21 Editor: Diệp Thanh Trúc. Không ai ngờ vị hôn thê của Hoắc Cố Chi lại kiêu ngạo như thế, chẳng thèm để tiểu thư nhà họ Giản vào mắt, chỉ có Hoắc Cố Chi thấy rõ, sau sự hận thù này của cô là một sự đau lòng không thể tả.
22 Editor: Diệp Thanh Trúc. Dù sao cũng là bữa tiệc từ thiện do phu nhân thị trưởng tổ chức, Ngu Vô Song cũng nên cho người ta chút mặt mũi, dù sao cũng còn nhiều thời gian, cô cần gì hơn thua lúc này?Đừng nói vội, cô có thể đòi lại nhanh thôi, không ai có thể trốn được!.
23 Editor: Lam LanGiọng nói nam tính trầm thấp rõ ràng, nghe rất êm tai, vừa lên tiếng đã hét lên 100 vạn, quả thật khiến cả những người quyền quý nhất ở Nam Giang này vừa nghe thấy đã sợ đến ngây người, Hoắc Cố Chi quả là đang muốn đấu với Mạnh Thiếu Văn, ngay cả vật đính ước của người ta mà cũng muốn thò tay vào.
24 Editor: Lam LanNgười vừa tới mặc áo trắng hiệu POLO đơn giản, quần dài màu đen bao quanh đôi chân thon dài, chiếc kính râm màu nâu che nửa mặt mặt khiến mọi người không nhìn rõ diện mạo của anh ta, nhưng đôi môi mỏng hoàn mỹ khẽ nhếch lên mơ hồ đã lộ ra khí chất không ai sánh bằng.
25 Editor: Tử TinhQuản gia đã từng phục vụ cho cha của Lâm Vinh Gia, tự nhiên vô cùng am hiểu tính cách của cậu con trai duy nhất trong nhà họ Lâm này, nghe anh ta nói như vậy, ông cũng không chút do dự, nhận lấy chiếc nhận bèn xoay người đi ra ngoài, một chút cũng không dừng lại.
26 Editor: Tử TinhBản thân Lâm Vinh Gia cũng không phải người đứng đắn gì, mẹ anh ta là người Anh, cha là người HongKong, từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dục nên tương đối bị Tây hóa, cho nên cũng không coi đạo đức lễ nghĩa ở trong nước ra gì, chẳng qua bây giờ đang làm ăn ở Nam Giang, cho nên mới bắt buộc phải học cái bộ dáng xã giao trong nước.
27 Có tình yêu là tế thủy trường lưu (nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài), có tình yêu có thể là say đắm trong một ánh mắt một nụ cười, nhưng Hoắc Cố Chi yêu là tự thân cố gắng.
28 Kiều nữ nhà giàu (*) bỏ được thói kiêu căng mà tới xin lỗi làm Mạnh Thiếu Văn bất ngờ. anh và cô quen biết quá sớm, cho tới có chút tình cảm đã sớm dung hợp thành thân tình, trong đó quan hệ cũng phức tạp không phải hai câu ba lời có thể nói rõ sở.
29 Editor: Diệp Thanh Trúc. Cô gái gần trong gang tấc có một khuôn mặt cực kỳ tinh xảo, rất giống Uyển Như mà lại có khác biệt trời vực, bên môi Uyển Như không có nốt ruồi nhỏ kia, cũng không quyến rũ như cô, cô gái này quá đẹp, khiến đàn ông không rời mắt nổi.
30 Editor: Diệp Thanh Trúc. Một giờ sau, tập đoàn Hằng Viễn, trong phòng làm việc của Tổng giám đốc. Ngu Vô Song, nữ, sinh ngày 8 tháng 8, năm 1986 ở Bắc Kinh, lúc năm tuổi thì cả nhà di dân sang Paris - Pháp, mười tám tuổi thi vào học viện nghệ thuật cao cấp ở Pháp, từng công tác tại một triển lãm tranh rất nổi tiếng ở Paris, cha mẹ đều là thương nhân, có vài nhà hàng, khách sạn ở Paris.
31 “Mẹ!”, GIản Uyển Linh nghiêm mặt, khó tin nhìn Chung Tiếu Dung, ảo não nói, “Sao mẹ có thể nói con như vậy, mẹ không phải mẹ con sao?”“Tao không phải mẹ mày thì ai là mẹ mày chứ?” Chung Tiếu Dung có chút căm tức trừng mắt với Giản Uyển Linh, trên mặt tràn đầy sự giận dữ, “Đừng tưởng được gả vào nhà họ Mạnh là có thể nói chuyện như vậy với mẹ, cũng không thử nhìn xem chính mình đã dùng thủ đoạn gì, không nhân lúc trẻ tuổi mà sinh con để củng cố địa vị đi, sau này bị những phụ nữ xinh đẹp trẻ trung khác kéo xuống thì đừng có mà ngồi khóc!”Trong phòng khách xa hoa, Chung Tiếu Dung mặc sườn xám màu tím violet, rõ ràng là một quý phu nhân sang trọng nhưng những lời nói ra quả thật khiến người ta không dám khen tặng!Giản Uyển Linh tức đến trắng bệch cả mặt, cô ta ủy khuất nhìn Giản An Dương, cắn môi làm nũng, “Ba, ba xem mẹ đi, còn nói những lời này để kích động con!”Người mẹ này của cô ta càng ngày càng vô dụng, may mà ở đây không có ai, không thì ai mà nghe được thì chỉ có nước bị cười đến rụng răng!“Chung Tiếu Dung!”, Giản An Dương tức giận, người phụ nữ kia vừa dứt lời, ông ta liền ra uy trừng mắt nhìn vợ mình, đáy mắt lộ ra ý cảnh cáo, “Bà còn dám nói hươu nói vượn tôi sẽ cho bà về quê một thời gian, vợ của Giản An Dương tôi không phải là một người đàn bà chanh chua không có đầu óc!”Khi còn trẻ Chung Tiếu Dung là một tiểu thư quyền quý đoan trang mạnh mẽ, về sau khi quen biết Giản An Dương, người đàn ông dịu dàng như ngọc này luôn dùng ánh mắt ái mộ nhìn bà ta như bao người đàn ông khác, bây giờ thì sao, thực tế hiện tại lại hoàn toàn khác xa so với lúc trước.
