41 uổi sáng hôm sau, Ôn Tửu đi thang máy xuống gara ngầm, đang muốn khởi động xe đi làm. Đột nhiên một chiếc xe màu đen bên cạnh mở cửa ra. Ôn Tửu quay đầu nhìn thoáng qua, hoá ra là Yến Luật.
42 Cá tính Ôn Tửu mạnh mẽ như vậy, đương nhiên sẽ không khoanh tay chịu trói ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, nghe xong những lời này, ngược lại nhướn mày lên, dứt khoát từ chối: ”Không bằng lòng.
43 Ôn Tửu vừa nhìn thấy dáng vẻ kiêu căng bá đạo của anh liền không nhịn được muốn đả kích anh một chút, còn chưa nói ra lời, chuông cửa trong phòng khách đã vang lên.
44 Ôn Tửu không biết nên khóc hay nên cười đi lên xe. Đến chỗ làm, cô mới giật mình phát giác bản thân vậy mà lại có thể mỉm cười suốt chặn đường. Yêu đương xác thực có thể khiến cho tâm trạng vui vẻ.
45 Ôn Tửu hoàn toàn không thèm để ý đến sự uy hiếp của Yến tiên sinh, cười khanh khách cố ý chọc giận anh: “Đàn ông chín chắn chẳng lẽ không tốt sao?”“Anh đâu có không chín chắn, hử?” Yến Luật lại cắn răng hừ một tiếng, hung tợn hôn lên môi cô, mang theo chút trừng phạt và tuyên cáo.
46 Ôn Tửu vừa xấu hổ lại vừa lúng túng, một ngụm từ chối: “Không được, mau buông tay. ”Yến Luật cười: “Thế cho anh hôn cũng được đi. ”Anh cúi đầu hôn cô một lúc lâu rồi mới buông ra.
47 Ôn Tửu yên lặng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trái tim đập thình thịch, trong lòng ấm áp như là được bao phủ bởi cảnh xuân tươi đẹp. Hóa ra, được người khác quấn quýt lấy như vậy, lại có một hương vị ngọt ngào đến như thế.
48 Ôn Tửu nhìn vẻ mặt tức đến hộc máu của anh, nhịn không được mà cười rộ lên. Yến Luật còn tưởng rằng trở thành bạn trai thì chuyện lớn đã định rồi, bây giờ xem ra, con đường này vẫn còn dài đằng đẵng, xa xa chờ anh bước tiếp.
49 Yến Luật hỏi: “Cậu đang ở đâu?”“Tôi ở quán cà phê của Hứa Đình Đình chờ cậu. ”“Được, tôi sẽ qua đó ngay. ”Hai mươi phút sau, Yến Luật đến quán cà phê Trầm Ngư bên hồ Kim Ba.
50 Ôn Minh Nguyệt sửng sốt, “Đã xảy ra chuyện gì?”“Thời gian này con và anh ấy ở chung, phát hiện tính cách không hợp nhau, cho nên mới chia tay. ” Ôn Tửu nói rất tự nhiên, cũng rất dứt khoát, lý do rất chính thức.
51 Ôn Tửu nắm tay lái, nhìn Yến Luật đột nhiên xuất hiện, trong lòng ngũ vị tạp trần. Đã hạ quyết tâm muốn chia tay, nhưng khi nhìn đến anh, cô còn có chút khổ sở, có chút không bỏ được.
52 Nhắc tới câu chuyện cũ chồng chất vết thương này, Ôn Tửu kích động đau lòng, cũng rất tức giận, vốn muốn nhẹ lời chia tay hòa bình với Yến Luật, nhưng giờ phút này lại bị khơi mào giận dữ, trong tâm trạng không khống chế được, liền không chút khách sáo tiễn khách.
53 Nguyễn Thư cùng với Ôn Tửu đi ra khỏi tiệm, Ôn Tửu nói: “Cậu về đi. Mình đi làm. ”Nguyễn Thư bất mãn than thở: “Lúc mình thất tình mỗi ngày gọi điện thoại cho cậu, lúc cậu thất tình thế nào lại không tới tìm mình, tốt xấu cũng ình một cơ hội làm bậc thầy yêu đương a.
54 Ôn Tửu quét mắt nhìn anh một cái, “Không được. ”Yến Luật cười cười: “Xem ra em biết em không thắng được anh. Cho nên không dám cược. ”“Được, cược thì cược.
55 Ôn Tửu bất ngờ không kịp đề phòng, gấp gáp nói: “Buông, mau buông. ”Yến Luật nghiêm mặt nói: “Em đừng cậy mạnh, anh đưa em vào trường đua ngựa tìm bác sĩ nhìn xem.
56 Ôn Tửu bị Yến Luật vạch trần nhưng không chịu thừa nhận, đỏ mặt nói: “Em chỉ cảm thấy được cõng rất thoải mái, anh đừng có mà tự mình đa tình. ”“Tự mình đa tình?” Yến Luật nhíu mày, đôi mắt tối sầm lại, cúi đầu làm ra vẻ muốn hôn cô.
57 Yến Luật không phục, “Anh lòng dạ hẹp hòi ở chỗ nào? Em ra sức khen người đàn ông khác mà không cho anh phản đối hai câu sao?”Ôn Tửu nghiêng đầu nhìn anh, “Chẳng lẽ sau này em không thể khen người khác sao?”“Khen thì có thể, nhưng tuyệt đối không thể vượt qua anh được.
58 Yến Luật trở lại Lục Nhân Các, lấy ra hai bản thực đơn mà Ôn Tửu đưa cho anh. Anh vô cùng nhẫn nại ngồi đọc từ đầu đến cuối một lượt, chọn ra hai món ăn dễ làm nhất, một là trứng tráng sốt cà chua, một món nữa là salad dưa chuột, dự định ra tay tập luyện.
59 Ôn Tửu đỏ mặt tới tận mang tai vội vàng đẩy anh ra, đóng cửa lại. Yến Luật trở về nhà, bất đắc dĩ lại lật thực đơn, chọn mấy món ăn dễ làm nhất, cầm bút đánh dấu.
60 Ôn Tửu lại càng lúng túng, vội vàng đứng lên, nói: “Tan tầm ngày mai anh có thời gian không?” Cô vội vàng đổi đề tài, nếu không tình hình trước mắt sẽ không thể cứu vãn được, cứ tiếp tục như vậy sợ rằng sẽ xảy ra chuyện gì đó.