Tình Yêu Phô Trương Chương 26: Chương 26
Chương trước: Chương 25: Chương 25
Người phụ diễn họ Lý, cũng là diễn viên qua trường lớp, có bản lĩnh diễn xuất, nhưng mà một ngày phải diễn rất nhiều người, nếu phải vùi đầu vào nhân vật, sợ rằng sẽ mệt chết, vì vậy hoàn toàn không cần suy nghĩ nhiều đã có thể nhập tâm vào nhân vật, giống như anh ta đang đọc thuộc lời thoại với người đang diễn thử thôi.
Nhưng từ khi Khương Đường ngẩng đầu lên, dùng cái ánh mắt mờ mịt như bị đánh thức ra khỏi mộng đẹp nhìn anh ta, trong mắt còn có chút lưu luyến với giấc mộng, phụ diễn Lý ngẩn người, chờ anh ta phản ứng kịp thì Khương Đường đã nhập tâm vào nhân vật rồi, phụ diễn Lý đột nhiên có chút phấn khích. Một chút kinh hoàng ngắn ngủi, phụ diễn Lý không kìm được việc phải nhập tâm vào nhân vật quản lý háo sắc trong kịch bản, tàn nhẫn với người mẫu đang ở trước mắt, “Còn lo lắng làm cái gì? Nhanh di chuyển ra chỗ khác đi, buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi.”
Đưa tay kéo cánh tay Khương Dường.
Ánh mắt Khương Đường diễn vai An Khang hoàn toàn trở lại thực tế, trong mắt cô không tồn tại phụ diễn Lý hay “Bội Bội”, chân mày cô nhíu thật sâu, toàn thân bởi vì khẩn trương quá độ mà cứng ngắc, nhưng vẫn cố gắng tỉnh táo hỏi thăm phụ diễn Lý: “Anh Cao, trước đó anh và tổ trưởng Vương đã nói muốn tôi đến đây để biểu diễn, thế nào…………..”
“Tôi đột nhiên phát hiện ra Bội Bội thích hợp hơn cô, được chưa?” Phụ diễn Lý cười cười châm chọc, lạnh lùng quan sát Khương Đường một cái, sau đó theo kịch bản, làm bộ đem Bội Bội đến ngồi trên ghế.
Khương Đường đứng ở bên cạnh, ánh mắt băn khoăn nhìn phụ diễn Lý và “Bội Bội” đang ngồi trên ghế, giống như thật sự cảm thấy phụ diễn Lý cợt nhả phủ nhận cô. Cô thấy Bội Bội sờ sờ bả vai, ánh mắt Bội Bội hả hê nhìn cô khoe khoang. Cô mím chặt môi, trong mắt toát ra cảm giác không cam lòng và oán giận, không cam lòng vì cô cố gắng gian khổ có cơ hội thì lại bị người ta đoạt mất, oán giận Bội Bội, phụ diễn Lý lạm dụng chức quyền.
“Không cam lòng?” Đúng lúc phụ diễn Lý đi tới trước mặt cô, nhìn chằm chằm vào hai mắt cô, đột nhiên đưa tay lên nắm cằm cô.
Khương Đường hung hăng đẩy ra, nhìn anh ta chán ghét, hô hấp dồn dập, hai gò má vì tức giận mà đỏ lên.
Phụ diễn Lý lắc lắc cái tay bị đánh, không để ý, mà ngược lại còn cười híp mắt nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng như anh đào của Khương Đường, “An Khang, thật ra thì cô mỹ miều hơn Bội Bội nhiều, chỉ cần cô đồng ý đi ăn cơm với tôi tối nay, thì chẳng những cơ hội này là của cô, mà về sau tôi cũng sẽ cho cô nhiều cơ hội tốt hơn nữa, tôi cũng có thể ký hợp đồng lại người đại diện cho cô luôn.”
