21 Khi Đinh Tuyết Nhuận sắp ra ngoài, đột nhiên bị người ta cản lại.
Lớp phó học tập đội mũ áo lông, bên ngoài mặc áo đồng phục trắng xanh, trên tay cầm một chiếc iphone, đưa tới trước mặt Đinh Tuyết Nhuận.
22 Trong nháy mắt Đinh Tuyết Nhuận cảm thấy trời đất quay cuồng.
Hai má cậu nóng hừng hực, còn giật giật — đầu của cậu bị Lâu Thành ấn vào chỗ nào không cần nói cũng biết.
23 Lâu Thành nhìn biểu tình của Đinh Tuyết Nhuận, phát hiện cậu rất tự nhiên hơn nữa dáng vẻ còn vô cùng chuyên chú, xem ra chỉ có mình anh cảm thấy rất kỳ quái? Tuy rằng anh cảm thấy kỳ quái nhưng lại không hề muốn rút tay ra.
24 Trường người ta tết dương được nghỉ ba ngày, Lục Trung chỉ cho nghỉ một ngày rưỡi, bởi vì hôm nay là cuối tuần, đáng lẽ được nghỉ lại bị yêu cầu học bù.
25 Quán tôm ma lạt nằm ngay cạnh Tam Trung, giáo hoa của Tam Trung – Đường Hiểu Dung nói: "Chỗ này ngon nhất ở đây, em quen với ông chủ, vừa gọi điện thoại đặt mới có chỗ ngồi.
26 Khi Đinh Tuyết Nhuận nghe thấy tin nhắn âm thanh này, khuôn mặt cười như không cười của Lâu Thành dường như hiện lên trước mắt cậu. Cậu nghe đi nghe lại vài lần, cảm thấy gọi cũng không được, từ chối cũng không được, lại gửi cho anh một tin: "Tôi nợ đã, lần sau gọi được không?"
"Không được," Lâu Thành nói, "Cậu không được chơi xấu.
27 Lâu Thành đón bố anh ở sân bay. Lâu Hoành Nghiệp bay từ Úc về, ở Tây Úc ông có một mỏ Spodumene, bên ấy đang là mùa hè.
Ông không mang hành lý gì cả, chỉ cầm theo một chiếc áo khoác rồi lên máy bay luôn, đi ra ngoài sân bay, bị tuyết lớn đổ xuống thổi cho lạnh thấu xương.
28 Thậm chí bản thân Lâu Thành còn chưa kịp nhận ra anh đã đưa ngón tay Đinh Tuyết Nhuận đến bên môi thổi thổi.
Đinh Tuyết Nhuận sững sờ vài giây, ngửa đầu nhìn anh.
29 Đinh Tuyết Nhuận lấy hàng chuyển phát nhanh ở nơi nhận chuyển phát của khu chung cư mang lên, đều là những đồ chơi có lợi cho trí óc cho mấy đứa nhỏ ở trung tâm Hướng Dương.
30 ". . . . . . . . . Hả?" Lâu Thành vô cùng kích động nhảy dựng lên, mặt bỗng đỏ bừng, hơn nữa phản ứng đầu tiên của anh là: "Đm, bị cậu phát hiện cả rồi?"
Anh lại thẳng thắn như thế? Đinh Tuyết Nhuận nhạy bén cảm thấy có gì không đúng, nhìn anh không nói một lời.
31 Lâu Thành kinh ngạc tới nỗi dừng hô hấp.
Anh quên nhúc nhích, cả người đều ngây ra như gỗ, chỉ có tim vẫn đang đập vô cùng dữ dội, giống như muốn nhảy ra bên ngoài cổ họng.
32 "Muốn thoát độc thân? Còn khó sao?" Heo Con biết Lâu Thành có bệnh sạch sẽ, nhưng cậu lại không biết rằng Lâu Thành đã bệnh tới mức độ nhìn thấy người khác hôn nhau cũng cảm thấy "thực sự đủ rồi".
33 Cậu không cần suy nghĩ liền lập tức hiểu được rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Mặc dù có chút hoang đường, nhưng đích xác đây là chuyện mà Lâu Thành làm.
34 Vừa mới nói đến Coca, Lâu Thành lập tức nhớ tới chuyện tối mấy hôm trước vì để mình diễn chân thật hơn nên mua một chai Coca, hơn nữa diễn vô cùng vui, còn uống cả một ngụm lớn —
Tai Lâu Thành nóng lên, không biết bởi vì lời nói dối bị vạch trần hay là vì Đinh Tuyết Nhuận vừa mới sờ vành tai anh.
35 Anh nói dối không chọn đường cũng không biết mình nói gì, cùng với sự im lặng của đầu bên kia, Lâu Thành mới nhanh chóng phản ứng lại, không chút do dự "Tút" một tiếng, tắt điện thoại của mình.
36 Câu nói này nghe rất giống như một lời đùa, nhưng lại làm cho Lâu Thành im lặng hoài nghi. Tiểu Đinh đang đùa hay là đang nói thật?
Anh rơi vào trầm tư, nếu như lúc này anh gật đầu nói có, vậy chẳng phải biểu thị tính hướng của anh thực sự có vấn đề.
37 Lâu Thành nhìn thấy tóc cậu dài hơn, dường như trong khoảng thời gian này cậu không cắt, tóc của cậu không giống như nam sinh bình thường, rất mềm. Trong màu nâu đậm có pha một vài sợi tóc màu vàng, lông mi dày dài cong cong, thoạt nhìn không hề có tính công kích.
38 Trong không gian chỉ còn lại tiếng lá trúc khẽ lắc lư trong gió, toàn bộ khí thế ban nãy của Lâu Thành đều biến mất không còn bóng dáng: "Cậu, làm sao mà cậu biết.
39 Cả buổi liên hoan, Lâu Thành đều trong trạng thái không tập trung. Heo Con nhìn anh vẻ mặt mờ mịt cắn ống hút, liền nhắc nhở anh một câu: "Anh Thành, uống ít Coca thôi, hại tinh.
40 Đinh Tuyết Nhuận dĩ nhiên là rất thông minh, nhưng chuyện này lần đầu tiên xảy ra trên người cậu, từ hồi còn rất nhỏ cậu đã phát hiện tính hướng của mình không giống như những đứa con trai khác, cậu trưởng thành sớm, khi đó cậu đã đọc xong Phật Lạc Y Đức, cho nên nhanh chóng tiếp thu chuyện này, cũng không vì việc này mà cảm thấy mình là loài khác biệt.