61 Chương 61 Tôi đang lăn tăn xuống cầu thang thì liền đụng mặt người quen: -Chị Hà Vũ, đã lâu không gặp. Tôi hơi nhíu mày, giọng nói này vẫn đáng ghét như cũ.
62 Chương 62 -Thế bây giờ bà tính thế nào? Sau khi nghe tôi kể, Sang chỉ nhíu mày hỏi tôi một câu như vậy. Tôi thở dài, buồn rầu nói: -Còn có thể thế nào chứ? Cậu ta không có tin tui.
63 Chương 63 Buổi sáng Hà Vũ vẫn không có đi học. Tôi ôm tâm trạng lo lắng thấp thỏm vượt qua mấy tiết toán và tiếng anh. Giờ nghỉ trưa tôi ôm điện thoại gọi hết mấy cuộc, lần này không còn hiển thị máy bận nữa mà trực tiếp chuyển sang "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được".
64 Chương 64 Tuy không hiểu vì sao thái độ của hắn lại trở nên hung dữ như vậy, bất quá tôi vẫn bướng bỉnh nói: -Tôi cứ nói đấy. Cậu làm gì tôi? Oái, đau quá.
65 Chương 65 Cứ tưởng xong chuyện này, tôi cùng Hà Vũ có thể an tâm thoải mái hẹn hò. Không ngờ mới được vài ngày, tôi lại bị cô nhóc đó bỏ rơi. Gần đây người này phải thường xuyên ôn tập, học bồi dưỡng để thi học sinh giỏi.
66 Chương 66 Tôi nhìn chỗ ngồi trống bên cạnh, trong lòng thấp thỏm không yên. Sáng nay Hà Vũ nghỉ học để đi thi học sinh giỏi, nên bây giờ tôi phải ngồi một mình.
67 Chương 67 -Hà. . . Hà Vũ, tôi có chuyện muốn nói với cậu. Tôi. . . cậu. . . Tôi muốn nói là tôi. . . Người kia mãi không nói được gì, lặng lẽ hít sâu một hơi.
68 Chương 68 Một buổi chiều nọ, hắn dẫn tôi đi ăn, sau lại chở tôi đến sân vận động gần đó. Nhóm anh Đăng Vinh hẹn tôi tối nay đi chơi bóng rổ, nghĩ đã lâu rồi không gặp mấy anh, nên cũng không từ chối.
69 Chương 69 Ngày tháng trôi qua thật nhẹ nhàng. Mới đó mà đã đến thi học kì 2. Thời gian này ngoài ôn tập trên lớp, tôi còn thường mang sách vở đến "thỉnh giáo" Hà Vũ.
70 Chương 70 Một năm học đã kết thúc. . . Hôm nay là lễ tổng kết năm học. Tôi ngồi ở trong sân, nhìn Hà Vũ liên tục lên nhận phần thưởng. Học sinh giỏi được một phần, hạng nhất lớp được một phần, nhất khối một cái ba lô, học sinh ba tích cực gì gì đó.
71 Chương 71 -Hà Vũ vốn dĩ cũng có một gia đình bình thường. Ba mẹ của Vũ gặp nhau khi cả hai còn rất trẻ, sau đó họ cưới nhau. Chú Huy rất chiều chuộng vợ, dù chú biết rằng người đó lấy mình chỉ vì tiền.
72 Chương 72 -Mới sáng sớm cậu chạy qua đây làm gì?-hắn ngáp ngắn ngáp dài hỏi tôi, hai tay còn đang ôm gối ngủ. -Sáng sớm á? Tôi xin cậu, gần 10 giờ rồi.
73 Chương 73 Khoảng hơn 8 giờ sáng, Kha chạy xe đạp đến đón tôi. Dọc đường đi hắn không nói với tôi lời nào. Tôi có thể cảm nhận được tâm trạng hắn rất nặng nề nhưng không hiểu nguyên nhân do đâu.
74 Chương 74 -Kha, con ăn nhiều vào. Mấy món này đều do dì làm đó. -bác Lan vừa xới cơm vừa bảo hắn. Tôi ngồi một bên trầm mặc, ánh mắt vẫn dán chặt vào mấy món ăn.
75 Chương 75 Khó có được một hôm tôi dậy sớm trước 10 giờ. Nhìn ánh nắng rực rỡ trên đường, tôi thích chí gọi điện cho cô nhóc của mình.
76 Chương 76 Tôi với Vũ không nói chuyện với nhau gần một tuần rồi. Lần đầu tiên chúng tôi giận nhau lâu như vậy. Nói thật hôm đó tôi bình tĩnh lại cũng thấy rất hối hận.
77 Chương 77 -Lần này anh thật sự hại chết em rồi. Tôi ngồi trên ghế vò đầu bứt tóc, nhỏ giọng than oán, hoàn toàn khác xa hình tượng lạnh lùng lúc nãy.
78 Chương 78 Một bữa nọ, buổi trưa nắng rất gắt, tôi lười biếng ở trong nhà bật quạt nằm ngủ. Ba tôi đột nhiên gọi đến, báo rằng đã tìm được chỗ làm cho tôi.
79 Chương 79 Sáng thứ hai, tôi vất vả lắm mới rời được giường. Tuy buổi tối đã cố gắng đi ngủ sớm nhưng sáng vẫn không thể nào dậy nổi, chắc do thói quen ngủ nướng trong hè.
80 Chương 80 -Dạo này cậu có luyện bóng rổ không?Kha ôm trái bóng trong tay, lắc đầu nói với tôi: -Không có. Cậu đi rồi tôi đâu còn biết chơi với ai.