Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiểu Khoái Lạc Của Ngài Chỉ Huy

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 83
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại: Fanfic Thanh Vũ có H, đọc xong hối hận không chịu trách nhiệm nhá, đã cảnh báo có H trước rồi. Công nguyên năm 2085 thế giới bùng nổ chiến tranh hạt nhân, số người càng ngày càng ít đi.

Danh sách chương Tiểu Khoái Lạc Của Ngài Chỉ Huy


Chương 61: Bị Kéo Đi

61 Phùng Kiến Vũ đương nhiên nhận ra được giọng nói trầm khàn kia biểu hiện cho điều gì, càng có thể chắc chắn với suy nghĩ của mình hiện tại là đúng khi cảm nhận được vật cứng nóng rực kia đang cọ vào mông cậu, Phùng Kiến Vũ trong lòng giật thót muốn nhanh một chút cách thật xa người đàn ông này, có điều khi Phùng Kiến Vũ vừa định dùng lực thì hai tay cậu liền bị người đàn ông đó khóa chặt ở phía sau lưng:

"Gấp gáp cái gì? Khắp người không có chỗ nào không lẳng lơ"

Phùng Kiến Vũ không phải chưa bao giờ nghe mấy lời như vậy, Vương Thanh rất thường xuyên mang mấy lời lẽ đó ra nói với cậu, nhưng mà cậu trước sau đều không cảm thấy khó chịu, chẳng hiểu sao bây giờ từ người khác nói ra cậu liền cảm thấy bài xích vô cùng:

"Ngài chỉ huy nhất định.


Loading...

Chương 62: Người Không Sạch Sẽ

62 Có một điều rất buồn cười đó chính là Vương Thanh có thể dùng roi da quất Phùng Kiến Vũ không run tay, nhưng mà hắn lại không cho phép bất cứ một người nào có quyền được khi dễ cậu cả, lấy kết cục của Ryder liền có thể rõ ràng thấy được, chỉ vì có suy nghĩ không đứng đắn với Phùng Kiến Vũ liền bị hắn một roi hủy đi bàn tay.


Chương 63: Hay Là Ngài Cũng Yêu Em Đi

63 Vương Thanh vốn chẳng muốn đứng ở chỗ này xem cha con bọn họ diễn trò nữa, hắn muốn nhanh một chút mang Phùng Kiến Vũ rời đi, vật nhỏ kia có vẻ như cả người phát sốt nóng bừng bừng đang chảy mồ hôi liên tục rồi.


Chương 64: Yêu Em

64 Vương Thanh ngẩn người, Phùng Kiến Vũ cúi đầu buồn bã nói:

"Bỏ đi, em nghĩ mình đòi hỏi quá đáng rồi"

Vương Thanh nâng cằm Phùng Kiến Vũ lên đối diện mình, nhìn đôi mắt ửng hồng sưng lớn kia của cậu cũng có điểm đau lòng:

"Tôi sẽ cho em một đặc quyền nhé, chỉ duy nhất một đặc quyền mà thôi cho nên em hãy suy nghĩ trước khi nói, chỉ cần em nói cho dù bất cứ điều gì tôi cũng đều đáp ứng em"

Phùng Kiến Vũ trái tim nhảy nhót, cậu im lặng suy nghĩ rất kỹ càng, cậu không hề hỏi lại xem Vương Thanh nói có thật hay không, cậu ngẩng đầu nhìn hắn có chút bất an đưa ra lời đề nghị:

"Em chỉ muốn ngài cũng sẽ yêu em, có được không?"

Vương Thanh cúi đầu hôn vào môi Phùng Kiến Vũ, bàn tay chậm rãi mang quần áo của Phùng Kiến Vũ cởi ra, mặc kệ hiện tại trong người cậu có đang nóng sốt:

"Yêu em!"

Phùng Kiến Vũ nghe thấy hai tiếng kia liền giật mình giống như không thể tin vào tai của mình, cậu thất thần một lúc rất lâu, rất lâu sau đó mới vòng tay ôm lấy cổ Vương Thanh nhỏ giọng đòi hỏi thêm nữa:

"Em gọi là Phùng Kiến Vũ, ngài sau này có thể hay không sẽ gọi em là Vũ Vũ?"

