61 "Phương Luân, tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu, hôm nay cậu làm như vậy, chúng ta vẫn còn là bạn bè sao? Nếu cậu đã đi đến nước này, tôi còn có thể thế nào được, việc này cứ coi như xong đi.
62 Nói tới bên này, đám người Trần Hổ dừng xe trước biệt thự Hương Giang, xe đậu trên con đường nhỏ dưới bóng râm. Dọc đường đi, Tôn Hối ở ghế sau bị hai tên đàn ông cao to kẹp ở giữa, bị người khác nhìn chằm chằm, Tôn Hối vẫn im lặng, cố gắng giữ bình tĩnh, nhìn không ra anh đang suy nghĩ cái gì.
63
"Mẹ! Đồ rác rưởi!" Tôn Hối phẫn nộ đến cực điểm, anh dùng tốc độ sét đánh đấm vào mặt Trần Hổ một quyền.
Trần Hổ vừa vặn bị khống chế, bị trúng một đấm này, không chỉ có máu mũi giàn giụa, nước mắt cũng vì đau mà chảy ra, "Nha.
64 "Em ở đây. . . " giọng nói hư nhược của Hà Nại từ ngoài cửa sổ truyền vào, sau đó một tay khó khăn đưa ra vịn vào bệ cửa sổ, xung quanh lại tiếp tục im lặng.
65 Đoàn người Hà Nại vừa mới qua khỏi cổng, xa xa đã thấy Hà Tiêu nằm co rúm trên bậc thang trước cửa cao ốc, nhìn qua như thế mới thấy bà và Hà Nại mới đúng là mẹ con.
66 Vết thương của Hà Nại đã tốt hơn rất nhiều, chỉ là hôm đó sợ hãi cả buổi sáng, buổi tối lại chiến đấu đến tờ mờ sáng, kết quả là hai người ngủ đến tận tối hôm sau mới tỉnh, thật ra là do đói bụng mới tỉnh lại.
67
Gặp cmn quỷ, Tôn Hối muốn dẫn cậu cùng tham gia lễ cưới của Phương Luân!!
Tuy rằng Tôn Hối không bỏ cậu lại ở nhà một mình, làm cậu có một chút cao hứng, nhưng chỉ cần nghĩ tới Phương Luân là con trai của Phương Bảo Thượng lại còn là mối tình đầu của Tôn Hối, Hà Nại liền cảm thấy cả người đều khó chịu.
68 Từ lúc Hà Nại nhập viện, liền phát hiện trong này xảy ra rất nhiều thứ quỷ quái. Trong TV thì chiếu toàn những thứ như <cùng đi đến nhà xác>, <gặp lại người vợ quỷ>, thậm chí còn có <âm hồn trở về>, tất cả đều có quan hệ với cái bệnh viện này.
69 Khi chữ ‘Hai người’ này mở ra, hai người yêu nhau sẽ có mảnh trời riêng của mình, cùng ở chung một thế giới. Mỗi sáng tỉnh dậy, không gì hạnh phúc hơn bằng việc nằm trong lòng người mình yêu.
70 Chữ ‘Phúc’ là chỉ có quần áo để mặc, có cơm để ăn, có một nơi để ở chính là phúc. Còn có người nói, trên đời này, chuyện hạnh phúc nhất là người bạn yêu cũng yêu bạn, hơn nữa hai người đều quan tâm chăm sóc lẫn nhau.
71 Hà Nại cắn răng, hôm trước làm tình cậu cảm giác được, cũng nhìn thấy được Tôn Hối đem dương vật đâm vào tiểu huyệt của mình, nhưng cụ thể từng bước thì Hà Nại không thể nhớ nổi, càng không biết là mình nên làm cái gì.
72
Trên áp phích quảng cáo:
[Quỷ lễ sáng chói, hôm nay nhà ma rất đáng sợ đó nha!! Khủng bố hơn bạn nghĩ nhiều! Nỗi sợ không thể dùng bất cứ từ để tả! Quỷ treo cổ, quỷ chết đói, quỷ không mặt, quỷ ăn thịt người!! Vé dành cho các cặp đôi được giảm 50%!! Chỉ có duy nhất hôm nay! Tuyệt đối đừng nên bỏ qua!! Mau mau thể hiện khí thế đàn ông trước mặt bạn gái đáng yêu của bạn đi nào!
(Đàn ông mà không dám vào thì không phải là đàn ông đâu nha, ngay cả ma quỷ cũng coi thường ~~)]
"Thì ra hôm nay là quỷ lễ.
73
Hà Nại hoảng hốt nhìn thấy một người, tuy không thể nhìn thấy rõ dung mạo người nọ, nhưng cậu biết đó là Hậu Nghệ.
Hậu Nghệ mỗi ngày đều mang theo cung tên vào rừng, không đến khuya thì tuyệt không trở về, thật ra hắn đủ ăn đủ mặc, chỉ là không muốn ở nhà mà thôi.
74
( lễ cưới)
Hà Nại trốn ở phía sau hậu đài, vén màn lén nhìn ra ngoài, cậu đang vô cùng căng thẳng, không ngừng sửa sang lại tóc và y phục của mình, hơn nữa vì căng thẳng thái quá mà đi chung quanh tìm Tôn Hối, đứng bên cạnh Tôn Hối, cậu mới cảm thấy an tâm được một chút.
75
Kết cục: đêm tiêu hồn
Hầy, thật ra đây là đêm tiêu hồn của chương 65 ヾ( ̄◇ ̄)ノ
Tôn Hối nhẹ nhàng lau người cho Hà Nại, lúc lau đến eo, Hà Nại không tự chủ được muốn tách ra một chút, một tay Tôn Hối bận bịu đỡ lấy eo cậu.