221 "A, thật ra thì tuổi thơ của tớ không khác gì cậu. . . , bọn họ đã ly hôn lúc tớ còn nhỏ, với lại không muốn tớ phải là con riêng của ai nên đã cam kết hàng năm mỗi người thay nhau chuyển tiền cho tớ sinh hoạt tự lớn lên!”Thang Tiệp nhìn khuôn mặt Ngải Tuyết đông cứng, vội an ủi"Thật ra thì, không có bọn họ cũng tốt, tớ có thể tự do thoải mái, cậu xem, không bị ai quản lý, muốn làm gì thì làm, càng không bị gò bó hay ép buộc, lại có thêm số tiền lớn khỏi phải bỏ sức đi làm.
222 Vương Bá đỡ ông đứng dậy trở về phòng"Tôi lập tức thông báo, có điều ở chỗ thiếu gia thì…. . ?”Ông cụ suy nghĩ "Tạm thới cứ định là vậy, đi phát thiệp mời, thông báo với giới truyền thông, khi đó, nó không muốn cũng không được, ta không tin nó vì một người phụ nữ mà không giữ thể diện cho gia tộc!”"Dạ, chỉ có ông cụ mới suy nghĩ chu đáo như thế.
223 Mộ Dung Kiệt và Tử Mặc trợn mắt nhíu mày nhìn Trương Thiên, khiến anh ta cảm giác rợn người như sắp có hoạ lớn ập xuống đầu anh?"Không có gì chứ, tôi nói đúng mà.
224 Đoạt hôn, chỉ được nhìn thấy trên phim ảnh thôi, nếu tận mắt thấy nhất định rất thú vị. Ngải Tuyết bị cô cằn nhằn miết, không thể làm gì khác hơn ngoài thức dậy mặc quần áo.
225 "Không được, nói gì cũng không được, tớ là chị cậu, cậu phải nghe lời tớ!” Thang Tiệp hầm hầm tức giận, trước kia ở cùng nhau bọn họ rất ít đi bar chớ nói chi là đi làm trong quán bar.
226 "Dừng xe!" Trương Thiên dụi dụi mắt, hình như là cô ta. "Là anh ——”"Là cô ——”Ngải Tuyết và Trương Thiên không hẹn mà gặp khiến cả hai không thể tin được.
227 "Tiệp, tớ rất buồn phải làm sao đây? Tớ cảm thấy rất cô đơn lạc lõng. " Ngải Tuyết không thể chịu đựng được nữa, trượt người ngồi bệt xuống đất. "Huhu anh ấy bỏ tớ rồi? Tại sao tớ khổ sở như vậy? Tớ còn tưởng rằng mình đã buông xuống được, nhưng mà tại sao lại đau lòng đến thế, huhu”"Đừng mà, đừng khóc nữa, nếu không bỏ được thì chúng ta đi gặp anh ấy giải thích hết mọi chuyện, chứ cậu cứ khóc lóc hoài anh ấy cũng có thấy đâu?”Thang Tiệp rối rắm theo cô, tâm tư của nha đầu này thật khó hiểu.
228 "Dạ!”Mới vừa được tháo băng gạc trên đầu nên Mộ Dung Kiệt hơi không quen, cứ có cảm giác đầu nhẹ đi rất nhiều"Làm thủ tục xuất viện xong chưa?” Anh không muốn ở lại cái nơi quỷ quái này thêm một giây nào.
229 "Cậu bị bệnh hả? Sao mặt trắng bệch vậy?" Ngải Tuyết đánh đĩa xong đi xuống liền thấy Thang Tiệp trong tình trạng rất phập phồng lo sợ. 1761998Đưa di động cho cô"Tớ không cố ý nhận điện thoại, chỉ vì lo mê chơi nên….
230 "Thiếu gia Mộ Dung, phiền anh đưa Tiểu Tuyết đến nhà tôi dùm! Tôi có thể chăm sóc tốt cho cô ấy”1761998"Không cần, phụ nữ của tôi tự tôi mang về nhà chăm sóc, lên xe đi, tôi đưa cô về, chỉ đường cho tôi.
