21
Hứa Minh cùng một đám bạn trẻ chơi đùa thích thú rất vui vẻ, thẳng đến khi trời đã khuya, Ngô Hàn Giang gọi điện thoại nói sẽ tới đón cậu.
Tiến vào bên trong xe, ngửi được mùi rượu xộc thẳng lên mũi, Hứa Minh nhìn về phía vẻ mặt có chút mỏi mệt của người đàn ông ngồi bên cạnh, “Ông uống rượu?”
Ngô Hàn Giang xoa xoa huyệt thái dương, “Ừm.
22
Đêm khuya, Hứa Minh đương mộng đẹp thì bỗng nhiên nhận được điện thoại của Ngô Hàn Giang.
Cậu vặn mở đèn, nhìn kim đồng hồ báo thức chỉ mười hai giờ, lúc này đối phương lại gọi điện thoại tới, không biết có chuyện gì.
23
Ngày hôm sau tỉnh lại, Hứa Minh phát hiện bên cạnh mình trống không, Ngô Hàn Giang đã sớm đi rồi.
Cậu mơ mơ hồ hồ nhớ tới, hình như lúc gần đi Ngô Hàn Giang đã ghé vào lỗ tai mình nói cái gì đó, nhưng nội dung cụ thể ra sao thì mình không nghe rõ, cũng có thể là do quên mất.
24
Người chủ trì hỏi chú rể: “Xin hỏi XX tiên sinh, anh có đồng ý nhận người phụ nữ này làm vợ, sống với nhau trong giao ước hôn nhân hay không?”
Chú rể hạnh phúc nhìn cô dâu đối diện mình xinh đẹp như đoá hoa, “Tôi đồng ý!”
“Anh sẽ nguyện yêu thương, an ủi, tôn trọng và bảo vệ cô ấy, như với chính bản thân mình.
25 Cả ngày hôm sau, không có tin tức gì về Hứa Minh. Buổi tối Ngô Hàn Giang lái xe đến dưới lầu nhà cậu, nhìn thấy trong nhà cậu tối như mực. Lên lầu gõ cửa nửa ngày, cũng không có ai đáp lại.
26 Hứa Minh khóc đến thiên hôn địa ám, khi tỉnh dậy, phát hiện mình đang nằm trên sàn nhà, ánh sáng mông lung vây quanh cậu, cậu ngọ nguậy đứng lên, run run mở cửa sổ, gió lạnh thổi vào, khiến đầu óc dần tỉnh táo lại.
27
Trên đường trở về, Hứa Minh nhận được điện thoại từ Trịnh Khải, giọng điệu của đối phương kích động nói có chuyện gấp bảo cậu hãy lập tức chạy về.
Sau khi lên lầu, Hứa Minh dùng chìa khóa mở cửa, vừa mới bước một chân vào, thì một đôi nam nữ xa lạ đi nhanh về phía cậu, người đàn ông thân hình cao lớn thon dài, dáng vẻ cực kỳ tương tự Ngô Hàn Giang, lần đầu tiên Hứa Minh nhìn thấy thiếu chút nữa nghĩ hắn là Ngô Hàn Giang.
28
Quê hương của Mẹ Hứa Minh, Trầm Dung là một thị trấn nhỏ ở vùng sông nước phía nam, phong cảnh cổ xưa yên tĩnh.
Hứa Minh cùng Từ Bạc Thuyền phong trần mệt mỏi đến đó, tức thì bị quang cảnh tranh thuỷ mặc hoà cùng không khí trong lành làm tẩy đi một đường bụi bậm và mỏi mệt, tâm tình nôn nóng cũng được gột rửa yên bình.
29 Đỗ Hoa về thành phố S trước, cũng mang hành lý của Hứa Minh chuyển đi. Từ Bạc Thuyền bồi Hứa Minh trở về tỉnh A để nói lời từ biệt với Trịnh Khải, Tiểu Nguyên.
30 Hứa Minh cùng Từ Bạc Thuyền đến thành phố S, cậu ở tại nhà của cha, chính thức trở thành tiểu công tử nhà Từ Bạc Thuyền, Từ Bạc Thuyền mở tiệc ăn mừng liên tiếp ba ngày, long trọng tuyến bố với tất cả bạn bè của hắn, hắn đã có con trai tâm can bảo nhi rồi.
