21 Giờ ra về mong đợi cũng đến , tụi nó lại kéo nhau đến quán kem gần nhà nó để được anh trai yêu quý của nó đãi một chầu :- Mọi người ăn kem gì ???_ Duy mời lịch sự.
22 Thôi qua nhà nó nào hai anh em này nói chuyện mệt quá :- Trời ơii ! Duy về rồi sao con. - Dạ con về rồi , con nhớ mama với papa lắm cơ. - Mama cũng nhớ con nhiều lắm.
23 Nó ở lại cảm thấy một chút gì đó ấm áp ở trong tim , ngồi cười tủm tỉm hoài quên mất mấy tờ đề. Hắn bưng nước vào :- Nè cậu uống đi rồi làm tiếp. - Ừ.
24 Buổi sáng trọng đại cũng đã đến với nó nhưng hiện giờ nó vẫn còn đang chạy đua theo những giấc mộng không chịu dậy. Và rồi , con người vĩ đại mọi ngày cũng đã đến và thực hiện nhiệm vụ của mình :- Nè ngốc , dậy đi !! Sáng rồi! _ Hắn bước vô phòng đứng cạnh giường nhìn nó chậc lưỡi.
25 Tại lớp nó trước khi về chỗ hắn ghé sang bàn nó nói thầm vào tai :- Thi tốt nha ngốc ! _ Nói xong nở một nụ cười tỏa nắng lâu lâu mới có như là phần thưởng trước kỳ thi.
26 - Chị đó làm chung chỗ làm thêm với tao. - Sao chỗ nào ?- Phục vụ tại quán cà phê '' Angel '' gần trường đó mà. - Mà sao mày quen cô ấy ?- Thì chị đó mời tao vô đội kịch làm thế một tuần cho bạn chị ấy.
27 - Hai ơi xuống ăn cơm đi nào ? _ Nó gõ cửa kêu anh trai yêu quý của mình xuống ăn. Ăn cơm xong , Duy rủ nó qua nhà hắn chơi , thi hết rồi cho thư thả đầu óc và nó cũng muốn hỏi hắn về chuyện của chị Trân nên hai anh em dắt tay nhau qua nhà hắn :- Ủa hai người qua đây làm gì ? _ Hắn mở cửa nhìn hai anh em nó ngạc nhiên.
28 - Nè dậy đi heo , hôm nay em định không đi học à! _ Duy vừa nói vừa lay lay nhỏ em mình. - Ứ để em ngủ thêm một tí nữa. _ Nó quơ quơ cái tay rồi ôm gấu ngủ tiếp.
29 Nó vừa vào lớp Nhu và Ngân đã lại chúc mừng nhưng cái mặt nó chả vui tí nào với lại cũng không thấy hắn đâu nên Nhu nghĩ chắc đã có chuyện gì xảy ra :- Nè cậu sao vậy ? Chẳng phải cậu được tới hạng 54 luôn sao lại buồn ? _ Nhu đặt tay lên vai nó , nhìn nó lo lắng.
30 Chuông vào lớp vang lên :- Thôi về chỗ rồi tám tiếp ! _ Nó đề nghị rồi kéo Ngân về chỗ. Nhu nhìn nó cười lòng khẽ an tâm , nhưng một nỗi buồn vời vợi của kẻ yêu đơn phương dâng lên trong Nhu , đúng thật chỉ có hắn mới có thể làm nó cười làm nó khóc , nhưng Nhu sẽ không bỏ cuộc , Nhu vẫn sẽ tiếp tục thích nó , luôn mong hạnh phúc sẽ đến với nó và nụ cười kia vẫn nở trên đôi môi xinh xinh mà Nhu vẫn thường ao ước có được.
31 Nó ăn cơm xong thì Ngân tới. Hai đứa nó vào cửa hàng bán đồ ùa lạnh :- Mày định mua gì vậy Hy?- Tao muốn mua khăn choàng cổ. _ Nó nói mắt đảo liên tục.