231 Tất cả của cô đều là của anh, từ tâm hồn đến thể xác. Kéo Ngải Tuyết đến bên cạnh mình, hôn lên giọt nước mắt của cô, thì thầm nói"Bảo bối, anh là tên bại hoại, anh làm em đau lòng khổ sở, anh biết sai rồi, em tha thứ cho anh nha?Từ nay về sau anh hứa sẽ không tái phạm nữa, anh hứa không độc tài không bá đạo với em, anh sẽ xem em như nữ hoàng mà nâng niu trong lòng? Được không bảo bối?”Ngải Tuyết lơ mơ nghe được tiếng nói, có người cứ nói vào tai cô, chịu không? Rồi sai trái, độc tài?"Tiểu Tuyết, bảo bối của anh, em là người phụ nữ của anh, tha thứ cho anh được không?”1761998"Ừ” Thật ồn ào.
232 Lái xe vào cổng biệt thự, mọi người ai nấy cung kính đứng chào. Mộ Dung Kiệt lạnh nhạt gật đầu, ném chìa khóa xe cho Tử Mặc rồi ôm lấy con mèo ngủ say chạy thẳng lên lầu.
233 "Khụ khụ khụ khụ" Mặc dù cô ho đến đỏ mặt khan cổ nhưng ánh mắt vẫn đăm đăm nhìn Mộ Dung Kiệt tỏ ý không thể tin mọi việc trước mắt. Mộ Dung Kiệt nhẹ nhàng vỗ lưng xoa dịu cô"Sao thế? Có chỗ nào không khỏe hả?”Ngải Tuyết liên tục ho khan, nghe lời anh nói vừa gật đầu vừa lắc đầu.
234 Ngải Tuyết cười mỉa"Tôi? Nữ chủ nhân? Mộ Dung Kiệt, anh nói vậy là có ý gì? Anh sắp kết hôn, còn muốn nuôi tôi ở đây làm tình nhân sao?”"Tôi nói cho anh biết, anh có nghĩ cũng đừng nghĩ tới, cái vị trí này anh dành cho người khác đi, tạm biệt! ! !”Bất chấp đôi mắt thâm sâu của anh, hất anh sang một bên đi thẳng ra ngoài.
235 "Gả?Gả cho anh?”Ngải Tuyết líu ríu nói, anh biết mình đang nói gì chứ?"Ừ, lấy anh, làm bảo bối của anh, nữ hoàng của lòng anh, anh sẽ yêu thương em, làm em hạnh phúc nhất, nên em gả cho anh nha?” Vẻ mặt của Mộ Dung Kiệt rất thâm tình rất chân thành, anh chờ câu trả lời của Ngải Tuyết, chỉ là lời cầu hôn thôi sao lại lâu đến thế, một giây trôi đi cứ như một thế kỉ.
236 "Huhu, anh dựa vào cái gì muốn tôi nghe lời anh?Anh không thấy mất mặt hả?Đồ quân phiệt, bạo chúa, tôi muốn về nhà. ”Lời còn lại bị Mộ Dung Kiệt nuốt hết vào miệng.
237 Chuyện chính chưa làm xong nên chỉ có thể miễn cưỡng nhìn cảnh đẹp lần cuối rồi vội vã quan sát kĩ địa thế nơi đây, xem thử coi có thể trốn thoát bằng đường nào.
238 Dụi mắt để xem mình có nhìn lầm không?Lòng Mộ Dung Kiệt nóng như lửa đốt chỉ muốn chạy thật nhanh lên lầu. Nhưng thang máy rất biết lựa lúc hư, không kịp đợi tức tốc đi thang bộ.
239 Điện thoại vang lên, là Thang Tiệp gọi đến. "Alô, biết rồi, tớ sẽ tới đó. ”Mắt nhìn sang Mộ Dung Kiệt"Bạn của tôi đang đợi tôi, anh có thể đưa tôi tới nhà cô ấy không.
240 Trong phòng vệ sinh, Thang Tiệp hoảng loạng nhìn dáng dấp người đàn ông đứng trước mặt. "Đưa hết tiền trong người ra đây. ” Hắn đã sớm để ý tới cô gái này rồi, một thân toàn hàng hiệu, cố tình đuổi theo tới đây bây giờ mới có cơ hội ra tay.