41 Editor: ÔpHàn Hàn ở đứng ngoài cửa suy ngẫm một lát, trong lòng có chủ ý, "cháaa, cháaa" vội vàng đánh xe bò đi vào. Dỡ xe xuống, thả cỏ khô vào trong máng cho bò, nhìn sang bồn nước bên cạnh còn đầy do Ngô Mạc thị đã đổi lại nước mới, xác định đủ cho bò uống, lúc này Hàn Hàn mới phủi phủi y phục đi vào phòng.
42 Editor: ÔpĐứa nhỏ trong thôn không phải chú ý nhiều như vậy, nhất là tiểu nam hài, trước năm tuổi đi ngủ đều không cần mặc quần áo, đứa nhỏ sau năm tuổi nếu gia đình có điều kiện thì sẽ cho làm cho nó cái yếm, lớn chút nữa mới có áo lót.
43 Hàn Hàn dừng tay, trong mắt xẹt qua một đạo hàn quang, hừ, muốn chết thật đúng là không thể chờ đợi được!Tiếp tục như không có việc gì sắp xếp lại phấn, liền nghe Ngô Mạc thị ở ngoài sân trả lời: "Đại Nha Nha.
44 Editor: ÔpĂn xong cơm trưa, Hàn Hàn chỉ cảm thấy trong bụng một mảnh lửa nóng, miệng đầy vị gừng, thừa dịp Ngô Mạc thị không chú ý, len lén nhéo khuôn mặt nhỏ đầy thịt của Mộ Dung Ý: "Ngươi đứa nhỏ đáng ghét, lần tới đừng hòng tỷ dẫn ngươi đi ăn.
45 Editor : ÔpĐối với loại người cậy già lên mặt, tự cho ý mình là đúng này, Hàn Hàn luôn luôn lười đi biện giải, dù sao người nghe thấy tin tức không chỉ một mình hắn, nên người tìm đến mình cũng sẽ không chỉ một mình hắn, bản thân mình chỉ cần Lã Vọng buông cần, xem bọn hắn chó cắn chó tranh đấu là được rồi.
46 Editor : ÔpHàn Hàn không nghĩ đến việc Mộ Dung Ý lại đột nhiên tiến vào, càng không nghĩ tới cái miệng nhỏ nhắn này bình thường không nói tiếng nào nhưng lúc này lại khạc ra những lời châm chọc như vậy, nhịn không được, "Phốc" một tiếng cười ra.
47 Editor: ÔpNgày hôm sau, Hàn Hàn nghĩ muốn làm cơm cho Tiêu Nguyên Bồi theo ước định, sau khi đốt tốt số chậu than ở trong căn phòng mới liền lái xe mang theo Mộ Dung Ý cùng đi trên trấn.
48 Mặc dù Hàn Hàn không trải qua kinh nghiệm của một thương nhân, nhưng cũng không ngốc, lời Tào chưởng quỹ lần này nghe rất thành khẩn, nhưng vào trong tai nàng hoàn toàn là trăm ngàn chỗ hở.
49 Editor : Ôp"Hàn Hàn, ngươi làm xong. . . . " Nghe thấy tiếng cửa mở, Tiêu Nguyên Bồi kinh hỉ từ trên ghế đứng lên, nhìn thấy thân thể nho nhỏ của Mộ Dung Ý, trên khuôn mặt tròn tròn lộ ra vẻ thất vọng, đầu nhìn nhìn về phía sau Mộ Dung Ý, "Thế nào chỉ một mình ngươi, tỷ tỷ ngươi đâu?"Đối với tên ăn hàng này, Nhiếp chính vương đại nhân tỏ vẻ hoàn toàn không thấy, bước chân nhỏ đi thẳng qua, vững vàng ngồi trên ghế.
50 Editor: ÔpSau khi ăn xong, Tiêu Nguyên Bồi nhàn nhã tựa vào trên ghế, thỏa mãn sờ sờ bụng: "Sau bữa ngộ độc thức ăn hôm qua, rốt cuộc lại ăn một bữa cơm no.
