1 CHƯƠNG 1: NGỦ MƠ MÀ CŨNG XUYÊN QUA, THẬT SỰ LÀ KHÔNG KHOA HỌC!
“Anh hai. ” Một âm thanh yêu kiều mang theo ngữ khí mềm mại, “Ngày hôm qua em có đưa cho anh một cuốn sách kia, anh có xem qua chưa?” Âm thanh mang sức sống thiếu nữ nọ lại vang lên bên giường, hỏi người đang nằm ngủ, ý thức mông lung.
2 CHƯƠNG 2: NỮ CHÍNH, TA KHÔNG TRÊU CHỌC NỔI, TRỐN ĐI THÔI TAT
“Ring ring ring ring ring ring ring ring ring. . . ” Chuông điện thoại đặt ở tủ đầu giường vang lên.
3 CHƯƠNG 3: MỤC TIÊU, CÔNG CHIẾM NAM CHÍNH ĐẠI NHÂN?
“Rột rột ~” Vì ngủ nguyên một ngày cho nên dạ dày người nào đó đã bắt đầu kháng nghị.
Mộ Mục không thể làm gì khác hơn là thu hồi tâm tình đang phát điên của mình, rời giường rửa mặt.
4 CHƯƠNG 4: XIN CHÀO NỮ CHÍNH, TẠM BIỆT NỮ CHÍNH!
Vào ngày thứ hai, vì hôm trước ngủ quá nhiều nên vừa mới năm giờ sáng, Mộ Mục đã thức dậy. Mở tấm rèm cửa sổ vừa dày vừa nặng ra, quan sát cảnh vật xuyên qua tấm cửa sổ sát đất, sắc trời một mảnh mênh mông.
5 CHƯƠNG 5: VÕNG PHỐI, TA TỚI RỒI ĐÂY!
Trên đường cái rộng rãi, một chiếc xe thể thao cực ngầu chạy như bay, sau đó “Két ~” một tiếng dừng ở ven đường.
6 CHƯƠNG 6: ÂM THANH DỤ THỤ TUYỆT ĐỐI LÀ MANH VẬT!
Sau khi Mộ Mục đăng ký xong, cậu liền cảm thấy nhàn rỗi mà lại không chuyện gì làm nên lên internet đi dạo một vòng.
7 CHƯƠNG 7: PHỤ THÂN BÀY TỎ
~Sau khi nói lời tạm biệt với mọi người trong nhóm kịch, Mộ Mục đóng máy tính lại, đứng dậy xuống lầu.
Đi vào phòng ăn, cậu phát hiện trên bàn ngoại trừ cha Mộ còn có thêm một người đàn ông lạ mặt.
8 CHƯƠNG 8: NHI KHỐNG VÀ VÂN VÂN LÀ KHẢ ÁI NHẤT
~Khí hậu đầu xuân mát mẻ, gió thổi qua làm mặt nước gợn sóng. Nụ hoa thủy tiên cũng hơi rung động khiến lòng người sinh thương tiếc.
9 CHƯƠNG 9: THỜI ĐẠI NÀY TRUNG KHUYỂN MỚI LÀ VƯƠNG ĐẠO.
Sau khi Mộ Mục và người cha nhi khống của mình bày tỏ tâm ý tình cảm với nhau xong (?!), được rồi, là sau khi thẳng thắn với nhau (.
10 CHƯƠNG 10:
Thời điểm tiến hành PIA diễn, trên tầng cao nhất của một khách sạn nào đó được thiết kế theo phong cách Châu Âu trang nhã, thanh lịch.
Trong phòng khách, trên sàn trải một tấm thảm nhung mềm mại, chất liệu bàn trà làm bằng thủy tinh, ghế salon da màu xanh đậm, bức tường đằng sau treo những bức tranh cổ xưa.
