1 Ngắm nhìn cảnh đêm của thành phố, đèn đường rực rỡ vừa mới phát sáng, bóng đen cường ngạnh, xe cộ như nước chảy. Dùng sự phồn hoa, thần bí để nói về thành phố này một chút cũng không sai biệt, nhưng mà ấn tượng cuối cùng của cả thành phố này dành cho Vương Thanh lại là một mảnh hoang vu sâu đậm trong tận đáy lòng.
2 Khi nghe được cuộc nói chuyện của hai người phụ tá, Phùng Kiến Vũ xin thề, cậu thật sự chỉ là vô tình.
Đó là vào một ngày trước hôm sinh nhật của cậu, chuyến bay của Vương Thanh bị chậm trễ, người phụ tá của hắn đến trước để an bài nhiều việc khác nhau cho tiệc sinh nhật.
3 Phùng Kiến Vũ đi ngày đó, Vương Thanh thật sự không có đến tiễn cậu. Weibo ngày đó thật sự là muốn nổ tung.
Vô số khuê nữ cá mặn đều trở nên điên cuồng mà tag tên Vương Thanh.
4 Phùng Kiến Vũ không nghĩ tới đạo diễn Tư Đế Văn lại coi trọng mình như vậy, cư nhiên để cho phụ tá riêng của ông nhận điện thoại đến trước. Đại Vũ vốn cũng không có nhiều hành lý mang theo, chỉ đơn giản xếp vào một cái va li.
5 Đó là một cảnh phải cưỡi ngựa.
Phùng Kiến Vũ diễn một vai sát thủ gián điệp đến ám sát tại một trang trại ngựa, có thể là do một màn diễn này khiến cho con ngựa bị hoảng sợ, Phùng Kiến Vũ không khống chế kịp, lập tức rơi từ trên ngựa xuống.
6 Cách biệt tám năm.
Phùng Kiến Vũ đang đi trên quốc lộ, trong đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ, Trần Khải Hi tại sao lại không đến đón cậu!
Đã nói là sẽ mang theo địa tam tiên tới đón cậu mà?!
Bây giờ thì sao? Người đâu? Người đâu a!
Được lắm, rõ ràng tối hôm qua còn gửi tin nhắn nói hay lắm mà!
/
Mặc dù bất đắc dĩ phải mang nụ cười tươi rói ở trên mặt nhưng trong nội tâm lại là dầu sôi lửa bỏng chẳng ai biết.
7 Ánh mắt Đại Vũ nhìn về Vương Thanh tương đối phức tạp, trước khi trở về nước cậu không phải là chưa từng nghĩ qua sẽ gặp phải Vương Thanh, chẳng qua là không nghĩ tới việc hắn ngay lúc này lại tới đón cậu.
8 Nhìn thấy được nét cương trực cùng bối rối nhưng vẫn cố tỏ ra cứng rắn của Phùng Kiến Vũ, Vương Thanh không phải là không cảm thấy thất bại.
Trong tám năm này, hắn tức, hắn giận, hắn hận, hắn đau.
9 "Em cùng Leo, người phụ tá của em có quan hệ gì?" Sau khi Đại Vũ nói ra câu bỏ lỡ, không khí giữa hai người bắt đầu trở nên ngột ngạt, Vương Thanh lên tiếng đánh vỡ sự trầm mặc.
10 Năm đó thời điểm ra mắt Nghịch Tập đã gây nên xôn xao trong dư luận. Lúc ấy, đề tài đồng tính nam vẫn chưa có được cái nhìn trong mắt cộng đồng. Cho nên đủ các thể loại anti cũng bắt đầu xuất hiện, cuối cùng còn phát hiện ra được bạn gái của Đại Vũ.
11 Nhiều năm như vậy, dưới sự sủng ái của Thái Hàn và sự bảo hộ của người hâm mộ mà Khải Hi dần dần trưởng thành.
Cho nên nếu để cho Trần Khải Hi thực sự phải lựa chọn, một bên là cùng Thái Hàn an an ổn ổn **vững chắc bên nhau, một bên là phải rời đi vì lo cho con đường thành tựu của anh ta.
12 Nhìn hành lý của mình không chút lưu tình bị ném ra khỏi cửa, Đại Vũ mơ mơ màng màng xuất hiện vài tia hắc tuyến trên đầu.
“Trần Khải Hi, Thái Hàn, hai người có phải không có lương tâm hay không…” Đại Vũ vừa định mở miệng mắng thì “bành” một tiếng, âm thanh khóa cửa vang lên, cậu chính thức bị nhốt ở ngoài.
13 Đang lúc cùng người mình thương nhớ tám năm khó khăn lắm mới gặp lại triền miên hôn môi đột nhiên bị gián đoạn, thì phải nên làm thế nào đây, vẫn là phải nên giữ vững tâm trạng ổn định.
14 Phùng Kiến Vũ vẫn luôn cảm thấy mình và bạn đồng trang lứa không giống nhau.
Sinh vào năm 1992, xác thực là sau năm 90 nhưng lại đặc biệt yêu thích thần tượng ở những năm 80 là Tô Hữu Bằng.
15 Tô Hữu Bằng từng ở một buổi talkshow khuyên người hâm mộ của mình, ngàn vạn đừng nên làm thần tượng.
Anh lúc ấy còn chưa biết đến Vương Thanh, cũng chưa biết đến Phùng Kiến Vũ.
16 Diễn tập rất thành công.
Tô Hữu Bằng vô cùng hài lòng.
Phùng Kiến Vũ siêu hạnh phúc.
Vương Thanh đặc biệt muốn ăn thịt người.
Nhân vật Trương Vô Kỵ này thật sự là quá …
Phong phú.
17 Cuối cùng An Ninh vẫn không thể diễn được Chu Chỉ Nhược.
Dù sao quan hệ giữa Tô Hữu Bằng và Vương Thanh lúc này đã là rất tốt rất thân, có thể giúp là giúp.
18 Nói thật thì Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ đối với các đại truyền thông đều không xa lạ, nhưng hai người bây giờ lại có mặt chung trong một bộ phim cũng không khỏi dấy lên nghi ngờ.
19 Ngày ngày quay phim thật sự là quá lúng túng.
“Vương Thanh, tay của cậu chớ đụng lung tung người Đại Vũ! ”
“Vương Thanh, cậu không được đối với Đại Vũ cười vui vẻ như vậy! ”
“Vương Thanh, đối mặt với cậu là tình địch chứ không phải là người yêu! ”
“Vương Thanh, mặt của cậu không được kề vào mặt Đại Vũ gần như vậy, có phải cậu không nhịn được muốn hôn môi có phải không! ”
“Vương Thanh, cậu …”
Ở phim trường, lúc nào cũng có thể nghe được tiếng quát tháo như phát điên của Tô Hữu Bằng.
20 Trong khoảng thời gian này, nhân viên làm việc tại đoàn phim ngày ngày ngóng, ngày ngày trông. Giống như trông ngóng trăng sao mà mong đợi tiễn quách Vương Thanh đi.