21 Mấy ngày kế tiếp, Đường Học Cẩn rất bận, thời gian của cậu hầu như trực tiếp bị chia làm hai, ban ngày ngoại trừ lên lớp mặt khác sau khi tan học cậu hầu như đều nhanh chóng làm xong bài tập rồi vùi đầu vào quá trình làm lắc tay, mà đến tối, cũng hệt vậy, phân nửa cống hiến cho sách vở, phân nửa cống hiến cho lắc tay.
22 Mấy người vốn không phải người nhăn nhó, nên khi tiệm quần áo chỉ thừa lại bọn họ, Đường Học Cẩn đón ánh mắt của Tư Vân và Lục Quân Thần, kéo ý cười nhàn nhạt, mở miệng trước.
23
Trên đường về, Tư Vân duỗi tay chọt em họ Lục Quân Thần đang bận lái xe, vẻ mặt không đứng đắn cười hì hì, "Quân Thần, em thành thật nói cho anh biết, em không có tâm tư gì khác với Tiểu Cẩn à?"
Đá xéo Tư Vân đang bày ra vẻ vô lại, Lục Quân Thần bình tĩnh trả lời: "Sao hả, anh cho rằng em biến-thái như anh sao, tin vào nhất kiến chung tình tái kiến khuynh tâm?"
Tư Vân đẩy Lục Quân Thần một cái, lên án nói: "Có người dìm hàng anh họ mình như em sao?"
Lục Quân Thần bớt thời gian nghiêng đầu quan sát Tư Vân nửa ngày, cuối cùng ngữ điệu bình tĩnh nói: "Có anh họ không ra hồn như anh sao?"
".
24 Cầm một trăm đồng tiền bán được hai mươi cái lắc chủ tiệm đưa, Đường Học Cẩn tạm biệt đối phương, đồng thời hứa sáng mai sẽ mang một trăm sợi lắc kia tới, rồi kéo Vạn Bác quay người đi.
25 Tuy rằng thời tiết khá nóng, bất quá so với thời tiết mười mấy năm sau mà nói, kỳ thực đã dễ chịu, dù sao thị trấn không phải thành phố, không có khoa học kỹ thuật và kinh tế phát triển cao tốc, hiện tượng "đảo nhiệt đô thị" cũng không lan tràn, nhiệt độ không khí tầm chừng ba mươi độ, thỉnh thoảng có gió thổi qua, vẫn mát mẻ dị thường.
26 Hai ngày cuối tuần cứ thế mà qua, trưa thứ hai, Lưu Minh Lượng cầm giấy chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm và hợp đồng thuê mặt bằng kinh doanh đã làm xong tới trường, giao chúng cho Đường Học Cẩn.
27 Ngày tiệm cơm khai trương, trời rất đẹp, trời trong nắng ấm ánh nắng sáng sủa, Đường Học Cẩn riêng dậy sớm đi mua một bộ đồ mới mặc vào, ý nghĩa bắt đầu mới hy vọng mới, tuy rằng có chút phong, kiến, mê, tín, nhưng cậu cảm thấy, ý nghĩa này rất tốt.
28 Đơn giản làm hai chén mì, Đường Học Cẩn bưng mâm ra, Vạn Bác đứng dậy rất hiểu chuyện thay cậu bê mâm đặt tới trước mặt Tư Vân và Lục Quân Thần, chớp mắt, liều mạng nhìn chằm chằm hai chén mì trong mâm.
29
Buổi tối lượng khách không ít, nhưng không có bạn bè Vạn Bác buổi trưa điểm mặt, lượng người nói thế nào cũng có giảm bớt.
Như Đường Học Cẩn đoán trước vậy, lượng khách chủ yếu của tiệm không phải học sinh, mà là công nhân của công trường vừa khởi công cách đó không xa, tuy rằng học sinh cũng có, tốp năm tốp ba, không tính nhiều, bất quá hôm nay là cuối tuần, học sinh đều về nhà tới tiệm không nhiều cũng là bình thường.