Khi anh ta đang nói chuyện, sự tức giận trong ánh mắt của Khương Đường từ từ biến mất, hô hấp cũng bình phục lại, tựa như diendalq%don thủy triều xuống, gió êm sóng lặn. Cô không nói gì, đi về phía bên cạnh hai bước, đối diện chính là năm vị ban giám khảo, Khương Đường làm như không thấy, nhìn về phía cái ghế lần nữa, Khương Đường nhắm mắt lại, sau đó cầm vạt áo lông cừu, đột nhiên cởi ra………….
Trong chốc lát đó, ánh mắt của Đàm Kinh đột nhiên hưng phấn như phát hiện được bảo vật.
Nhà sản xuất ở bên phải ông ta không kìm lòng được nuốt xuống một cái, Lục Trì ở bên trái lập tức rũ mắt xuống khi Khương Đường vén áo được một nửa, mà Thẩm Kình ở bên cạnh Lục Trì, vốn đang chìm đắm trong diễn xuất của người đẹp, trong lúc bất chợt thấy cô cởi áo lông cừu lộ ra làn da trắng như sứ, phía trên chỉ còn dư lại một cái viền áo lót màu trắng, Thẩm Kình choáng váng, ngay sau đó như bị điện giật một cái. Anh lập tức nhảy dựng lên.
Khương Đường vừa quăng cái áo lông cừu cho phụ diễn Lý, vừa quay đầu đã bị Thẩm Kình dùng áo vest che cơ thể cô lại, ôm cô thật chặt, cắn răng nghiến lợi mắng cô: “Em điên rồi hả, chỉ vì một nhân vật mà có đáng phải làm như vậy không?”
Khương Đường quả thật đang nhập vai, nhưng cái đoạn tình tiết này không quá khó đối với cô, cho nên mặc dù cô tập trung diễn xuất, nhưng không cần mất quá nhiều thời gian đã có thể nhập vai được rồi. Thẩm Kình nhảy ra, làm cô không biết làm sao, kẻ đần độn này, tình tiết của đoạn này là An Khang mặc trang phục biểu diễn xa xỉ, bây giờ không cần cô trình diễn, nên cô muốn cởi trả lại, mà cô đã từng là một người mẫu nội y, thì lộ như vậy có tính là gì chứ?
Chỉ có anh ngu ngốc, vô cùng lo lắng nhào tới, như vậy chẳng phải công khai mối quan hệ của bọn họ rồi sao?
Khương Đường nhức đầu, không biết ứng phó trong tình huống này như thế nào, dứt khoát im lặng.
Đầu cô chôn ở trong ngực Thẩm Kình không thấy được bên ngoài, Thẩm Kình mắng cô xong mới chú ý đến mọi người đang kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, Thẩm Kình nhìn qua một lượt, đột nhiên cảm thấy phiền phức, nổi cáu: “Nhìn cái gì mà nhìn, đây là người phụ nữ của tôi, bố đây sợ cô ấy bị cảm lạnh, cho nên nhảy đến đưa áo khoác cũng không được sao?”
“Tổng giám đốc Thẩm xin chú ý lời nói của anh.” Lục Trì lạnh giọng nhắc nhở.
Đàm Kinh cười cười, không để ý lắm, Thẩm Kình và Khương Đường là người yêu, thì loại phản ứng như thế này cũng là thường tình. Ông ta ho khan một cái, khuyên Thẩm Kình nói: “Đoạn này Khương Đường diễn không tệ, tổng giám đốc Thẩm chỉ là giúp cô ấy mặc quần áo lại tử tế thôi.” Ông ta nói xong rồi chủ động quay lưng lại, Lục Trì cùng những người khác cũng rối rít làm theo.
Thẩm Kình nhìn về phía phụ diễn Lý, anh ta lập tức đưa cái áo lông cừu của Khương Đường lại cho anh.
Thẩm Kình chờ tất cả

Xem tiếp: Chương 27: Chương 27