21 Rồi nó lại rượt đuổi anh lên đến tận phòng. Hoàng Anh quyết chí không để mắc mưu nó nữa, yên tâm ngồi trong phòng chat với Tiểu Uyên. Nó thì đã có sự chuẩn bị từ trước nên không thèm đạp cửa làm gì ệt.
22 Vừa ra đến đầu ngõ, 1 trong 2 tên đàn em khi nãy chạy vội vàng lại, hớt hải: - Anh, hắn lao đầu vào xe tự tử rồi!! White ngạc nhiên: - Cái gì? Tên kia vừa thở vừa nói: - Hắn vừa ra đến đường lớn thì bật khóc và cười lên ha hả rồi lao ngay vào 1 cái xe tải, chết luôn rồi.
23 - Mình có lòng tốt giúp mà người ta không chịu nhận, tiếc thật đấy. Nó tính dụ hắn đưa cái áo vest cho nó rồi lấy luôn, để hắn ra về với cái áo phông và quần tây.
24 Nó nhe răng cười: - Chị chỉ muốn sống cùng em thôi. Cô nhóc né người sang 1 bên: - Thôi đi, em không les đâu nhá. Nó ném 1 cành linh lan vào mặt cô 1 cách giận dỗi.
25 - Chúng ta, từ bây giờ, chúng ta đã là thành viên của Dark Moon - 1 tổ chức lớn mạnh nhất toàn quốc, không gì có thể lay chuyển được. Vì thế, để kiểm soát lại toàn bộ những tổ chức học sinh trong nước nhằm củng cố địa vị cho hội, chúng ta cần sáp nhập tất cả chúng lại và thống nhất tổ chức trên toàn quốc.
26 Tùng mỉm cười nhìn đám đàn em thu phục dân bảo kê của các quán bar để nắm quyền bảo hộ cho những quán đó. Cậu chỉ đến cười nhẹ nhàng: - Black. Tụi tao là người của Dark Moon.
27 - Làm gì mà gào ghê thế. Cậu cho thì tôi thích dùng gì mặc tôi chứ! Cho rồi thì đừng có ý kiến nữa! - TÔI TƯỞNG CẬU LẠI KHÓC GIỐNG NHƯ. . . . . Nó mở to mắt.
28 Nó tỉnh giấc, vươn vai ngồi dậy, cảm thấy ngày hôm nay yên ắng lạ. Nhìn lên tờ lịch thì hôm nay là thứ 7 ngày 26, nó xuống giường, vào vệ sinh cá nhân để đến lớp.
29 Nó uể oải vươn vai thức dậy, thấy mình vẫn ngồi trên xe. Hoàng Kỳ đang đứng cho tay vào túi ở phía trước ô tô. Nó mở cửa xe, tiến lại chỗ cậu: - Đây là đâu? Kỳ quay sang nó: - Nhìn mà không biết sao còn hỏi? Biển! Nó dụi dụi mắt: - Được rồi, đến đây làm gì? Cậu quay sang khoác chiếc áo gió của mình lên người nó: - Đương nhiên là để ngắm mặt trời mọc.
30 Trong lúc đó, Hoàng Kỳ lùng từ quán kem này sang quán kem khác để mua kem cho nó. Ở đây người ta thích kem socola lắm hay sao mà chỗ nào cũng hết hàng.
31 Nó vào quán kem ngồi ăn, chất ly đầy 1 bàn mới bảo hắn trả tiền và đứng dậy. Hắn trả tiền vội rồi chạy theo nó ra ngoài: - Đồ heo, cậu ăn khủng thật đấy, heo còn phải thua nữa! Nó quay lại lườm: - Nói nữa tôi bán anh để ăn kem đấy! Hắn bĩu môi, nghiêng người: - Cậu định ăn mấy trăm năm cho hết? Tôi được giá lắm đấy! Ha ha ha.
32 Nó lái xe bằng 1 tay, 1 tay còn lại cố gỡ tay hắn ra: - TÔI BẢO ANH THẢ RA!! CÓ THẢ RA KHÔNG??? - KHÔNG! Cái xe máy cứ lắc lư lắc lư trên đường khiến người đi đường cứ ngoái nhìn với ánh mắt khó chịu.
33 - Alô, Tùng hả, chuyện gì mày, tao đang vướng vài chuyện. >> Mày đến đây ngay đi, chúng ta cần họp, không có mày không xong, gấp lắm! - Assh, thôi được, tao đến đây.
34 Brown nhìn nó vừa nấc vừa nói, hơi khó chịu 1 chút, cậu kéo nó ra ngoài: - Đi theo tôi! Nó giật tay lại: - Tránh ra, buông tôi. . . . hic. . . ra! Nhưng Brown cứ kéo nó đi phăng phăng.
35 Nó bận rộn suốt mấy tuần với biết bao nhiêu việc phải làm: chụp hình với nhóm, trình diễn thời trang cho 1 số chương trình, giao lưu với fan,. . . Chỉ thi thoảng nó mới đến gặp hội thằng Tùng được.
36 Kỳ đưa nó đến một tiệm thời trang của chị Liên, định bắt nó mặc đồ nữ lần nữa. 1 tháng qua nó toàn tự ý mặc đồ khi đi chơi với cậu, nhất quyết không chịu mặc cái gì cho ra dáng con gái 1 tí.
37 - Cậu có hiểu tiếng động vật không? Kỳ tức giận siết mạnh nắm đấm, gằn giọng: - Anh muốn gây sự phải không? Angus mỉm cười: - Cậu ta thích làm gì thì làm, tôi không cần và cũng không có quyền kiểm soát, và cậu cũng thế.
38 - Tôi không cần các người đến. Tôi chưa chết. Anh về đi, sao ngày nào anh cũng đến? Chẳng lẽ anh rảnh rỗi tới mức đó? Nếu thực lòng muốn tôi vui thì mấy người làm ơn đừng đến nữa!! - Uyên Uyên à.
39 Nó suýt sặc. Mọi người đều ngạc nhiên nhìn. Green thì hơi cau mày 1 cái. Tùng kêu oai oái: - Đừng, rồi mà, anh không cua em nào nữa hết là được chứ gì? Thả anh ra.
40 Cô ngạc nhiên nhìn Kỳ. Ánh mắt cậu đang tràn ngập nỗi đau, chỉ có u ám những màu đen xám xịt. Cô cảm nhận rất rõ trong đó có 1 tia hy vọng mong manh mà cô đang có cơ hội nắm giữ để kéo cậu lên khỏi bờ vực của sự đau khổ.