41 Nguyệt Hàm nhìn hắn vẫn như trước,gương mặt lúc hắn ngủ đúng là có phần mệt mỏi đi. Hơi thở hắn đều đều,cảm nhận được cơ thể hắn gầy đi 1 chút,nó chỉ im lặng,để cho hắn dựa vào người.
42 -Là…anh. _Nó bang hoàng,vừa kinh sợ,trong phút chốc tan biến hết,Hắn như 1 vị thần đầy quyền năng xuất hiện kịp thời. Max cái người trong phút giây nó bị gã người rừng dị dạng này xém cưỡng bức đã nghĩ đến đầu tiên.
43 -Cô thấy thế nào?_Phúc Hòang ngồi bên cạnh đầu giường,ánh mắt lo lắng,nhìn thấy người con gái mỏng manh,da dẻ xanh xao vừa động mi mắt nhìn anh mệt mỏi.
44 Vừa xuống máy bay,nó giả vờ vào toilet. Đúng như dự đáon,gả đán ông ra vẻ trí thức kia lập tức đi theo nó. Nó vừa bước ra cửa nhà vệ sinh nữ. Một bàn tay thô ráp bịt miệng nó kéo vào trong góc khuất.
45 ---Á-----Xin lỗi tôi. . tôi…_Thư kí cỗ ngượng ngùng ấp úng. khép nép ngục đầu xuống. Vừa mới thét kinh khi thấy cảnh tưỡng không mấy trong sáng. Chẵng may bị người ngaòi bắt gặp nó giựt mình mặt ngượng chín,cảm thấy thật ô nhục,đẫy người hắn ra,quay lưng vào nhà vệ sinh.
46 -A Vĩnh_Miệng nguyệt Hàm bất chợt không khép lại,thốt ra 2 chữ rất thân thuộc,lúc đầu hơi sững sốt,nhưng nhanh chống trở lại sự sắc lạnh phớt lờ. Cùng lúc đó Tống Hào cũng không hẹn mà bật ra 2 chữ y thế,giọng có hơi run vì tức giận chưa nguôi Vĩnh.
47 Là nó gan trời,ngoan cố cãi hắn,làm cho tính khí ngông cuồng bá đạo lập tức bộc phát. Mặt tối sầm đang sợ hơn cả lúc đánh gã đầu trộc,tất cả ai cũng im thinh thích,tim nhảy lọan theo,chăm chú không rời đi từng củ chỉ của Max.
48 -Thiếu Thất_âm lãnh cô đọng lại vang lên 1 lần nữa,Nguyệt Hàm cảm thấy lạnh run,giống như âm thanh gọi hồi ghê rợn. -Max ah! Lâu ngày chúng ta không có dịp gặp nhau thế này,đừng làm ra vẻ đáng sợ thế chứ.
49 Người đàn ông xoay ghế lại,đúng vẻ như 1 con cáo già hiểm độc,nếp nhăn in rõ trên khóe mắt. Cười tà. :-Đúng là không tệ,có thể hạ gục 2 tên cận vệ giỏi của ta.
50 -Lạc Tư,đi đâu mà gấp dữ vậy?_Phúc Hoàng ngồi đọc báo,mắt vẫn không hướng nhìn về Lạc Tư,miệng điềm nhiên nói,1 tay khác nâng tách trà lên miệng,thong thái rất tao nhã.
51 -Bụp—Bụp—Bụp----ÁAAAAAA!_Cả 5 tên không chú ý,đằng sau Nguyệt Hàm dùng khúc gỗ đánh liên tục,cả bọn nằm vật dưới đầt. Dù không thể hiện mình có võ,chỉ đánh túi bụi,nhưng chỗ nảo cũng là đòn hiễm.
52 -HenRy,là thầy dạy quốc ngữ,chứ không phải “thằng nhóc người lai”gì đó. Bạn nữ kia có thể đứng lên không. ?_Henry mĩm cười đầy ẫn ý,nhìn Nguyệt Hàm có phần trêu đùa.
53 Nguyệt Hàm trở về căn nhà thuê được Lạc Thần sắp đặt. Vừa định giơ tay bật đèn,nhưng rồi lại thôi. Cô đi thẳng tới ghế sopa,ngã xuống thật mạnh. Nằm lăn trên Sôpha,cả người như rụn rời,cảm thấy mệt mỏi,cô nhìn lên trần nhà,tuy tối nhưng vẫn nhìn thấy được.
54 -Ọe. . ọc…-бог(Trời ơi)!_Henry nhắm mắt ,cảm thán 1 câu. Cả người bị Nguyệt Hàm nôn đầy. Đành bỏ dỡ cuộc vui,kéo Nguyệt Hàm lên xe. -Này! Nhà cô ở đây phải không?_Cõng Nguyệt Hàm trên lưng,đầu Nguyệt hàm rủ xuống mặt Henry làm anh cứ nhớ lại đôi môi lúc nảy,nhưng vẫn cố bình tĩnh lại nhịp tim.
55 Lão Đại- Nguyệt Hàm thở mạnh,nhìn Dương Vĩ có chút lo sợ. Khi quay về Lạc Tư nói cô mới biết thì ra Lão đại đã đợi cô ở đây. Dương Vĩ gương mặt lạnh ngắt.
56 ---Bốpp---Mấy tiếng vỗ tay của mọi người xung quanh,ánh mắt ngưỡng mộ. Hắn bắn 3 đều trúng đúng tâm không lệch đi đâu cả. Khiến ông chủ nơi đó méo cả mặt.
57 --Trò quỷ gì thế,tôi thật không hiễu,Sau phải qua yêu lại,nói thế chẳng thà tôi không yêu anh,chứ không giết a Vĩnh. Anh Không cần lo. Để xem ai yêu ai nhiều hơn.
58 Cô hay thật nhỉ. Đàn ông nào cô cũng có thể lẵng lơ được. Cô nên nhớ cô là con đàn bà của ai. _Mắt hắn phát ra lửa như muốn đốt cháy cả người Nguyệt Hàm.
59 -Anh. . _cô giựt mình,mở căng mắt,người cô nhìn thấy chính là Max,gương mặt tuấn lãng đó vẫn mang đầy lửa hận,như phảng phất sự đau thương. —Tại sao. .
60 Thích sự cô độc nhưng lại sợ cô đơn, luôn sống trong quá khứ,luôn bị mất đi sự an tòan nhất định. Một con ngừoi khó hiểu như thế đấy. Cô suy nghĩ về hắn,nhiều đến mức cứ nhắm mắt lại gương mặt hắn lại xuất hiện.