30 Đường Học Cẩn rất nhanh đã chuẩn bị xong hai phần ăn sáng, cậu bưng khay ra, bên trong để một chén cháo lớn, đĩa bên cạnh có một cái màn thầu to tròn và một cái bánh bao, một đĩa bánh quẩy đã cắt còn có một phần củ cải khô tặng kèm, phân lượng thoạt nhìn rất đủ, tuyệt đối bao no.
31 Theo chất lượng cơm còn có tín dự như hình với bóng dần tăng cao, việc làm ăn của tiệm cũng lên như diều gặp gió, đặc biệt là khung giờ sáng và trưa, hầu như là bận đến mức ba người không có thời gian trống.
32 Có Tiêu Đồng giúp đỡ, tiệm cơm dần đi lên quỹ đạo, lượng khách cũng khống chế ở một mức độ, trên cơ bản tới đây đều là khách quen, đương nhiên cũng có vài người khách mới, chỉ là không nhiều, mỗi ngày định mức buôn bán lời xấp xỉ chừng ba bốn trăm, không tính nhiều không tính ít, nhưng Đường Học Cẩn đã thấy đủ.
33
Vạn Bác trừng Lục Quân Thần một cái, bất mãn nhảy nhót tới cạnh Đường Học Cẩn, ghé lại cười tặc, "Đường Học Cẩn, vừa rồi hoa hậu lớp nói gì với cậu vậy?"
"Hoa hậu lớp?" Đường Học Cẩn nhìn Vạn Bác, hất bay móng vuốt trên vai mình, "Hoa hậu gì hả, cậu nói Lăng Hiểu Nhiễm à? Cậu ấy bảo cô Đường cần gặp tôi mà thôi.
34 Đường Quốc Hoa và Triệu Lệ gần đây rất khốn khổ, đại khái là ông Trời cảm thấy hai người họ nên bị báo ứng, xui xẻo cứ nối nhau mà tới, không cho bọn họ cơ hội thở dốc.
35 Giữa hè tháng bảy, Đường Học Cẩn nghỉ lại tiệm cơm, thỉnh thoảng sẽ cầm muôi nấu vài món, công trường của ba năm trước hiện đã làm xong, ở đó xây lên một tòa nhà mấy tầng không cao lắm, mảnh đất bỏ hoang nay đã thành khu phố cảnh sắc tuyệt đẹp.
36 Bất quá mọi người hoàn toàn đánh giá thấp sự trơ trẽn của Đường Quốc Hoa và Triệu Lệ, giờ khắc này bọn họ đã cần tiền đến mức điên cuồng, hai người căn bản không quan tâm chỉ trích của xung quanh.
37
Ngày thứ hai, Đường Học Cẩn trước đi tạm biệt Vạn Bác, tuy rằng không nỡ, nhưng cậu tin, duyên phận của bọn họ vẫn chưa dừng ở đây.
Vừa nghe tin nghỉ hè này Đường Học Cẩn sẽ trực tiếp lên thành phố G, Vạn Bác quả thật trợn mắt há hốc mồm không thể tin được.
38 Đường Học Cẩn nghỉ ngơi ở nhà Lục Quân Thần mấy ngày, đối phương cũng rút thời gian dẫn cậu dạo quanh thành phố G, đưa cậu tới khắp các trường cấp ba.
39 Lục Quân Thần tới sau, vừa vặn thấy anh họ mình đang bày ra vẻ vô lại, thế là ném một ánh mắt qua, không mặn không nhạt nói một câu: "Anh em nói đã lâu rồi không gặp anh, định mấy ngày nữa tới tìm anh đấy.
40 Cuối tuần, Lục Quân Thần dẫn Đường Học Cẩn tới sở giao dịch chứng khoán, mở tài khoản, Đường Học Cẩn đứng giữa sảnh giao dịch, ngẩng đầu nhìn hướng đi đỏ đỏ lục lục của đủ loại cổ phiếu trên màn hình, trong lòng dâng lên hứng thú và tự tin đặc sệt.