21 Sau bữa thiết triều buổi sáng, Nebanon đã rất vui mừng. Hắn trước sau gì cũng có dòng máu hoàng tộc, cũng sẽ được hưởng quyền thừa kế, hắn đang nhắm đến Hạ Ai Cập, nơi mà đang thiếu người chủ quản bấy lâu.
22 Sau bữa thiết triều buổi sáng, Nebanon đã rất vui mừng. Hắn trước sau gì cũng có dòng máu hoàng tộc, cũng sẽ được hưởng quyền thừa kế, hắn đang nhắm đến Hạ Ai Cập, nơi mà đang thiếu người chủ quản bấy lâu.
23 Đứng trước một tẩm cung đã bị cháy đen, mọi vật hầu như không còn nguyên vẹn, chỉ xót lại một số đồ vật bị xém góc cạnh, nên người ta không thể nào biết chính xác từng đồ vật.
24 Đã gần nửa đêm, bên ngoài cung điện, xuôi dòng sông Nile, hai bóng đen trồi lên khỏi mặt nước, một người yếu ớt hơn, ho khan liên tục vì lạnh. Asisu đã tưởng mình sẽ chết đi với dòng nước lạnh ào ạt xô đẩy đó, may mắn có Ari kế bên hỗ trợ.
25 Hôm nay, ốc đảo tổ chức lễ hội. Không giống như Têbê, trong khi ở kinh thành tổ chức lễ hội hằng tháng, thậm chí trong cung là tổ chức lễ hội hằng ngày.
26 Đứng trước một tẩm cung đã bị cháy đen, mọi vật hầu như không còn nguyên vẹn, chỉ xót lại một số đồ vật bị xém góc cạnh, nên người ta không thể nào biết chính xác từng đồ vật.
27 Hôm nay là ngày thứ ba sau khi lễ hội kết thúc, Arista bây giờ thực sự tiếc nuối. Trước đây vào những dịp lễ hội, lúc nào nàng cũng một mình, và thực hiện hàng đống thứ theo nghĩa vụ, còn giờ đây, nàng - với vai trò tư tế phụ tá, ngừoi truyền đạt ý của thần linh, đi đâu cũng được mọi người yêu quý.
28 Sau khi ra khỏi kim tự tháp, Asisu và Ari đã đến ốc đảo Amet. Nàng quyết định sẽ chọn nơi đây để bắt đầu cuộc sống của riêng mình. Khi đến nới, mọi chuyện đã có Nakuto sắp xếp, thật may mắn, tên đội trưởng kia từng là cấp trên của Nakuto, cùng Nakuto có thời gian phục vụ cho mẫu hậu.
29 Arista sau khi thấy bóng dáng Ragashu đi hẳn, rồi mới thở một hơi dài. Nàng bỗng thấy bất an kinh khủng, có nên rời khỏi đây chăng? Nhưng mà đây là quà tặng của nàng, vả lại không ở đây thì biết đi đâu bây giờ.
30 Trong năm tháng qua, triều đình Ai Cập xảy ra cuộc nội chiến ngầm vô cùng lớn. Carol vì là người hiện đại, đã đưa ra những luật lệ đi trái với những truyền thống ban đầu và ngược với luật lệ được cho là do thần linh ban ngay khi Ai Cập sơ khai, đang bị phản đối gay gắt.
31 Hôm nay mới sáng sớm, trời đột nhiên đổ mưa, một cơn mưa rào của thiên nhiên ban tặng. Đối với ốc đảo ở rìa sa mạc như vầy, thì một cơn mưa là điều quý hiếm vô cùng.
32 Hôm nay, ốc đảo tổ chức lễ hội. Không giống như Têbê, trong khi ở kinh thành tổ chức lễ hội hằng tháng, thậm chí trong cung là tổ chức lễ hội hằng ngày.
33 Sau khi cứu được Arista, Menfuisu cùng đoàn người muốn đưa nàng về Têbê để bảo vệ, nhưng nàng kiên quyết muốn trở lại Amet. Không còn cách nào khác, Menfuisu chỉa cắt cử Unasu cùng Minuê và một vài tên lính ở lại bảo vệ nàng, còn mình cùng những người còn lại phải về cung điện gấp.
34 Hôm nay là ngày thứ ba sau khi lễ hội kết thúc, Arista bây giờ thực sự tiếc nuối. Trước đây vào những dịp lễ hội, lúc nào nàng cũng một mình, và thực hiện hàng đống thứ theo nghĩa vụ, còn giờ đây, nàng - với vai trò tư tế phụ tá, ngừoi truyền đạt ý của thần linh, đi đâu cũng được mọi người yêu quý.
35 Sau khi nghe tin về Arista, Ragashu tiếc rẻ trong lòng, biết thế hắn đã bắt cô gái ấy về ngay từ lần đầu gặp mặt kia rồi. Trong lòng hắn tức giận, không phải vì Ai Cập quá được thần linh sủng ái, mà vì hắn đã không thể tranh thủ hết mức để lấy lòng cô gái kia.
36 Rồi nàng lại xoay người, hướng ánh mắt một lần nữa đến mắt hắn:" Quan gia, là do Ngài sợ quan thần dị nghị ngài với bệ hạ, hoặc chơi xấu ngài, để nhân dân phỉ báng ngài, chứ không phải vì ngài còn đang phân vân.
37 Arista đang đứng sát góc tường, không may rằng, bức tường đã bị khuất xém một nửa, chỉ cần hai tên kia quay mặt lại, họ liền có thể nhìn thấy phần chân váy đen bay phất phới phía sau.
38 Arista sau khi thấy bóng dáng Ragashu đi hẳn, rồi mới thở một hơi dài. Nàng bỗng thấy bất an kinh khủng, có nên rời khỏi đây chăng? Nhưng mà đây là quà tặng của nàng, vả lại không ở đây thì biết đi đâu bây giờ.
39 Đại điện bây giờ từ trên xuống dưới tràn ngập những lời xì xào và bàn tán.
_Đúng vậy, nếu như lệnh bà bị bắt cóc, thần linh phải ra tay giúp đỡ chứ, tại sao lại đợi hoàng đế đến cứu.
40 Nàng mỉm cười rồi quay lại:
_Quan gia, tiểu nữ xin từ chối, ngài làm vậy sẽ khiến phu nhân buồn đấy. Dù ngài không có thê thiếp, nhưng vẫn không một lòng một ý với phu nhân.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 100