Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tinh Ngự Chương 193: Pháp Thần Thánh Nữ .

Chương trước: Chương 192: Nhìn Thấu Thân Phận .



Linh Cấp cường giả đối phó với một thanh niên tài tuấn ngay cả Thánh Vực còn chưa tới, kết quả thế nào chẳng lẽ còn phải suy nghĩ sao?

Nghĩ đến chỗ sướng khoái, Tần Chính thực sự muốn cuồng tiếu lên một hồi! Miễn cưỡng kiềm chế lại sự vui mừng trong lòng xuống, Tần Chính lớn tiếng nói:

- Chư vị!

Hắn giơ cao ly rượu trong tay lên gõ gõ vài tiếng, sau khi hấp dẫn được sự chú ý của mọi người, bèn nói:

- Hôm nay mời chư vị đến đây tham gia dạ tiệc, ngoại trừ đón tiếp tẩy trần cho Tinh Lam công quốc ra, còn có một sự kiện quan trọng khác nữa, đó chính là an bài cho Thương Khung Hội Chiến lần này!

Giữa sân dần dần yên tĩnh lại, dù cho thủ lĩnh đội ngũ các phương đang đi lại khắp nơi trong sân cũng đứng lại hiếu kỳ nghe Tần Chính nói chuyện.

- Chư vị đều biết khi tham gia Thương Khung Hội Chiến có thể sẽ mang tới chỗ tốt cực kỳ lớn, nhưng có rất ít người rõ ràng chỗ tốt trong đó đến tột cùng là có bao nhiêu, hôm nay ta sẽ tiết lộ một chút! Mọi người đều biết, Thương Khung Hội Chiến chủ yếu là trận quyết đấu giữa các thế lực khắp nơi giữa Thú Thần bình nguyên cùng với cảnh nội Áo La đế quốc cùng chúng ta. Vì trận quyết đấu ba mươi năm một lần này, vô luận là Áo La đế quốc chúng ta hay là Thú Thần bình nguyên đều đã chuẩn bị rất nhiều phần thưởng, người thắng có thể lấy đi toàn bộ số phần thưởng đó! Ta có thể nói cho chư vị biết, phần thưởng năm nay do song phương đưa ra giá trị không thua gì tổng kim ngạch thuế thu trong ba năm của Áo La đế quốc!

Một mảnh thanh âm hít vào một hơi khí lạnh vang lên.

Tần Chính thấy vậy bèn mỉm cười, tiếp tục nói:

- Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể may mắn tham gia chia phần chén canh này. Mỗi một lần Thương Khung Hội Chiến song phương đều phái ra tám chi đội ngũ để tham gia, trong cảnh nội Áo La chúng ta ngoại trừ đội ngũ của đế quốc cùng với tứ đại vương quốc, vẫn còn lại hai danh ngạch nữa!

Có người nhịn không được đưa ra băn khoăn:

- Thái Tử điện hạ, tính cả đế quốc cùng với tứ đại vương quốc thì hẳn vẫn phải còn lại ba danh ngạch chứ?

Mặc dù đang nói bị chen ngang, Tần Chính cũng không cảm thấy khó chịu, trái lại gật đầu nói:

- Không sai, đó là bởi vì năm nay còn có một danh ngạch đã được chiếm dụng, sau đây ta sẽ long trọng giới thiệu cho mọi người Y Liên Nhi Thánh Nữ, người lĩnh đội của chi đội ngũ thứ sáu!

Thánh Nữ?

Trong lòng mọi người đều dâng lên một tia nghi hoặc nhàn nhạt, có thể được Tần Chính long trọng giới thiệu như vậy, lại có được cả danh hiệu "Thánh Nữ", chẳng lẽ lại là...

