121 Lúc Mạc Tử Bắc cùng con trai mua một đống lớn đồ ăn ngon trở về liền nhìn thấy cửa phòng bệnh đóng chặt, sau khi mở ra cũng không thấy Giản Tiểu Bạch.
122 Y tá dẫn Hùng Lập Tân đi, Lâm Hiểu Tình nhìn theo bóng chồng mà không khỏi đau xót trong lòng. Phải lấy rất nhiều máu đó nhưng mà vì Tiểu Bạch chứ nếu là vì những người khác thì nói gì cô cũng sẽ không cho Hùng Lập Tân đi hiến máu.
123 Hùng Lập Tân cùng Lâm Hiểu Tình liếc mắt nhìn nhau một cái: “Chúng tôi sẽ đến đưa cơm, còn Thiên Thiên tôi thấy vẫn nên để chúng tôi đưa đi. Ở đây mọi người thật sự cũng không thể chăm sóc cho nó được nhiều.
124 “Nhưng mà mọi người đều ở đây thì tôi thật sự không yên tâm, hay là về nghỉ ngơi đi!” Mạc Tử Bắc nói với Hùng Lập Tân nói. Hùng Lập Tân lắc đầu: “Thôi, đúng như anh Doãn nói chúng tôi cũng chưa từng nằm viện, chuẩn bị trước một chút cũng tốt.
125 Hùng Lập Tân dặn dò xong xuôi lúc này mới rời khỏi phòng bệnh của Giản Tiểu Bạch. Có lẽ là vì Mạc Tử Bắc cùng con trai đều ở bên cạnh nên cả người Giản Tiểu Bạch lập tức nới lỏng hẳn, sức khỏe vừa mới tiêu hao khiến cô rất cần nghỉ ngơi, cô bất tri bất giác nhắm mắt lại chìm vào giấc mộng đẹp ngọt ngào.
126 “Cậu không có thù oán với ai, cô Giản nhìn cũng không giống như có thù với ai, việc này thật sự rất kỳ quái!” Doãn Đằng Nhân trăm điều không thể giải thích được: “Vậy thì nguyên nhân là gì chứ?”“Mình không biết, nhìn thực sự khiến người ta nghi vấn, khó hiểu.
127 Sự che dấu của Hùng Lập Tân bị đôi mắt gian xảo của Doãn Đằng Nhân bắt được, con người anh ta chuyển động không nói gì. Lâm Hiểu Tình lắc đầu: “Nhưng mà em thật sự thấy người đó, anh ta làm một động tác bắn, em lo lắm.
128 Thang máy rốt cuộc cũng xuống đến lầu một, Mạc Tử Bắc cùng Doãn Đằng Nhân rất nhanh từ cửa chính thẳng đến tòa nhà điều trị. Mạc Tử Bắc sợ trúng kế điệu hổ ly sơn mà như con ngựa mất cương chạy đuổi theo.
129 “Tử Bắc! Ta với mẹ con yêu nhau thật lòng, vì sao con cứ không chịu tin chúng ta chứ?” Ôn Thanh Nham vốn không định nói gì nhưng nhìn thấy biểu hiện không ngại tổn thương Tuệ Cầm này của Mạc Tử Bắc thì ông vẫn nhịn không được mà nói một câu.
130 “Không đơn giản?” Mạc Tử Bắc không hiểu. Sự thật đã diễn ra trước mặt, nhất định là ông ta. “Mạc! Chúng ta không có chứng cớ thì đừng đổ oan cho bác trai.
131 Doãn Đằng Nhân đã hiểu gật đầu: “Được rồi. ”Anh ta cầm điện thoại gọi đến công ty bảo vệ bảo điều ba mươi người đến bệnh viện bảo vệ Tiểu Bạch. Sau đó Mạc Tử Bắc nói với Hùng Lập Tân nói: “Tôi không biết đây là ác ý bắt cóc hay là lần này hắn ta có mục đích gì.
132 Mạc Tử Bắc không hề nháy mắt nhìn chằm chằm màn hình lớn, gân xanh trên thái dương căng cứng lên, anh trơ mắt nhìn bản tin đang được phát trên màn hình, nắm đấm đã siết chặt hai bên người.
133 Doãn Đằng Nhân không phải nghi ngờ mà là rất chắc chắn Hùng Lập Tân biết nội tình bên trong. Miệng vết thương được băng bó, Hùng Lập Tân tựa vào sô pha lộ ra chút yếu ớt, hôm nay mất máu quá nhiều nên sắc mặt anh ta vẫn rất tái nhợt.
134 Hùng Lập Tân ngồi vào sô pha nhìn về phía Tiểu Bạch, ánh mắt bí hiểm một hồi lâu mới nở nụ cười. “Tiểu Bạch, anh muốn nói chính là thân thế của em. Nghe nhé, em có ba có mẹ, ba của em là Bộ Vân, đại ca Lam bang, băng nhóm xã hội đen ở phố người Hoa tại Los Angeles, mẹ là du học sinh người Hoa.
135 Giản Tiểu Bạch nhìn thẳng tắp chăm chú vào Hùng Lập Tân, xung quanh lặng ngắt như tờ. Trạng thái này làm cho lòng người ta thấp thỏm lo âu, chờ đợi đáp án của Hùng Lập Tân.
136 Giản Tiểu Bạch đang lo lắng cho Lâm Hiểu Tình. Ấy không! Nếu Hùng Lập Tân thật là anh hai cô vậy Hiểu Tình chính là chị dâu cô rồi. Chuyện này dường như xem ra rất tốt nhưng mà Hiểu Tình hiện tại nhất định rất thương tâm.
137 “Anh đi xem một chút, em yên tâm đi! Với năng lực của Hùng Lập Tân thì bà xã anh ấy sẽ nhanh chóng nín khóc mà mỉm cười thôi. ”Mạc Tử Bắc vỗ nhẹ nhẹ lên bả vai Giản Tiểu Bạch rồi đi ra ngoài.
138 “Quan niệm về số mệnh?” Mạc Tử Bắc chăm chú đánh giá Hùng Lập Tân. “Anh tin vào số mệnh?”Hùng Lập Tân nhíu nhíu mày: “Chuyện này ngạc nhiên lắm sao?”“Anh hai!” Giản Tiểu Bạch rốt cuộc cũng gọi Hùng Lập Tân: “Chẳng lẽ nhận em làm anh thấy rất phức tạp sao?”Hùng Lập Tân bật cười: “Ngốc quá, anh chỉ là lo em biết nhiều quá thì sẽ gặp nguy hiểm thôi.
139 “Mạc, hắc hắc!” Doãn Đằng Nhân cười gượng hai tiếng bá vai Mạc Tử Bắc, hai người cùng nhau đi ra ngoài để Túc Nhĩ Nhiên có không gian ở lại một mình đỏ mặt.
140 Mạc Tử Bắc nghe thấy Hùng Lập Tân nhận được điện thoại, biết con trai đã bị đưa ra khỏi bệnh viện, trước mắt đang trên đường đi về phía con đường lên núi.