Phùng Kiến Vũ có tên, tên của cậu là Phùng Kiến Vũ, tiểu khoái lạc chỉ là tên Vương Thanh đặt cho cậu, căn bản không phải là một cái tên, cậu không thể mỗi khi ra ngoài để cho người ngoài nghe thấy Vương Thanh gọi cậu bằng cái tên như thế, nó rất có thể khiến cho người khác hiểu lầm cậu chỉ là tình nhân của Vương Thanh mà thôi.


Chương 65: Tôi Nói Bỏ Là Bỏ

65 Phùng Kiến Vũ đã rất mệt mỏi rồi làm sao có thể chịu thêm được một lần điên cuồng kia, cậu suy yếu nắm chặt lấy vai Vương Thanh cầu xin:

"Không thể nữa, em đang sốt cao, cả người em mệt mỏi rồi, ngài nếu như còn muốn nữa, em không thể nào a"

Vương Thanh nhếch môi cười:

"Bởi vì em lại không gọi tên của tôi cho nên tôi sẽ phạt em thêm một lần nữa"

Phùng Kiến Vũ cả người đau nhức rơi vào hố sâu khoái cảm không tài nào có thể thoát ra được, chỉ còn biết ngâm nga theo nhịp mơ mơ màng màng tùy ý để Vương Thanh thao túng:

"Thanh a.


Chương 66: Em Muốn Có Đứa Nhỏ

66 Phùng Kiến Vũ giật mình hoảng sợ, người cũng lùi lại phía sau một chút, dáng vẻ này của Vương Thanh lại thật giống với dáng vẻ hung bạo trước đây, Phùng Kiến Vũ sợ đến mức hai vai run rẩy không dám nói cái gì nữa, một tay theo bản năng cũng đưa tới chạm vào bụng mình.


Chương 67: Em Sẽ Chết Mất

67 Vương Thanh nới lỏng lực đạo ở tay, mang Phùng Kiến Vũ tiến vào lòng dịu dàng vỗ lưng cậu:

"Em có thể có tất cả những gì em muốn, ngoại trừ đứa nhỏ này"

Phùng Kiến Vũ máy móc lặp lại lời nói lúc trước của mình:

"Em muốn có đứa nhỏ"

Vương Thanh hơi dừng lại động tác một chút, sau đó rất nhanh liền chầm chậm tiếp tục vuốt ve sống lưng của Phùng Kiến Vũ:

"Nếu em muốn có đứa nhỏ, tôi sẽ sắp xếp để người khác sinh đứa nhỏ, lúc đó em sẽ nuôi đứa nhỏ đó"

Phùng Kiến Vũ lại đẩy mạnh Vương Thanh ra:

"Em có thể có đứa nhỏ, ngài vì sao còn muốn phá bỏ đứa nhỏ đó, ngài vì sao còn muốn kiếm một người phụ nữ khác sinh cho ngài đứa nhỏ chứ không muốn em sinh cho ngài đứa nhỏ này?"

Vương Thanh ánh mắt chuyển đục ngầu, hắn đang giận giữ điều này Phùng Kiến Vũ có thể dễ dàng cảm nhận được:

"Đây là điểm cực hạn cuối cùng của tôi, nếu như em muốn có đứa nhỏ tôi sẽ cho em một đứa nhỏ, nhưng tuyệt đối không phải là do em sinh!"

Phùng Kiến Vũ gào thét dãy dụa, máu ở chân cũng chảy xuống ướt đẫm một mảng ở trên sàn nhà:

"Ngài chán ghét em phải không? Ngài khinh thường em, cảm thấy em rất kỳ quái có phải không? Ngài cảm thấy em có đứa nhỏ chính là chuyện rất nực cười, cho nên ngài mới không muốn em sinh đứa nhỏ cho ngài?"

Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ ôm chặt vào trong lòng ngực, giọng nói mang theo tia đau lòng rõ rệt:

"Em không thể sinh đứa nhỏ, em sẽ chết mất"

Phùng Kiến Vũ giật mình ngừng lại một chút sau đó lại bắt đầu điên loạn muốn dãy dụa thoát khỏi lòng ngực của Vương Thanh.


Chương 68: Có Phải Hôm Qua Hai Người Đã Quan Hệ

68 Sáng sớm ngày hôm sau Phùng Kiến Vũ đột nhiên bị giật mình mà tỉnh giấc, cậu vội vàng mang tay đặt lên bụng mình sờ soạng một hồi, cho dù bụng nhỏ hiện tại chỉ nhô lên một chút không đáng kể, cũng không hề có bất cứ một cử động lạ gì bên trong nhưng chẳng hiểu vì sao Phùng Kiến Vũ vẫn cứ muốn kiểm tra một chút, xem xem đứa nhỏ có còn bình an hay không.