Một chút hỏa quang bùng lên giữa không trung, rồi sau đó nhanh chóng tụ hợp lại thành một hình người, người tới tay cầm quyền trượng màu vàng kim, trên thân quyền trượng có trạm khắc những cái rãnh nhìn rất cứng cáp. Dung mạo nàng ngọt ngào, nét mặt tản mát ra vầng sáng nhàn nhạt, giữa mi tâm còn có một nốt ruồi màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Lông mi rất dài, mềm mại mà thanh mảnh, càng tôn lên hai mắt với đôi con ngươi sáng như sao sớm, quang mang trong mắt nàng ấm tựa gió xuân, dừng lại ở trên người bất kỳ một ai cũng khiến trong lòng họ sinh ra cảm giác ấm áp. Trên người nàng khoác một chiếc trường bào màu đỏ, bào phục tuy được cắt may rộng rãi nhưng lại có một cảm giác trói buộc không ngờ, mang đến cảm giác thần thánh kỳ lạ, phảng phất nàng là một vị thần từ trên trời hàng xuống để phổ độ thế nhân, không cho phép thế nhân có một chút khinh mạn thất lễ nào.

Nhãn thần Lăng Phong khẽ ngưng trọng, nguyên lực ấn thật là kỳ diệu! Phương thức xuất hiện của nữ tử trước mắt cùng với cách mà Mạch Kha đã từng hiển lộ ở tại Nguyên Lực Tháp không hề khác biệt! Nhưng Mạch Kha cần phải lực lượng của Nguyên Lực Tháp, còn nàng lại có thể trống rỗng thi triển ra, độ khó tự nhiên lớn hơn rất nhiều.

Nữ tử mở miệng, thanh âm trong sáng dịu dàng êm tai dễ nghe:

- Pháp Thần đế quốc, Y Liên Nhi, kính chào chư vị!

Một lúc thật lâu, giữa sân yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng kim rơi.

Đột nhiên, không biết từ góc nào truyền ra một tiếng thét kinh hãi:

- Pháp Thần đế quốc, trời ạ, nàng thực sự là Thánh Nữ của Pháp Thần đế quốc!

Một tiếng kinh hô này như là dẫn phát cho bầu không khí đầy áp lực bạo nổ, nhất thời tiếng nghị luận ào ào vang vọng toàn bộ hội trường yến hội.

Lăng Phong cũng thấy giật mình không thôi, Pháp Thần đế quốc cùng với Áo La đế quốc ngang hàng nhau, chính là hai đại quái vật phân cứ nam bắc của Thần Vẫn đại lục. Giữa hai bên mặc dù không hề phát sinh các loại chiến tranh tranh chấp, nhưng quan hệ cũng tuyệt đối không tính là thân mật. Vì sao Thương Khung Hội Chiến lần này ngay cả Pháp Thần đế quốc cũng phái người tới đây?

Pháp Thần đế quốc chính là một quốc gia do thần quyền cùng với quân quyền hợp nhất, đồng thời cũng không có nhiều tiểu thế lực tồn tại đập lập với nhau giống như cảnh nội Áo La, toàn bộ thần dân của nó đều đoàn kết dưới trướng của Pháp Thần đế quốc, có thể bên trong cũng sẽ có phát sinh những tình huống ám đấu lẫn nhau, thế nhưng bọn họ đối với mệnh lệnh của người lãnh đạo Pháp Thần đế quốc tuyệt đối không dám có chút vi phạm nào.

Ở tại Pháp Thần đế quốc, cơ cấu lãnh đạo tối cao lãnh đạo tối cao là "Thần Miếu", thủ lĩnh nơi này được gọi là "Pháp Thần", địa vị của Thánh Nữ rất gần với Pháp Thần. Có thể nhận thấy được Y Liên Nhi ở trong quốc nội của họ có được ảnh hưởng biết bao. Cũng có thể nói thân phận của nàng không hề thua kém Tần Chính chút nào! Nhân vật như vậy đột nhiên lại dẫn đội tới đây tham gia Thương Khung Hội Chiến đến tột cùng là vì sao?

Lẽ nào nói Áo La đế quốc chuẩn bị liên thủ cùng với Pháp Thần đế quốc? Ý nghĩ này một khi nổi lên, tất cả mọi người không khỏi lắc đầu cười khổ. Không cần liên hợp bọn họ đã phân biệt là bá chủ một phương, nếu như liên hợp mà nói sẽ tạo nên một đại quái vật thế nào, phiến đại lục này có loại địch nhân gì mà phải khiến bọn họ làm như vậy?

Nghe đến tên của Y Liên Nhi, Lô Sâm liền lộ ra một tia tươi cười cổ quái, lẩm bẩm nói:

- Sẽ không trùng hợp như thế chứ?

