141 “Phi dao?” Doãn Đằng Nhân khó hiểu. “Thời đại này còn có người dùng phi dao sao?”“Không biết, đừng ảnh hưởng đến việc tôi lái xe. ” Túc Nhĩ Nhiên tuyệt không muốn nói chuyện nhảm nhí.
142 Giản Tiểu Bạch cắn môi trừng mắt nhìn vào trong đôi mắt sâu thẳm của anh, trong lòng đột nhiên dâng lên cơn khủng hoảng thật lớn. “Mạc Tử Bắc, anh làm sao vậy?”“Cô là ai?” Anh vẫn lặp lại câu nói kia.
143 Cả một đêm Giản Tiểu Bạch gần như không ngủ được bao nhiêu, lúc thấy Mạc Tử Bắc truyền dịch xong cũng đã sắp rạng sáng. Cô nằm bò ra ngủ một giấc, lúc tỉnh lại sắc trời đã sáng choang.
144 Anh muốn sờ sờ mặt cô, không biết vì sao anh cứ muốn sờ sờ vào mặt cô. Nhưng lại có chút sợ hãi, cũng có chút lo lắng. Vừa rồi lúc cô ôm anh, anh cảm thấy lồng ngực đập thình thịch không ngừng, trái tim dường như cũng muốn vọt ra ngoài.
145 “Mạc Tử Bắc, anh là nam, em là nữ, em không thể dìu anh vào đó. ”Giản Tiểu Bạch thật sự là không muốn đi. Lúc ở bệnh viện đều là Doãn Đằng Nhân dìu anh vào WC.
146 Đỏ mặt nghe anh giải quyết nỗi buồn xong, Giản Tiểu Bạch lại ở phía sau giúp anh kéo quần. Xoay người, cô khoác cánh tay anh lên trên vai mình giúp anh chống đỡ thân mình.
147 “Có này khả năng. ”Doãn Đằng Nhân đồng ý với quan điểm của Tiểu Túc. “Có điều tôi không rõ kẻ bắt cóc lái xe thì làm thế nào mặt nạ vàng làm cho xe dừng lại.
148 “Chúng ta đều đang đoán. Còn có phải hay không thì đợi gặp được Mai Thiếu Khanh mới có thể biết được. ” Hùng Lập Tân nói. “Vậy phải tới khi nào thì có thể gặp anh Thiếu Khanh chứ?” Giản Tiểu Bạch đã có chút nôn nóng.
149 Hùng Lập Tân cùng Lâm Hiểu Tình vừa đi, Mạc Tử Bắc liền nói với Giản Tiểu Bạch: “Tiểu Bạch, em đưa Thiên Thiên với Tiểu Túc ra bên ngoài văn phòng một chút được không? Anh có kế hoạch quan trọng muốn nói với Nhân.
150 Doãn Đằng Nhân không kịp hỏi gì liền đuổi theo, anh ta nhìn theo bóng dáng Tiểu Túc chạy vội đi mà trong lòng hiện lên một tia bất an. “Tiểu Túc!” Anh ta gầm nhẹ.
151 Không ai ngờ Hùng Lập Tân cùng Tiểu Túc vừa đi mà đã một tuần bọn họ không có tin tức gì. Chân Mạc Tử Bắc cũng đã tốt hơn rất nhiều, có thể tự mình vịn tường mà xuống giường đi bộ, nhưng cái chân bị thương vẫn chưa lành nên anh cũng không dám quá dùng sức.
152 Giản Tiểu Bạch nhìn hai người đứng ở cửa mà nhất thời có chút kinh ngạc. Thì ra là ba mẹ Mạc Tử Bắc, lần trước bọn họ có đến bệnh viện tìm anh nhưng đáng tiếc Mạc Tử Bắc lại mất trí nhớ không nhận không ra họ.
153 Giản Tiểu Bạch chủ động hôn khiến Mạc Tử Bắc kích tình, cô làm anh điên cuồng. Ánh mắt anh bắt đầu bối rối, muốn né tránh nhưng cô lại tiến lên. Ánh mắt anh cấp bách muốn đẩy cô ra, nhưng lại sợ làm cô bị thương nên không dám dùng sức.
154 Giản Tiểu Bạch chủ động hôn khiến Mạc Tử Bắc kích tình, cô làm anh điên cuồng. Ánh mắt anh bắt đầu bối rối, muốn né tránh nhưng cô lại tiến lên. Ánh mắt anh cấp bách muốn đẩy cô ra, nhưng lại sợ làm cô bị thương nên không dám dùng sức.
155 Giản Tiểu Bạch lúc này mới nhớ tới bên ngoài còn có ba mẹ chồng và con trai, vừa rồi say đắm trong men tình nên cô cũng quên bén là bên ngoài văn phòng còn có người.
156 Đang nói thì Lâm Hiểu Tình từ bên phòng bên cạnh đi vào, nhìn thấy Mạc Tuệ Cầm cùng Ôn Thanh Nham thì nhất thời có chút sửng sờ, sau khi chào hỏi xong Ôn Thanh Nham đưa Mạc Tuệ Cầm sang phòng khác.
157 “Tình huống gì?”“Tình huống gì?”“Tình huống gì?”Trong lúc nhất thời Mạc Tử Bắc, Giản Tiểu Bạch cùng với Lâm Hiểu Tình đều có chút kích động mà gần như đồng thời hỏi.
158 Edit: Phong VũMạc Tử Bắc trong lòng trầm xuống, anh thật sơ sót, trong công ty lại có kẻ gian. “Mạc!” Doãn Đằng Nhân thực lo lắng quan tâm hỏi: “Mình có thể làm gì?”“Cậu cứ đi vào trong trước, lát mình gọi cậu! Giám đốc Lý ông cũng đi ra ngoài đi!”Doãn Đằng Nhân cũng chỉ gật đầu đi vào phòng bên trong đóng cửa lại.
159 Edit: Phong Vũ“Tiểu Bạch rốt cuộc làm sao vậy?” Lâm Hiểu Tình trong lòng đã cảm thấy bất an. “Anh ấy chia tay mình, anh ấy sợ chết! Anh ấy ở với Tina.
160 Edit: Phong VũGiản Tiểu Bạch vừa kéo Lâm Hiểu Tình ra khỏi cửa thì vừa lúc gặp được một chiếc xe taxi, không chút suy nghĩ liền lên xe. Doãn Đằng Nhân khi đuổi đến thì xe đã đi rất xa.