32 - Ngân về thôi mày , đau chết đi được. Giọng nói này sao nghe quen quá vậy , giọng nói hằng ngày vẫn văng vẳng bên tai làm phiền hắn mọi nơi mọi lúc , hắn khẽ ngẩng đầu nhìn lên , đúng rồi nó đây cơ mà vậy lúc nãy là ai cơ chứ , nó cũng giương mắt ngạc nhiên nhìn hắn thì :- Hahahahahahhahaha!!! _ Nhỏ Ngân cười đến nổi chảy cả nước mắt.
33 Ngày hôm nay đây , ngày quyết định tình yêu của nó , có được đền đáp xứng đáng hay không ? Hay sẽ tan biến như bọt bong bóng , những gì nó ấp ủ trong suốt 17 năm qua giờ có thể biết được kết quả của một mối tình mà nó từng cho là vô vọng mà cũng có thể là vậy , không ai hay được mọi chuyện.
34 - Mình đi thôi chị. - Ừ. Nó ở trong lớp mặt nhăn nhó , thấy thế Ngân đề nghị rủ nó , Nhu và Duy đi ăn kem. Nhưng Duy từ chối vì có việc bận ở nhà , nên ba đứa tung tăng ra quán kem , trên đường đi nó và Ngân nói chuyện vang cả một vùng , Nhu nhìn mà phì cười , bỗng đi qua một shop gì đó , đang nói chuyện nó chợt thấy dáng ai quen quen hình như là hắn thì phải , đi bên cạnh là Trân , tim nó như co thắt lại , nụ cười trên môi tắt lịm "Chuyện quan trọng của cậu đấy ư ? Chẳng lẽ.
35 Duy bước ra khỏi nhà , đi đến nơi có quá khứ đẹp đẽ mà Duy không thể nào quên được , Duy chỉ mặc một chiếc áo phông mảnh trên người , cái giá lạnh đang xâm chiếm trong Duy , nhưng không lạnh bằng nơi con tim của chính Duy từ lâu đã không được người ấy sưởi ấm.
36 - Chị. . . - Xin em xin hãy sưởi ấm trái tim này! _ Trân vẫn ôm chặt lấy hắn. Hắn cảm nhận được những giọt nước mắt thấm ướt áo mình. Đột nhiên hắn nắm mạnh tay Trân đẩy ra khỏi người mình , quay người lại nhìn thẳng vào mắt Trân :- Xin lỗi chị.
37 Duy đưa mắt nhìn xuống bên dưới , ở nơi này có thể ngắm được toàn cảnh thành phố , những ánh điện xa hoa , một thành phố nhộn nhịp , nhưng sao trái tim Duy vẫn toàn một bóng tối.
38 Tại nhà Nhu :Ngân cứ đi qua đi lại trước nhà Nhu :- Giờ sao đây nhỉ có nên đưa cho cậu ấy cái này không?_ Ngân nói rồi nhìn món quà trên tay mình. - Sao mà lạnh giữ vậy trời ? Giờ sao đây? _ Ngân vừa nói vừa đưa tay lên thổi thổi.
39 Rồi hai tụi nó cũng đặt chân đến ngôi trường thân yêu. - Cậu vào lớp trước đi tớ đi mua đồ ăn đã! _ Nó nói. - Ừ! _ Hắn đáp rồi bước vào lớp. Nó chạy thẳng ra căn tin , hên sao hôm nay vắng nên nó nhanh chóng mua được ba cái bánh đang tung tăng vui vẻ nhìn cái bánh thì.
40 Nó và Nhu đi ra khỏi cổng trường , hắn từ trên lớp nhìn xuống đã thấy tất cả , một chút khó chịu , một chút hối tiếc và còn lại là một nỗi buồn vời vợi đang xâm chiếm hắn "Mày đã quá tự tin Thịnh ạ.