- Sao thế, Nhị sư huynh?

Lén lút nhìn về bốn phía xung quanh một phen, Lô Sâm nói:

- Các ngươi có biết đại sư tỷ kỳ thực rất yêu sư tôn hay không?

Nhóm người Lăng Phong nhất tề trợn mắt, lời đồn này cũng không phải mới chỉ lưu hành một hai ngày, đâu thể coi là bí mật mà hắn phải tỏ ra như vậy?

Lô Sâm cười hắc hắc:

- Các ngươi khẳng định là không biết vì sao sư tôn lại không tiếp nhận tình cảm của đại sư tỷ?

Câu nói này đã dẫn phát ra lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người, Khải Ân vươn tay đẩy Đồ Long đang chen lấn tiến vào, mấy tên sư huynh đệ rất vô lương tụ thành một đám hưng phấn thăm dò tin tức của lão sư, Cảnh Vân mơ hồ hỏi:

- Chẳng lẽ không phải bởi vì sư tôn lo sợ tình yêu sư đồ đi trái với luân thường sao?

- Rắm!

Lô Sâm khinh thường bĩu môi, nói:

- Tính cách của lão đầu tử ta còn không lý giải được sao, lo nghĩ đến luân thường là một nguyên nhân, bất quá nguyên nhân chân chính là...

Hơi ngừng một chút, lấy ngon tay chỉ chỉ lên ngực nơi vị trí trái tim, Lô Sâm nói:

- Ở đây đã có người rồi!

Nghe vậy, đám người Lăng Phong lộ ra biểu tình bất khả tư nghị, hết nhìn Y Liên Nhi lại nhìn đến Lô Sâm, cuối cùng cả đám cùng kêu lên:

- Nhị sư huynh, huynh bịa đặt như vậy cũng không sợ sư tôn dùng Phong Viêm Dung chém huynh sao. Y Liên Nhi này mới bao nhiêu tuổi chứ, sư tôn sao có thể yêu nàng được?

- Ai bảo các ngươi là tiểu nha đầu này?

Lô Sâm trừng mắt lên, nhỏ giọng nói:

- Ta nói chính là Thánh Nữ đời trước, hiện tại có lẽ đã kế thừa chức vị Pháp Thần của đế quốc rồi!.

Đáp án này vừa tung ra, đám người Lăng Phong quay sang bốn mắt nhìn nhau không nói được nên lời: Lão đầu tử cũng quá mạnh mẽ rồi, dĩ nhiên lại có thể tán được cả Pháp Thần của đế quốc?

- Hắc hắc, lão đầu tử lúc trẻ có rất nhiều sự tích phong lưu, năm đó chính là ông ấy đuổi theo Thánh Nữ đời trước cùng một đường đi lang bạt trong Vô Tận Hoang Nguyên, về sau không biết là đã có gì trục trặc, lão đầu một mình vô cùng mất mát chạy trở về!

Lô Sâm hèn mọn cười nói:

- Ta xem tám phần mười là lão đầu tử khó nhịn được thú tính mà muốn dùng sức mạnh, kết quả không ăn được Thánh Nữ người ta, hắc hắc!

Tang Phi lạnh lùng nói:

- Nhị sư huynh, lời này của huynh ta sẽ bẩm báo lại với sư tôn!

- Đúng, trừ phi huynh đem sự tình của sư tôn kể ra nhiều nhiều một chút cho mọi người cùng hưởng, nếu không thì...

Cảnh Vân cười gian.

Lô Sâm nín thing, bản thân có lẽ thực sự là kiếp trước không tích đức, cho nên kiếp này mới có một đám sư đệ như vậy.

- Thánh Nữ Y Liên Nhi tự mình dẫn đội đến đây, nhận lấy một trong ba danh ngạch mọi người hẳn là không dị nghị gì chứ?

Tần Chính rất thỏa mãn đối với nỗi khiếp sợ mà mình mang tới cho mọi người, mỉm cười hỏi. Đường đường lấy tôn nghiêm của Thánh Nữ đế quốc chiếm lấy một danh ngạch, tự nhiên không có ai dám cả gan xuất ngôn kháng nghị, ngay sau đó Tần Chính liền nói:

- Vậy phía sau vẫn còn lại hai danh ngạch, đến tột cùng sẽ do ai tham dự, ta thấy vẫn là do linh đội của các đại công quốc tiến hành đề cử đi?