32 “Không thể như thế được!”, Giản An Dương hoàn toàn không tin tưởng những điều mình vừa nghe được, thậm chí ông ta còn tươi cười liếc nhìn Giản Uyển Linh nói chắc chắn, “Con cứ yên tâm đi, trong lòng Mạnh Thiếu Văn chỉ có một mình Giản Uyển Như, Giản Uyển Linh đã sớm chết rồi!”Dưới ánh đèn sáng chói trong phòng bếp, trên mặt ông ta tràn đầy ý cười, giống như người đã chết kia không phải là con gái mình.
33 Editor: Tử Tinh“Tổng giám đốc Mạnh, nói như vậy thật là buồn cười, tôi không phải là Ngu Vô Song thì còn có thể là ai nữa?” Ngu Vô Song đang yên tĩnh làm việc thì nhận được điện thoại của Mạnh Thiếu Văn, tâm tình cô đang rất tốt, mũi chân di di trên sàn nhà, khuôn mặt tuyệt diễm hiện ra vẻ châm biếm: “Trễ như thế này rồi tổng giám đốc Mạnh còn gọi cho tôi, thật sự khiến tôi thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ), nhưng mà không biết nếu để cho vợ yêu của anh biết, liệu sẽ có cảm nghĩ gì?”Lúc này Mạnh Thiếu Văn đang ngồi trong xe bên dưới một khu chung cư, chỉ cần ngước mắt là có thể nhìn thấy hàng ngàn ánh đèn sáng chói bên trên, không lâu trước kia anh ta cũng mơ ước có thể cùng với Uyển Như có được một căn nhà riêng của bọn họ, cuối cùng hiện tại, lại khiến cho anh ta cảm thấy đau khổ, DDLQD/ vắng vẻ bội phần.
34 Editor: Tử Tinh“Đúng, anh có bệnh. ” Người con gái trong ngực da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, đang lúc tức giận, trên khuôn mặt ửng lên hai rặng mây hồng, thật sự có thể nói là sắc đẹp thay cơm, đối mặt với cơn bực tức của cô, DDLQD/ Hoắc Cố Chi không những không tức giận, ngược lại còn nhếch miệng cười, ý xuân dồi dào: “Còn bị bệnh không nhẹ nữa, nếu không vì sao lại cứ chung tình không đổi với cô gái nhỏ như em chứ?”Bốn chữ chung tình không đổi này đâm thẳng vào sâu trong nội tâm của Ngu Vô Song, khiến cô sững sờ, những lời tức giận đã để trên môi rồi lại bị nuốt xuống.
35 Cùng một buổi tối, có người thân mật triền miên, có người buồn bã, có người là cô đơn tịch mịch. Lúc này, Giản Uyển Linh không biết người đàn ông mà cô ta yêu khi tan việc tình nguyện ngồi trong xe phiền não trầm tư chứ không muốn đối mặt cô ta.
36 Editor: Thiến Tiếu Tiếu Trải qua một trận khoái cảm có thể làm cho người ta ngày mai rời giường với tinh thần sảng khoái, đồng hồ sinh học của Hoắc Cố Chi rất chính xác, đúng sáu giờ liền tỉnh lại.
37 Editor: Diệp Thanh Trúc. Đời trước, tập đoàn Hằng Viễn chỉ là một chuỗi khách sạn hết sức bình thường, ở cái thành phố Nam Giang du lịch phát triển này, khách sạn trải rộng trong thành phố cũng chẳng nổi tiếng.
38 Editor: Diệp Thanh Trúc. Mạnh Trăn Tỳ năm nay đã tám mươi lăm tuổi nhưng giọng nói vẫn vang vọng, ẩn chứa sự uy nghiêm, mọi người ở dưới lầu đều ngẩng đầu lên nhìn.
39 Editor: Lam LanXin lỗi mọi người tại hôm qua bận quá nên không có thời gian post truyện, hôm nay Lan sẽ post bù nhé ^^“Thiếu Văn, đau. . . . ”. Giản Uyển Linh cũng không nghĩ ra có thể gặp phải Giản Uyển Linh ở bữa tiệc mỗi tháng của Mạnh gia, bị người đàn ông bên cạnh nắm chặt tay, đau đớn khiến nước mắt cô ta rưng rưng, cắn môi, bày ra bộ dạng đẹp đẽ động lòng người.
40 Editor: Lam LanAnh ta đột ngột hỏi câu này, không chỉ khiến Ngu Vô Song sửng sốt, ngay cả những người trong nhà họ Mạnh cũng trố mắt nhìn nhau, không biết đang xảy ra chuyện gì.