51 Từ lần trước sau khi cười xong, đứa nhỏ này lại không cười thêm một lần nào, nếu không phải là chắc chắn ký ức của mình không xảy ra vấn đề, Hàn Hàn gần như cho rằng lúc đó nhìn thấy hắn cười là ảo giác.
52 "Ngươi muốn cái kia nắp vung kỳ quái kia làm gì?" Ra cửa hàng, Mộ Dung Ý khó hiểu hỏi. "Chế tác trang bị chưng cất đơn giản, làm tinh dầu dùng. " Hàn Hàn nhanh chóng lên xe bò trả lời.
53 "Người nào báo tin cho hắn!" Con ngươi hẹp dài của Mộ Dung Ý hơi nheo lại, ánh mắt lạnh lẽo thâm trầm nhìn về phía Ám Cửu. Sau gáy Ám Cửu mát lạnh, lòng bàn tay thấm ra một tầng mồ hôi, mặc dù thân thể chủ tử nhỏ đi, thế nhưng khí thế kia không hề giảm một chút nào! Kiên trì trả lời: "Chưa nhận được tin tức.
54 Sáng sớm ngày hôm sau Hàn Hàn đã rời giường, vừa tới trong sân nhà mới để chuẩn bị chế tác phấn, đã thấy Đại Tráng cầm một bọc giấy lòng như lửa đốt tiến vào: "Hàn Hàn muội tử, ngươi mua cây thìa là này bị lừa rồi.
55 Từ trong phòng lấy ra một vạn lượng(*) ngân phiếu Tiêu Nguyên Bồi đưa cho, đôi mắt Hàn Hàn sáng lấp lánh, giấu toàn bộ vào trong người: "Nãi nãi, con đi ra ngoài một chuyến, lát nữa sẽ trở về.
56 Editor : ÔpĐầu mùa xuân Hàn Hàn đã nhiều lần đi qua hai ngọn núi ở thôn Lưu, nhưng từ sau trung tuần tháng hai, vì bận đông bận tây nên chưa đi qua xem, lúc này khế đất của ngọn núi cùng với vùng đất xung quanh đã lấy tới tay, đương nhiên nàng phải lên trước khảo sát núi một phen.
57 Ngày hôm sau, kết quả về chuyện Ngô đại gia đến nhà Mạc lão đại tranh luận cũng được truyền tới trong tai Hàn Hàn. Thì ra hôm qua lúc Ngô đại gia đi đòi công bằng, bỗng nhiên trên người Mạc lão đại và Mạc Căn không biết nguyên nhân gì lại nổi lên từng tầng mẩn đỏ, màu sắc không chỉ đáng sợ, còn khiến cho cơ thể đau nhức khó chịu.
58 Nói đến trấn Trăm Thước, đó là nơi không xa lạ gì đối với Ngô Mạc thị. Trước kia lúc thân thể bà tốt hơn bây giờ, sáng sớm mỗi ngày đều phải rời giường đi bộ một canh giờ đến đại gia đình ở trấn trên để giặt quần áo, mấy nhà khá giả trên trấn bà cũng đã đi qua.
59 Dừng xe bò xong, Hàn Hàn mang theo Mộ Dung Ý và Ngô Mạc thị đi đường vòng qua tửu lâu đến thẳng Thu Vận các. Một người làm từ phía sau đuổi kịp nói: "Mạc cô nương, vị Tiêu công tử kia đang ở trong Thu Vận các của cô nương.
60 Tểu nhị bưng bốn món một canh Hàn Hàn làm xong đi sau nàng tiến đến Thu Vận các, còn chưa tới Thu Vận các, liền nghe thấy giọng nữ từ trong Vũ Thu các cách vách truyền ra: "Nghe nói, món cá hấp quế này là một nữ đầu bếp trong tửu lâu các ngươi nghiên cứu ra? Tay nghề cũng rất khá, ngươi đi kêu người đến cho ta nhìn xem, nếu thấy bộ dáng nàng đàng hoàng, ta liền ân điển cho nàng đi đến kinh thành.