61 Lâm Cẩm gần đây rất buồn bực, con cá lớn ả vất vả lắm mới câu được đã bay đi, mỗi lần nghĩ tới không còn có căn nhà xa hoa để ở không còn có đồ ăn nhà hàng cao cấp nấu để ăn không còn có quần áo thượng đẳng để mặc, ả đã thấy cả người khó chịu.
62 Lại nói Triệu Lệ rời khỏi nhà rồi, tính về nhà tìm cha mẹ khóc lóc một phen, nhưng mụ không ngờ vừa đi được nửa đường, đã nghe thấy mấy ông chú bà thím lắm mồm đang tụ lại buôn chuyện với nhau.
63
Tan học, Đường Học Cẩn ra cổng trường, lại nhìn thấy Giang Tư và Tô Mặc Thành.
Tình huống này kéo dài đã lâu, hầu như mỗi tuần lễ hai người họ sẽ tới ba bốn lần, cụ Tô thỉnh thoảng cũng tới, nhưng dù sao tuổi tác cụ đã cao, thường xuyên qua lại Cảng Thành và thành phố G, khiến cụ rất mệt mỏi.
64
Đường Quốc Hoa vừa về tới nhà, đã thấy công nhân trại nuôi gã thuê đứng trước cửa nhà gã ra vẻ sốt ruột, lông mày nhíu cao.
Trong lòng lộp bộp, dự cảm không tốt đột nhiên sinh ra.
65 Khi Đường Học Cẩn nhận được tin của Đường Quốc Hoa và Triệu Lệ, trường học đã cho nghỉ đông, khi đó bọn họ đang liên hoan ở "Giai Viên", tin tức do Trương Vân và Lưu Minh Lượng mang tới.
66 Tư Vân giờ nhớ tới cái chuyện ngu xuẩn mình làm vào cái tuổi không hiểu chuyện ấy, vẫn cảm thấy mình quả thật là ngốc chết đi được. . . Nếu không sao lại đi trêu chọc cái tên thoạt nhìn mặt than nhưng trên thực tế nội tâm lại là muộn - tao ấy.