- Ha ha, vậy thì tốt!

Đồ Long cười to nói:

- Ta đề cử Lăng lão đại của Tinh Lam công quốc, tu vi của Lăng lão đại mọi người hẳn đều đã biết rõ ràng có thể đối kháng được với cường giả Thánh Vực! Không có ai không đồng ý chứ?

Tần Chính sửng sốt một chút rồi cười nói:

- Tu vi của Lăng tiên sinh ta tự nhiên là tin tưởng, vậy thì...

- Thái Tử điện hạ!

Tác Luân đột nhiên ngắt lời hắn, mặt không chút biểu tình nói:

- Tu vi của một người cũng không đại biểu cho đoàn đội được, Hắc Đàm vương quốc chúng ta không đồng ý!

Đồ Long trừng mắt nói:

- Tác Luân, lời này của ngươi là có ý gì? Ngươi nghi ngờ Thiên Phong vương quốc chúng ta có phải không?

- Đông Hoa vương quốc chúng ta cũng không đồng ý!

Không để cho Đồ Long có cơ hội nổi bão, Nam Hoài Ỷ nhàn nhạt mở miệng nói.

Tần Chính hơi nhíu mày, lúc trước sở dĩ mạnh mẽ bức bách Tinh Lam công quốc để cho lúc trước tham gia Thương Khung Hội Chiến, chính là vì muốn lợi dụng sự tàn khốc của hội chiến để tiêu diệt một đối thủ khiến mình cảm thấy bị uy hiếp. Thế nhưng có một điệu nhảy khuynh thế vừa rồi của Lăng Phong với Mộc Vũ Lâm, cho dù không cần dùng tới thủ đoạn bậc này thì Lăng Phong tất nhiên cũng không sống được lâu nữa! Cho nên nhất thời hắn cũng có chút do dự.

- Ta nhổ vào!

Đồ Long tàn bạo phun ra một ngụm nước bọt:

- Các ngươi cũng chỉ bởi vì nhảy múa không sánh được với Lăng lão đại, liền dùng thủ đoạn xấu xa bậc này để làm khó người ta sao?

Thần tình của Nam Hoài Ỷ nhất thời biến đổi, vừa rồi bị mạnh mẽ ép phải xuống đài đã khiến cho nàng chật vật không chịu nổi, hơn nữa sau đó hai người Lăng Phong còn bày ra một vũ đạo kinh thế càng như xát muối lên vết thương của nàng. Hiện tại Đồ Long trực tiếp nói ra một tầng nguyên nhân này, chẳng khác nào xé rách một tầng nội khố cuối cùng của nàng, Nam Hoài Ỷ cười lạnh nói:

- Dựa theo lệ cũ, thiểu số phục tùng đa số. Hiện tại ha phiếu phủ quyết, chúng ta chiếm đa số. Cho dù ngươi có nói nhảm thế nào cũng không có khả năng thay đổi!

- Ngươi...

Đồ Long gắt gao xiết chặt nắm đấm, râu tóc dựng ngược lên y như một con trâu đực đang phẫn nộ!

Lăng Phong chỉ im lặng đứng nghe, không nói một lời nào. Hắn nhớ Hằng Trùng từng nói, năm đó Hằng Trùng vốn không có trong danh sách nhưng vẫn như thần binh từ trên trời giáng xuống, xuất hiện trong hội chiến. Mặc dù cuối cùng không thu được phần thưởng đánh cuộc nhưng vẫn giành được công pháp kì diệu. Vất vả chuẩn bị suốt một năm, bây giờ tất cả công sức có nguy cơ bị đổ hết xuống sông xuống biển, Lăng Phong thực sự không cam tâm. Không lẽ lại phải học tập Hằng đại ca?

Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến:

- Ai nói hai nhà các ngươi phản đối là đa số?

- Nếu như cộng thêm Vân Mộng vương quốc chúng ta thì sao?