Chương 69: Không Muốn Nhìn Thấy

69 Phùng Kiến Vũ nghe vậy thì đỏ mặt, nhưng Vương Thanh thì lại vô cùng thản nhiên giống như đây chính là chuyện hiển nhiên, hắn lạnh lùng hỏi tiến sĩ Most:

"Có chuyện gì sao?"

Tiến sĩ Most vuốt vuốt sống mũi nhìn vào kết quả cuộc kiểm tra trên màn hình máy vi tính:

"Bởi vậy cho nên đứa nhỏ trong bụng cậu ta mới đang nằm lệch một chút, tôi nghĩ tốt hơn hết 3 tháng đầu này hai người không nên quan hệ, nếu như không thể nhất định sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ"

Phùng Kiến Vũ ở bên cạnh chăm chú lắng nghe, tiến sĩ Most nói câu nào sẽ khe khẽ gật đầu, Vương Thanh thì vẫn giữ một bộ dạng lạnh lùng không mấy quan tâm đến đứa nhỏ này:

"Nói về tình trạng sức khỏe, những rủi ro, nguy hiểm của em ấy nếu như giữ đứa nhỏ này đi"

Tiến sĩ Most gật đầu:

"Về cơ bản thì sức khỏe của cậu ta không có gì đáng lo ngại cả, có sức đề kháng rất tốt, nhưng bởi vì cậu ta là đàn ông cho nên không thể áp dụng phương thức sinh đẻ bình thường giống như phụ nữ được, cho nên khi có dấu hiệu chuyển dạ cần áp dụng phương thức sinh mổ"

Vương Thanh vừa nghe đến đây liền nhíu mày, có điểm kích động định lên tiếng nói gì đó, nhưng mà Phùng Kiến Vũ đã nhanh chóng nói trước hắn:

"Không sao, như vậy cũng được"

Vương Thanh lạnh giọng:

"Không được, như vậy quá nguy hiểm, chi bằng nhanh một chút tiến hành phá bỏ đứa nhỏ này đi"

Phùng Kiến Vũ nghe vậy lại hốt hoảng cậu vội vàng quay sang nắm chặt lấy cổ tay Vương Thanh nói:

"Sẽ không sao đâu mà ngài đừng lo, sẽ không quá nguy hiểm đâu"

Vương Thanh không hài lòng nhìn Phùng Kiến Vũ, Phùng Kiến Vũ mang đầu ngón tay đan vào trong tay của hắn, giọng nói vô cùng gấp gáp muốn khuyên nhủ:

"Tiến sĩ Most không phải đã nói sức khỏe của em rất tốt rồi hay sao, sinh mổ cũng không phải là chuyện không tốt, không biết chừng còn có thể nhanh một chút mang đứa nhỏ ra tránh để cho nó ở bên trong lâu sẽ bị ngạt"

Tiến sĩ Most cũng ở một bên nói tiếp:

"Theo thể trạng của cậu ta quả thật rất thích hợp để mang thai, nhưng chỉ có duy nhất một lựa chọn là sinh mổ, đương nhiên không thể nói là không có bất cứ rủi ro nào, nhưng nếu như quyết định giữ tôi sẽ đích thân giúp cậu ta, cho nên ngài chỉ huy cũng không cần quá lo lắng"

Phùng Kiến Vũ quay sang nhìn tiến sĩ Most rồi lại nhìn về phía Vương Thanh, dùng ánh mắt mở lớn kia nhìn hắn chăm chú:

"Ngài xem, không phải mọi chuyện đều rất tốt đẹp hay sao, em sẽ cẩn thận chú ý một chút, sẽ không có nguy hiểm nào cả"

Vương Thanh im lặng không nói nữa, tiến sĩ Most tiếp tục quay sang nhìn Phùng Kiến Vũ:

"Đương nhiên khi cậu có đứa bé sẽ rất bất tiện, không phải là mọi thứ đề tốt đẹp, trong quá trình mang thai tính khí sẽ thay đổi thất thường, còn sẽ có thời gian ăn vào liền nôn ra hết, cũng sẽ có thời gian ăn rất nhiều"

Phùng Kiến Vũ gật đầu ân một tiếng, tiến sĩ Most nhìn cậu mở miệng:

"Còn có một chuyện, cậu có thể sẽ không có hoặc có rất ít sữa, cho nên chuyện muốn cho đứa nhỏ kia ăn no sẽ cần có sữa ngoài hoặc vú nuôi"

Phùng Kiến Vũ nghe vậy lại đỏ mặt a một tiếng, lại nghĩ đến ngày hôm qua Vương Thanh nói ngực của cậu lớn lên một ít rồi, sau này có đứa nhỏ rồi ngực đột nhiên lớn ra sẽ nhìn rất kỳ quặc:

"Như vậy.


