41 Tại ngọn núi nào đó thuộc thành phố nọ, có một hồ nước đẹp vô cùng, xung quanh hồ có muôn vàn cỏ cây hoa lá. Theo lời ba kể, đó là nơi khiến người ta quên đi sự tồn tại của thời gian, mọi thứ trở nên mờ ảo hư thực.
42 Tảng sáng thứ Ba, Tô Vũ và Tạ Khương Qua mới về đến Bangkok. Đây là ngày cuối cùng hai người bên nhau. Trời còn sớm nên hành lang khách sạn không một bóng người, họ quấn quýt từ thang máy đến tận cửa phòng 101.
43 Ngày hôm sau, khi Tạ Khương Qua trở lại khách sạn, người quản lý đưa cho cậu một xấp giấy tờ, nói rằng do một vị khách nữ nhờ anh ta chuyển lại cho cậu, đồng thời, vị khách nữ đó còn nhờ chuyển lời rằng sau này cậu đừng đi tìm cô ấy nữa.
44 Cuối cùng, Tô Vũ không kéo tay Tạ Khương Qua mà chỉ hờ hững hỏi: “Tại sao anh tới đây?”
Tạ Khương Qua chỉ nhìn cô đăm đắm, không đáp lời.
“Tạ Khương Qua.
45 Trước khi đến tiệm áo cưới, Tô Vũ đã nhận được điện thoại của Mai Hựu Khiêm, giải thích đơn giản là anh ta không thể đến thử đồ cưới với cô, anh ta còn lịch sự khen ngợi cô rằng không cần xem1tận mắt, chỉ cần đoán thôi cũng biết cô mặc váy cưới nhất định đẹp hết phần người khác.
46 Năm Tô Vũ hai mươi ba tuổi, tình hình chính trị tại Thái Lan bắt đầu trở nên rối ren. Xu hướng cải cách luôn hướng tới người dân có thu nhập thấp của Thaksin nhằm đánh vào tầng lớp những người giàu có.
47 Giữa hè năm Tô Vũ hai mươi ba tuổi, cô gả cho Mai Hựu Khiêm.
Hôn lễ của hai người được tổ chức vào một ngày cuối tháng Sáu tại Chiang Mai theo phương thức truyền thống người Hoa, đó là một trong số ít những hôn lễ long trọng được tổ chức ở miền Bắc Thái Lan vài năm gần đây.
48 Trên độ cao mười nghìn mét giữa trời không, thế giới bị chiếc bịt mắt che đi chỉ còn một màu đen kịt. Khi máy bay hạ cánh xuống đường băng, Tô Vũ mới tháo bịt mắt ra.
49 Thấy bóng anh đứng trước cửa phòng, thế là Tô Vũ dứt khoát nhắm mắt lại.
Có tiếng bước chân đi đến bên giường cô, Tạ Khương Qua lạnh lùng nói: “Đứng lên!”
Xem ra không thể trốn thoát rồi.
50 Mấy ngày sau, ngược lại Tạ Khương Qua không làm khó Tô Vũ nữa. Đương nhiên là vì anh không có thời gian. Từ thứ Ba đến thứ Sáu, thỉnh thoảng có người mặc đồ công sở đến tìm anh.