21 Sáng hôm sau, bốn người cùng tới thăm bảo tàng Louvre. Chuyến thăm quan bắt đầu từ viện nghệ thuật Ai Cập cổ đại, Phương Na và Đinh Hồng sóng đôi bên nhau đi đằng trước, cười nói ầm ĩ, Cố Hạo Ninh cùng Vu Tiểu Phong chầm chậm đi phía sau.
22 Sáng hôm sau, Cố Hạo Ninh vừa bắt đầu công việc chưa được bao lâu, Vu Tiểu Phong đã ôm một chồng giấy tờ dày cộp bước đến trước mặt anh. “Giám đốc Cố, đây là tài liệu anh cần, em đã chỉnh lý xong rồi!”“Chưa gì em đã làm xong rồi ư?” Cố Hạo Ninh mở ra xem, mày nhướng cao.
23 Từ Cologne đến Hamburg rồi qua Berlin, Dresden chỉ mất vài ngày ngắn ngủi, Cố Hạo Ninh và Tiểu Phong gần như đã đặt chân qua một nửa nước Đức. Địa điểm khảo sát cuối cùng ở nước Đức của họ chính là Fussen.
24 Cố Hạo Ninh và Vu Tiểu Phong lần lượt đến thăm Vienna, Nice, Cannes, Monaco rồi băn qua Lyon vào nước Ý. Khi họ đặt chân đến Milan, thành phố của nghệ thuật, đã là cuối tháng Tám.
25 Kể từ lần chia tay Cố Hạo Ninh ở Rome, Ý trở thành nơi cấm kỵ trong lòng Vu Tiểu Phong. Sau đó, cô cũng từng nhiều lần làm hướng dẫn viên cho các đoàn du lịch, đặt chân qua rất nhiều nơi ở châu Âu, chỉ duy nhất Rome, cô không quay lại lần nào.
26 Trưa hôm sau, Cố Hạo Ninh cầm di động, lặng thinh nhìn ba chữ “Vu Tiểu Phong” trên màn hình, ngón cái lướt đến nút gọi, rồi lại bỏ ra, hết lần này đến lần khác.
27 “Anh Ninh, rốt cuộc anh có chuyện gì? Đừng uống nữa, anh chán sống rồi sao?” Trong quán bar, Cố Hạo Ninh một mực lặng thinh, uống hết ly này đến ly khác.
28 Trong căn phòng tối tăm, Lâm Nhược Kỳ lặng lẽ ngồi cô độc trên sofa, trong đầu liên tục hiện lên, cảnh tượng mà mình trông thấy trước cổng cao ốc Gia Nguyên mấy tiếng trước.
29 “Ngươi vẫn còn yêu hắn ư?” Hắc Vô Thường đứng bên cạnh, cùng tôi nhìn thủy tinh thạch trước mặt, trong đó hiển thị cảnh sắc trên cõi nhân gian. Cố Hạo Ninh và cả cơ thể của tôi đang cùng nằm trên bàn mổ.
30 Giang Hàn Phi theo dõi ca phẫu thuật của Lâm Nhược Kỳ đến tận lúc kết thúc rồi mới trở về phòng làm việc. Sau khi nghỉ ngơi chưa được nửa tiếng, anh lại bước vào phòng mổ của khoa Ngoại tổng quát.
31 “Tại sao truyền dịch xong rồi cũng không bảo y tá rút đầu kim?” Bác sĩ Lộ giúp Lâm Nhược Kỳ rút kim ra, khẽ liếc mắt nhìn Cố Hạo Ninh. Ông vốn qua đây, định xem tình trạng của Lâm Nhược Kỳ, nhân tiện hỏi chuyện cô nhập viện, ngờ đâu vừa đặt chân vào phòng, ông suýt sửng sốt đến chết lặng.
32 “Hạo Ninh à, lần này Nhược Kỳ cứu con như vậy, con không được khinh suất nữa! Từ nay về sau, phải sống thuận hoà với vợ đó!” Ăn xong, mẹ Cố Hạo Ninh vừa gọt trái cây vừa dặn dò con trai.
33 “Ngày đầu tiên quay lại làm việc, anh có mệt không? Có cần về nhà nghỉ ngơi chút không?”Buổi trưa, Đinh Hồng hẹn Cố Hạo Ninh cùng đi ăn. Thấy anh đưa tay day day huyệt thái dương, dáng vẻ mỏi mệt, Đinh Hồng không khỏi lo lắng.
34 Lại là một ngày mưa rả rích, Cố Hạo Ninh đã nói sẽ đến đón Nhược Kỳ tan ca. Xe vừa đến trước toà nhà công ty cô, đã thấy cô chạy ra. “Đợi lâu lắm à?” Cố Hạo Ninh nhàn nhạt hỏi.
35 “Đẹp quá!”Lâm Nhược Kỳ đứng bên bờ biển, chầm chậm ngẩng đầu, hai tay dang rộng đón những làn gió biển mát rượi ùa tới. Ngoài kia, từng cơn sóng dịu dàng vỗ về bờ cát trắng.
36 Kỳ nghỉ bảy ngày chớp mắt đã trôi qua. Sau đó, Cố Hạo Ninh và Lâm Nhược Kỳ cùng quay lại cuộc sống thường nhật với bộn bề công việc. Trưa một ngày nọ, sau khi kết thúc cuộc họp qua điện thoại, Lạc Hân gọi với theo Cố Hạo Ninh đang chuẩn bị đi vào phòng hút thuốc: “Giám đốc Cố, em gọi thức ăn rồi, ta đi cùng ăn nhé?”“Không cần đâu, cô ăn đi, tôi không đói.
37 Sau cái đêm nồng nàn đó, tuy Cố Hạo Ninh lấy lý do sức khoẻ Lâm Nhược Kỳ không tốt nên không cùng cô ân ái nữa nhưng Lâm Nhược Kỳ đã rất mãn nguyện. Cô cảm thấy mình và Cố Hạo Ninh cùng lúc càng giống một đôi vợ chồng bình thường.
38 Sáng hôm sau, Lâm Nhược Kỳ ngồi xe của Cố Hạo Ninh đi làm. “Tôi nay anh có đi dự tiệc nữa không?” Trầm tư hồi lâu, cuối cùng Lâm Nhược Kỳ cất tiếng dò hỏi.
39 Khi Cố Hạo Ninh về đếnn hà, cha mẹ anh đã ngủ say. Anh đi vào phòng ngủ, Lâm Nhược Kỳ đang chong đèn chờ, cô lập tức trông thấy bàn tay phải băng gạc của anh.
40 Mùa hè ở Thượng Hải, thời tiết oi ả đến mức khiến người ta phát điên. Dì của Cố Hạo Ninh ở Cáp Nhĩ Tân mời cha mẹ anh qua đó nghỉ mát. Sau khi Cố Hạo Ninh và Lâm Nhược Kỳ nhiều lần cam đoan sẽ chăm sóc nhau thật tốt, cuối cùng ông bà Cố cũng bịn rịn rời khỏi Thượng Hải.