Chương 70: Tôi Không Có Hứng Thú Đợi Đứa Nhỏ

70 Thời gian cứ thế trôi qua chớp mắt một cái Phùng Kiến Vũ đã mang thai đến tháng thứ 3, bụng nhỏ đã không còn gọi là bụng nhỏ nữa, hiện tại đã có thể nhìn thấy nó nhô ra rõ ràng rồi.


Chương 71: Trước Nay Chưa Từng

71 Phùng Kiến Vũ không nhiều lời nữa trực tiếp mang đầu lưỡi của mình tách mở khuôn miệng Vương Thanh ra tiến vào, bàn tay ở phía dưới cũng đã luồn được vào bên trong quần hắn, cầm lấy vật thô cứng kinh người kia khẽ xoa nắn.


Chương 72: Trong Bụng Có Thêm Một Đứa Nhỏ

72 Phùng Kiến Vũ không dám gọi tên Vương Thanh bởi vì cậu mới vừa rồi gọi tên hắn liền bị dọa cho hoảng sợ một phen, Vương Thanh cuối cùng cũng chịu đáp lại Phùng Kiến Vũ chậm rãi mà cẩn thận ôm lấy eo cậu, cúi người cắn lên khuôn ngực đã muốn lớn hơn một chút ít kia.


Chương 73: Rất Nhanh Thôi Ngài Sẽ Nhìn Thấy Đứa Nhỏ

73 Từ ngày biết tin trong bụng mình có thêm một đứa nhỏ nữa, Phùng Kiến Vũ ngày ngày càng cẩn thận hơn, lúc nào cũng vô cùng u sầu ngồi ở một chỗ thở dài, có một nữ hầu gái nhìn thấy Phùng Kiến Vũ ngồi ở trong vườn hoa sầu não như vậy liền đi đến hỏi cậu:

"Cậu sao thế?"

Phùng Kiến Vũ đưa tay lên xoa bụng mình nhìn nữ hầu gái đó nói:

"Trong bụng của tôi có thêm một đứa nhỏ nữa rồi"

Nữ hầu gái nghe vậy liền bất ngờ thốt lên:

"Có hai đứa nhỏ sao?"

Người làm vườn nghe được tiếng hét lớn kia của nữ hầu gái cũng dừng tay lại vội vã đặt xuống cây kéo cắt cỏ xuống dưới bước nhanh về phía Phùng Kiến Vũ:

"Có chuyện gì thế, cậu mang song sinh thai sao?"

Phùng Kiến Vũ buồn bã gật đầu, hai người đứng đối diện thì lại trái ngược vô cùng vui vẻ, từ khi Phùng Kiến Vũ có thai Vương Thanh cũng thay đổi tính cách rất nhiều, tuy vẫn lạnh lùng như vậy nhưng mà cũng không có khắt khe như trước kia nữa, mọi người đều biết trong nhà này ai đã làm thay đổi Vương Thanh, cho nên người nào cũng đều cảm thấy yêu quý Phùng Kiến Vũ:

"Cậu vì sao lại không vui như thế? Có thêm một đứa nhỏ nữa là chuyện tốt mà"

Phùng Kiến Vũ im lặng một chút mới nói:

"Bụng của tôi nhỏ như vậy, hai đứa nhỏ ở bên trong có khi nào sẽ ngạt mất hay không"

Nữ hầu gái nọ chợt cười phá lên, Phùng Kiến Vũ nhíu mày nhìn cô ấy:

"Cô vì sao lại cười?"

Nữ hầu gái kia cố gắng nhịn cười, thật ra thì mọi người khi ở trước Phùng Kiến Vũ không bao giờ có cảm giác chủ tớ cả, cho dù bọn họ có vô tình làm sai chuyện gì đó Phùng Kiến Vũ cũng không hề trách phạt, hơn nữa cũng chẳng mang chuyện đó ra kể với Vương Thanh:

"Sẽ không có chuyện đó đâu, chị của tôi ở dưới quê một lúc liền mang thai ba đứa, đến khi sinh đều bình bình an an, cậu cứ yên tâm đi"

Phùng Kiến Vũ hai mắt mở lớn:

"Thật sao?"