11 CHƯƠNG 11: THỜI GIAN NHƯ NƯỚC ~ CHẢY
~Ngày hôm sau, Mộ Mục PIA diễn thêm lần nữa, sau đó lại tiếp tục trao đổi tình cảm với cha Mộ, rồi thỉnh thoảng đi đạo trên đường đi học, lịch trình đơn điệu cứ thế “Ào ào” chảy qua.
12 CHƯƠNG 12: NGỐC MANH
~Sau khi Cảnh Dực Tước nghiên cứu xong các loại kế sách tình yêu, cuối cùng lại tổng kết được một điều: “Lâu ngày sinh tình”.
Trước tiên nên làm bạn bè, đương nhiên dựa theo tình huống hiện tại nên bắt đầu từ internet rồi từ từ phát triển đến hiện thực, sau đó sẽ khiến cho mối quan hệ bạn bè này từng bước một trở thành quan hệ người yêu.
13 CHƯƠNG 13:
Trải qua một tháng xử lý âm thanh và hậu kỳ, bộ kịch chuyển thể từ tiểu thuyết “Cút cho bản vương!” được vạn người chú ý cuối cùng cũng chính thức ra mắt.
14 CHƯƠNG 14: IN ĐẬM, CP & FANCP
Bởi vì thời gian phát kịch là buổi tối, sau khi Mộ Mục sao chép lời chúc của Quân Lâm rồi dán lên mạng, thì lập tức tắt máy vi tính đi ngủ.
15 CHƯƠNG 15: BOSS PHU NHÂN VẠN TUẾ!
Bởi vì ngày hôm qua không có PIA diễn đồng thời trao đổi tình cảm với Mộ Mục, Cảnh Dực Tước phát hiện mình mất ngủ.
16 Chương 16: Phu xướng phu tùy mới là trung khuyển tốt!
Sau hôm đóng vai vô lại, giả bộ đáng thương mà thành công khiến Mộ Mục dù để ẩn nhưng mình vẫn thấy được, Cảnh Dực Tước lại như giống một loại chó nào đó, mỗi lần nhìn thấy avatar của Mộ Mục sáng lên liền chạy đến chào hỏi.
17 CHƯƠNG 17: CHÚ Ý! NỮ CHÍNH QUAY LẠI!
Từ lần Cảnh Dực Tước xóa cái thông báo “Không tiếp đam mỹ kịch” kia, những đạo diễn hoặc biên kịch đam mỹ luôn để lại lời nhắn trong weibo của Quân Lâm là “Cầu tiếp kịch”.
18 CHƯƠNG 18: ĐI QUA TRÁI, ĐI QUA PHẢI. . .
Mộ Mục ôm tâm tình tẻ nhạt, đột nhiên nghe thấy âm thanh của nữ chính, cậu cảm thấy rất kinh hãi.
Nam chính và nữ chính gặp nhau lúc nào?! Biểu hiện này cho thấy nội dung trong tiểu thuyết sắp bắt đầu? Vận mệnh của cậu và cha vẫn không thể nào sửa lại được?
Mỗ Mộ hoàn toàn đắm chìm vào suy nghĩ của mình nên không hề nghe mọi người PIA diễn, đồng thời cũng không thấy được thái độ của Cảnh Dực Tước khi đối mặt với mình và người khác tuyệt đối bất đồng
Vì lần PIA diễn đầu tiên chỉ có ý định làm cho mọi người ngầm hiểu trình độ của nhau, thử thêm mấy cảnh quan trọng nữa cũng rất ok.
19 CHƯƠNG 19: TRUNG KHUYỂN, NGƯƠI SẼ HỐI HẬN!
Hắn hoàn toàn không biết mình đã bỏ lỡ cái người mà bản thân luôn tâm tâm niệm niệm kia, Cảnh Dực Tước nhàn nhã cùng Lăng Tuyết Vũ đi tới lầu Cảnh Hạnh.
20 CHƯƠNG 20: XOẮN XUÝT RỒI LẠI XOẮN XUÝT
~Lúc hỏi cảm giác của Cảnh Dực Tước đối với nữ chính là gì, cậu thấy rõ ràng nam chính rất chân thành với cô.