31 Ánh nắng mặt trời xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh, chiếu sáng khắp cả gian phòng bệnh, nơi đầu giường, cánh hoa thuỷ tiên màu trắng dịu dàng rơi trên mặt nước trong một chiếc chậu bằng sứ nhỏ, nhẹ nhàng xoay tròn.
32 Hứa Minh xin y tá một miếng băng keo cá nhân, sau khi bác sĩ và y tá đi rồi, cậu gọi Ngô Hàn Giang đến trước mặt mình, kéo tay y ra xem, máu trên miệng vết thương đã khô, cậu đau lòng thổi thổi, lấy băng keo cá nhân cẩn thận dán lên.
33
Trở về, ngày hôm sau, Hứa Minh phân phát hàng hóa mà mình đã đi mua tặng mọi người, chủ nhiệm phá lệ cho phép cậu dán câu đối xuân trong phòng bệnh.
Ngô Hàn Giang đứng trên ghế, nghe Hứa Minh chỉ huy, đem câu đối xuân dán lên.
34 Vì muốn Hứa Minh được nghỉ ngơi thật tốt, vậy nên buổi tối tám giờ, Từ Bạc Thuyền và Đỗ Hoa rời khỏi phòng bệnh của Hứa Minh, để một mình Ngô Hàn Giang ở lại canh chừng Hứa Minh.
35 Ngô Lạc Dương không biết mình đã chạy trong bao lâu, chờ đến khi dừng lại, thì đã không nhận ra bản thân mình đang ở nơi nào, hắn tùy tiện tìm một khách sạn ở tạm, vừa vào cửa thì liền mệt mỏi tê liệt ngã trên giường, thở hổn hển một hồi lâu.
36
Đèn cấp cứu chợt tắt, ba người canh giữ ở ngoài cửa đều đồng thời thần kinh căng thẳng, vội vàng chạy tới đón bác sĩ từ bên trong đi ra.
“Thực có lỗi, chúng tôi đã cố hết sức.
37
Hôm sau đúng giờ tiến hành giải phẫu, Ngô Hàn Giang đã không cần phải che che giấu giấu, mặc quần áo bệnh nhân vào, nằm lên băng-ca phẫu thuật, hai vợ chồng Từ Bạc Thuyền nhìn chăm chú, Hứa Minh được đẩy vào phòng mổ, cả hai đều bị gây mê, mất đi tri giác……
Ngô Hàn Giang không thể ngờ, sau khi mình tỉnh dậy thì tất cả mọi thứ đã thay đổi, điều mà y chưa bao giờ nghĩ đến.
38
Tháng tám giữa hè, hoa tươi nở rộ.
Hứa Minh đi ra từ nhà ga tỉnh A, quyến luyến hít thở bầu không khí quen thuộc, đến một cửa hàng bán hoa, chọn một chậu hoa dành dành sum suê, trong làn gió dễ chịu vui vẻ chạy tới nhà mới của Trịnh Khải và Tiểu Nguyên.
39
Bước vào nhà chung cư, Hứa Minh phát giác Ngô Hàn Giang ở đây đã một thời gian, bởi vì trong phòng có loại hơi người lâu ngày trú ngụ, mặt khác còn có mùi vị của thức ăn, mùi thuốc lá, khó trách vừa rồi cậu ngửi thấy mùi thuốc lá trên người y, Ngô Hàn Giang hút thuốc nhiều như thế từ khi nào?
Hứa Minh nhìn gạt tàn thuốc trên bàn, hỏi: “Người bắt đầu hút thuốc từ khi nào?”
“Từ hồi còn là học sinh.
40 Hậu quả của việc miệt mài quá độ chính là, đến tận giữa trưa ngày hôm sau Hứa Minh mới từ từ tỉnh dậy, cả người mềm yếu vô lực, mặt sau lạnh lẽo, có lẽ Ngô Hàn Giang đã bôi thuốc cho cậu, hơi đau, nhưng có thể chịu được.