Nữ hầu gái kia gật đầu, thật ra thì chị cô còn chưa có lấy chồng chứ nói gì là có đứa nhỏ, nhưng bởi vì cô muốn cho Phùng Kiến Vũ vui vẻ lên một chút cho nên mới nói dối như vậy, dù sao thì đây cũng coi như là lời nói dối có ý tốt, nếu như Phùng Kiến Vũ sau này biết được cũng sẽ không trách cô.


Chương 74: Đặt Tên Con

74 Bụng của Phùng Kiến Vũ lớn thật lớn cho nên khi cúi xuống mặc quần cũng sẽ rất khó khăn, Vương Thanh vì việc này mà đặt may cho cậu rất nhiều áo lông thú dáng dài, mùa đông tới Phùng Kiến Vũ cả ngày cũng chỉ mặc duy nhất những chiếc áo lông thú đó, vừa vặn có thể giữ ấm cũng vừa vặn không phải mặc quần.


Chương 75: Vị Khách Không Mời

75 Trước ngày dự sinh một ngày là sinh nhật của Vương Thanh, Đới Xuân nói Vương Thanh lúc nhỏ rất muốn tổ chức sinh nhật nhưng đều không được, sau này lớn lên rồi biết được những chuyện đau lòng kia, kể từ đó về sau hắn không bao giờ muốn tổ chức sinh nhật nữa.


Chương 76: Bị Ngã

76 Phùng Kiến Vũ chỉ ừ một tiếng, mẹ Phùng cuối cùng cũng lại một lần nữa nặn ra hai hàng nước mắt:

"Đại Vũ à mẹ ở dưới quê quanh năm ốm yếu cho nên không thể làm gì cả, mẹ có vay người ta một khoản tiền nhưng hiện tại không có khả năng chi trả, bây giờ muốn lên đây tìm con giúp đỡ, còn có tiền hay không, có thể cho mẹ vay, mẹ nhất định sẽ trả lại cho con sớm nhất.


Chương 77: Nguy Kịch

77 Lái xe nhanh chóng chạy ra xe của Vương Thanh, Vương Thanh mở cửa xe ôm Phùng Kiến Vũ ngồi vào phía sau, Phùng Kiến Vũ một tay đặt ở trên bụng, một tay nắm chặt lấy tay của Vương Thanh, khóe mắt không rõ là đau đớn hay sợ hãi mà liên tục chảy ra những giọng nước mắt trong suốt, giọng nói của Phùng Kiến Vũ dần yếu đi:

"Đứa nhỏ không sao phải không, ngài nói đi.


Chương 78: Mang Cả Tinh Cầu Đặt Vào Trong Tay Em

78 Ngày hôm nay Vương Thanh cảm thấy rất bất an bởi vì hắn biết ngày này là ngày gì, thế cho nên hắn liền muốn sớm một chút muốn quay trở về nhìn xem Phùng Kiến Vũ bây giờ đang làm gì.


Chương 79: Mở Đầu Hoàn Mỹ

79 Tinh cầu nhỏ trong tay Phùng Kiến Vũ nóng lên, Vương Thanh có thể cảm nhận được sức nóng của nó, nó chỉ nóng lên mỗi khi Vương Thanh chinh chiến, hiện tại đây cũng vì cuộc chiến sinh tử của Phùng Kiến Vũ mà nóng.


Chương 80: Nụ Cười Hạnh Phúc

80 Vương Thanh nói người ôm đứa nhỏ đến cho Phùng Kiến Vũ nhìn, Phùng Kiến Vũ vừa nhìn thấy hai đứa nhỏ đang nhắm mắt ngủ say kia liền vô cùng kích động, cậu không giấu nổi vui mừng khe khẽ hạ thấp giọng nói với Vương Thanh:

"Có thể để em.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Đi Vào Nhân Cách Phân Liệt

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 94


Lao Tù Ác Ma

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 150



Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 131



Thu Phong Sinh Vị Thủy

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 42


Xao Động

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40


Ám Vô Dạ Online

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 144



Yêu Quái Thư Trai

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị

Số chương: 50