81 "Rầm rầm rầm. . . . ;" Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ dồn dập. Hàn Hàn bịt lỗ tai lật người, ầm ĩ muốn chết. . . , ngủ một giấc cũng không yên ổn!"Cô nương, Vương Gia phải vào triều sớm, đang chờ ngươi qua thay quần áo đấy.
82 Edit: hongheechan"Này nha, không phải ngươi không biết bản công tử có phải là thần y hay không?" Mộc Phong xoa xoa cái mông, đau nhe răng trợn mắt, nghe đối phương chửi bới mình như thế, lập tức xù lông, "Nếu không phải do bản công tử, vương gia.
83 Hội trâm hoa xuân được tiến hành ở hồ thập lý bên ngoài Dĩnh Thành là sự kiện mỗi năm một lần của quốc gia, vốn dĩ đặc biệt tạo ra vì thọ yến của hoàng đế, khắp nơi đều vui mừng.
84 Trần Y Nhân được Bội Nhi đỡ đứng dậy, đau nhức truyền tới từ cổ tay như muốn khiến nàng ngất đi, lúc này nghe Mộ Dung Ý vừa nói như thế, sắc mặt nhất thời trắng bệch càng thêm khó coi, cố nén đau đớn cắn răng nói: "Đây là thánh chỉ hoàng thượng hạ, chẳng lẽ Vương Gia định đổi ý?"Rốt cuộc khóe mắt Mộ Dung Ý liếc qua đi nhìn Trần Y Nhân một cái: "Bổn vương có thừa nhận sao?" Vừa nghe xong, Trần Y Nhân lập tức lảo đảo muốn ngã , trong lòng nàng hiểu, nếu như Nhiếp Chính vương không thừa nhận, thì mang hoàng thượng đến cũng không có tác dụng, vì hoàng thượng cũng không dám chọc Nhiếp Chính vương.
85 Lúc này tiểu hồ ly đã chậm lại, thấy mọi người đều nhìn nó, đầu hồ ly co lại, "Chi chi" kêu hai tiếng, ta cũng không phải cố ý, làm gì mà nhìn ta. Nhìn nét mặt tiểu hồ ly, Hàn Hàn cũng biết Tình Không trúng độc tám phần không thoát được quan hệ với tiểu hồ ly, tức giận điểm một cái lên mũi tiểu hồ ly: "Dù ngươi vì giúp ta, cũng không thể tùy tiện làm tổn thương Tình Không chứ, thiệt thòi nàng vẫn ôm ngươi! Ngươi có thể giải độc không?"Tiểu hồ ly do dự nhìn Hàn Hàn một cái, thấy bộ mặt nghiêm túc của Hàn Hàn, rúc hồ ly đầu gật đầu một cái.
86 Editor: hongheechan
Hai mắt Mộ Dung Tiên nhìn lên nhìn xuống đánh giá Hàn Hàn, lông mày nhướn lên: "Ngươi chính là Mạc Hàn Hàn?" Giọng nói cao cao tại thượng khiến Hàn Hàn cau mày.
87
88
89
90
91
92
93
94
95 Editor: Lãng Nhược Y
Hàn Hàn bế tiểu hồ ly trở về, đi được một nửa liền nghe một tiếng quát thanh thúy: “Biểu ca, huynh đứng lại đó cho ta!”
“Lão tử còn lâu mới đứng lại! Ai cho ngươi đến đây, mau trở về!” Bóng người màu xanh lá chợt lóe, Mộ Die nd da nl e q uu ydo n Dung Lân chợt xuất hiện phía trước mặt Hàn Hàn, gương mặt quyến rũ phong lưu thoáng hiện chút quẫn bách, ánh mắt nhìn nàng lại sáng lên, “Ngươi nói với đại ca ta một tiếng, nói lão tử đi trốn một thời gian sẽ về.
96 Editor: Lãng Nhược Y
“Ngươi muốn thế nào?” Hàn Hàn nhìn Tiếu Nguyên Bồi, thức ăn đã làm xong, sao còn không cho nàng đi?
“Bữa cơm tiếp theo ta biết phải làm sao?” Đôi mắt to tròn của Tiếu Nguyên Bồi chớp chớp.
97 Editor: Lãng Nhược Y
Hàn Hàn đứng lặng trừng mắt nhìn bóng dáng Mộ Dung Ý biến mất, trên mặt hiện lên vẻ buồn rầu, trời sinh nàng đối với thủ công không am hiểu! Để làm ra túi lưới này nàng đã phải tháo tháo đan đan bao nhiêu lần mới có thể miễn cưỡng xem như thành công, nếu muốn nàng làm thêm một cái túi cân xứng đẹp đẽ……
Hàn Hàn suy sụp, có lẽ hai ngày sau không thể đến nấu cơm cho Tiếu Nguyên Bồi được rồi.
98 Editor: Lãng Nhược Y
Bởi vì giằng co suốt một đêm nên ngày hôm sau Hàn Hàn ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao quá đầu mới tỉnh lại. Mở mắt nhìn xung quanh phòng, sau đó xoay đầu liếc nhìn đồng hồ cát đặt trên bàn, đã là giờ Thìn hai khắc, Hàn Hàn cả kinh, vậy mà đã hơn 9 giờ, nàng vội vàng xoay người ngồi dậy.
99 Editor: Lãng Nhược Y
Chúng nữ tử sửng sốt một lúc. Tuy không phải bọn họ tự cầu xin thánh chỉ, nhưng ý nghĩa cũng không khác, nghĩ nghĩ rồi gật đầu: “Bọn ta mang theo một lòng thiệt tình mà đến đây, không ngờ lại rơi vào hoàn cảnh này…… Nếu đã như thế, không bằng để bọn ta rời đi, miễn cho……”
Hàn Hàn không đợi các nàng nói xong, cười cười gật đầu, cao giọng nói: “Thì ra Hoàng Thượng lại thiện tâm như thế, chỉ vì thành toàn tâm nguyện của một nhóm mỹ nhân, mà có thể không màn đến tâm ý của Vương gia.
100 Editor: Lãng Nhược Y
Nhìn Hàn Hàn lách người bước đi, Trần Y nhân tức giận cắn môi, trong mắt hiện rõ sự phẫn nộ và ác độc. Chờ đi, một ngày nào đó nàng sẽ khiến cho tiện tì này muốn sống không được muốn chết không xong!
Bội Nhi thấy mọi người đều đã đi rồi, vội vàng tiến lên đỡ chủ tử nhà mình dậy: “Tiểu thư, người không sao chứ?”
“Cút!” Trần Y Nhân hạ một cái tát lên mặt Bội Nhi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Đô Thị
Số chương: 50