cho Cổ Thanh Phong có cảm giác rất thân quen, chính xác thì những lời nha đầu kia nói lúc chiều nay với sư tỷ đã làm cho hắn rất xúc động.
26 Tính tình của một người có lẽ sẽ theo tuổi tác, sự từng trải mà thay đổi.
Nhưng tính cách của một người, loại bản tính khảm vào tận xương từ khi mới sinh ra, thì có chà lau thế nào cũng không xóa sạch được.
27 Cùng lúc đó, Âu Dương Dạ đang chạy khắp phái Vân Hà tìm Lý Sâm.
Biết được chuyện linh điền của Cổ Thanh Phong bị mấy tên đệ tử ngoại môn phá hoại, nàng liền biết nhất định là do Lý Sâm bày trò.
28 Tên Cổ Thanh Phong kia đánh mấy tên đệ tử ngoại môn? Còn đánh rất thảm?
Nghe thấy tin này, Âu Dương Dạ suýt chút té xỉu, cũng không để ý đến sư tỷ đang ngăn cản nữa vội vàng chạy tới Hồng Diệp sơn cốc.
29 “Sư tỷ, tỷ làm gì vậy. . . thả muội ra!”
Bị Đàm Tư Như cưỡng ép dắt đi, Âu Dương Dạ nhanh chóng vận chuyển linh lực trong người tránh thoát.
“Người đàn ông như thế mà muội để ý làm gì ngay cả trúc cơ cũng thất bại, vậy mà còn không biết điều gì cả, còn dám cuồng vọng trước mặt tỷ.
30 Đàm Tư Như nhận rất nhiều lợi ích của Lý Sâm, luôn tác hợp hai người, Lý Sâm đã từng hứa nếu như được chuyện sẽ cho nàng rất nhiều tài nguyên tu hành vì thế Đàm Tư Như đang rất cố gắng.
31 “Ai dám động!”
Cổ Thanh Phong quát đinh tai nhức óc, hắn mặc bộ đồ trắng càng gây sự chú ý trong cánh rừng lá đỏ này, tóc đen dài khuôn mặt tuấn lãng, thần sắc tỉnh táo hai tay chắp sau lưng, đứng thẳng ở đó, như thanh kiếm cô đơn giữa gió trời lồng lộng, hai con ngươi u ám sâu như biển chết, quét ngang ra khiến người khác rùng mình, như rơi xuống vực sâu, từ trong linh hồn dâng lên một cảm gíac sợ hãi.
32 Cuối cùng Đàm Tư Như vẫn không thể nào chịu đựng được mê hoặc, cắn răng một cái rút ra phi kiếm đâm thẳng qua.
Nàng là cao thủ trúc cơ, trong cơ thể linh lực cực kỳ cường đại một kiếm ra đương nhiên uy lực.
33 Nhìn qua gương mặt Đàm Tư Như tê liệt trên mặt đất, trong lòng Âu Dương Dạ không có bất kỳ lo lắng gì thậm chí không có bất kỳ đồng tình.
Nếu là trước đó trông thấy sư tỷ trong bộ dạng này, nàng nhất định sẽ rất lo lắng sẽ rất sốt ruột nhưng hiện tại sẽ không, mới vừa rồi tận mắt nhìn thấy sư tỷ vì tiền tài muốn đưa Cổ Thanh Phong vào chỗ chết nàng liền thấy rõ ràng bộ mặt con người sư tỷ, trước kia chỉ biết sư tỷ rất ích kỷ lại không nghĩ rằng sư tỷ vậy mà vì lợi ích cá nhân sẽ đi giết người.
34 “Hắc hắc!”
Hỏa Đức chân nhân đứng dậy rót cho Cổ Thanh Phong một chén rượu, nhếch miệng cười nói: “Chỉ là muốn ngươi giúp cái chuyện nhỏ mà thôi. ”
Cổ Thanh Phong lắc đầu, cười cười từ thời điểm nghe Hỏa Đức nói muốn bày tiệc mời mình là hắn biết sự việc không có đơn giản như vậy, nhìn xem đầy bàn món ngon mỹ vị cùng hơn bao mươi vò Băng Hỏa Lão Diếu kia, lại nhìn nhìn Hỏa Đức chân nhân kia một mặt khiêm tốn, Cổ Thanh Phong biết chuyện này tuyệt đối nhỏ không được.
35 Bất luận là Hỏa Đức khuyên nhủ thế nào thì Cổ Thanh Phong vẫn chỉ câu nói đó.
Hỏa Đức người là ân nhân cứu mạng của ta, nếu là giúp người thì sao cũng được, nhưng duy nhất việc phái Vân Hà là không được.
36 Âu Dương Dạ chạy thật nhanh tới Linh Ẩn Viên phía sau núi, phát hiện thấy đại chấp sự Quảng Nguyên chưa tới liền thở phào trong lòng, vội chạy vào trong vườn.
37 Nếu lúc trước hình ảnh Cổ Thanh Phong nằm trên ghế còn Hỏa Đức trưởng lão bên cạnh hầu hạ khiến người ta cảm thấy thật quái lạ khó hiểu.
Thì những gì xảy ra vào giờ phút này không chỉ là quái lạ khó hiểu nữa.
38 Nhìn thấy Quảng Nguyên Đại chấp sự bị Hỏa Đức chân nhân ném ra như một con gà con, những người khác người đều mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong lòng vừa kinh hãi vừa tràn ngập mối hoài nghi vô tận.
39 Chuyện xảy ra ở núi Linh Ẩn Viên nhanh chóng lan truyền khắp phái Vân Hà, nghe nói lão già Hỏa Đức không chỉ hầu hạ vị Xích Viêm công tử kia, thậm chí còn vì hắn mà động thủ dạy dỗ Lý Sâm, đến Quảng Nguyên Đại chấp sự cũng bị mắng té tát.
40 Linh Ẩn Viên, sau núi phái Vân Hà.
Hỏa Đức một mình uống rượu giải sầu trong vườn, nhìn mặt trời trên đầu, đã gần giữa trưa không khỏi mắng một câu.