Vẻ đắc ý trên mặt Nam Hoài Ỷ và Tác Luân lập tức đóng băng. Bọn họ ngạc nhiên nhìn ra cửa và thấy một đôi nam nữ đang sánh vai đi vào. Nam tử mày rậm mắt to, cơ bắp cuồn cuộn nhưng không khiến người ta cảm thấy mập mạp, anh khí bức nhân. Nữ tử khuôn mặt bầu bĩnh như trứng ngỗng. Dung mạo mặc dù không phải rất đẹp nhưng cơ thể tràn đầy sức sống thanh xuân.

Nhìn rõ người vừa đến, Kiều Kiều nhất thời chạy ào đến:

- Lộ Lộ!

Nữ tử cũng vui mừng ra mặt, ôm chặt lấy Kiều Kiều, hai tiểu nha đầu quấn lấy nhau, ríu rít trò chuyện không ngừng, không sai, hai người vừa đến chính là Vân Tường và Phí Lộ!

Vân Tường chẳng thèm để ý tới người xung quanh, trực tiếp đi về phía Lăng Phong, mặt đầy vẻ kích động:

- Lăng đại ca, huynh không sao à?

Lăng Phong mỉm cười gật đầu, hắn được biết sau khi mình rơi xuống miệng núi lửa bất luận là Vân Tường hay Lôi Trạch Ân đều thể hiện thiện ý rất lớn đối với đám người Khải Ân. Điều này khiến Lăng Phong rất cảm kích. Bây giờ thấy chân tình mà Vân Tường thể hiện, Lăng Phong trong lòng cũng có chút cảm động.

- Hôm đó rõ ràng chúng ta đều nhìn thấy Lăng đại ca huynh...

Vân Tường Phí Lộ lộ vẻ băn khoăn.

Lăng Phong nhoẻn miệng cười, trả lời qua loa:

- Tu luyện của ta có chút đặc thù nên ngược lại nhân họa đắc phúc.

Sự tồn tại của Thích Thiên Ách không thể lộ cho nhiều người biết. Vân Tường mặc dù có mối quan hệ khá thân cận những cũng không thể toàn tâm toàn ý với hắn như sư tôn Mạch Kha được. Lăng Phong đương nhiên không thể nói rõ sự tình.

Cảm nhận rõ khí tức nguyên lực cường đại trên người Lăng Phong, Vân Tường lộ vẻ ngạc nhiên, vui mừng nói:

- Chúc mừng Lăng đại ca!

Lăng Phong cười cười, vỗ vỗ vai hắn, nét mặt cũng thoáng lộ vài phần kinh ngạc. Khí tức của Vân Tường đã mạnh hơn lần gặp mặt trước rất nhiều, cảm giác chẳng yếu hơn bọn Đồ Long và Tác Luân là mấy, rõ ràng đã đạt tới cửu tinh.

Kết hợp với những gì Hằng Trùng trước đây đã từng nói, Lăng Phong thầm cảm thán, tứ đại vương quốc sở dĩ có được thế lực áp đảo số đông là vì họ có điểm bất phàm! Chỉ trong một thời gian ngắn mà có thể khiến thực lực của đệ tử mình đề thăng nhanh chóng, thủ đoạn kiểu này đúng là kinh thế hãi tục. Xem ra câu nói "có hai Thánh Vực cường giả liền có thể thăng cấp thành vương quốc" lưu truyền trong nội bộ Áo La vẫn chưa thực sự chính xác.

Lăng Phong có thể đoán được, dù bản thân mình có tấn thăng thành thánh vực cường giả thì Tinh Lam công quốc vẫn còn thua xa tứ đại vương quốc, miễn cưỡng chen vào e rằng sau này dẫn tới nhiều hậu hoạn.

Thấy Lăng Phong và Vân Tường hàn huyên, Tần Chính tỏ vẻ ngạc nhiên. Tên Lăng Phong này sao lại có quan hệ với Vân Mộng vương quốc được? Hừ, không thể mặc kệ cho hắn như vậy được! Với thiên phú của hắn, lại được sự hỗ trợ của hai đại vương quốc, sau này Áo La nói không chừng sẽ lại có them một thế lực không chịu để đế quốc khống chế?

Loading...

Xem tiếp: Chương 194: Ước Định Thần Chiến Đài.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Em Là Của Chính Tôi

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 56



Ngọn Lửa Trước Ánh Trăng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 19


Sinh tồn nơi hoang dã

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 2


Như Lai Thần Chưởng

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 60