1
Editor: Ngốc Aki.
“Này này này, có nghe nói gì chưa? Nghe nói Kinh Hồng Chiếu Ảnh lần này cùng đến Tề Tề Cáp Nhĩ, lấy khối dạ minh châu ngọc trai của Luân Vương làm vật cược.
2
Editor: Ngốc Aki
Thanh niên ngồi đối diện hắn, thoạt nhìn qua sạch sẽ, nhưng điểm khác biệt này chỉ có một chút, giống như là con heo nhỏ khác biệt trong chuồng heo lớn vậy.
3
Editor: Ngốc Aki.
Người đẹp vì lụa, quả nhiên đó là chân lý.
Thiếu niên trợn mắt há mồm mà nhìn hai người tái xuất hiện trong bộ đồ mới, mắt lấp lánh tinh quang, cảm động không ngừng thốt: “Đây là Kinh Hồng Chiếu Ảnh… đây mới là Kinh Hồng Chiếu Ảnh!”
Người áo xám đối với chuyện tiểu sư đệ của mình trông mặt mà bắt hình dong thì có cảm giác bất đắc dĩ, nhưng khi chứng kiến Hàn Kinh Hồng nhe răng cười, ánh mắt tươi cười sáng ngời, cũng không khỏi thấy lòng ấm áp, nhỏ giọng lặp lại lời của tiểu sư đệ — đây mới là Kinh Hồng Chiếu Ảnh nổi danh thiên hạ!
Tẩy đi bụi đường, tận mắt quan sát, Hàn Kinh Hồng có một đôi đồng tử hổ phách như mèo, cực kì trong suốt, khi cười ngời sáng chói mắt, nhất thất xuân dương, làm cho người ta không thể nào không tin tưởng.
4
Editor: Ngốc Aki
Đêm đã khuya, Đãng Tuyết tiểu trúc ánh nến dần tắt, cũng yên tĩnh trở lại, chỉ có nơi ở của Vân Chiếu Ảnh, Tễ Nguyệt Trai còn có ánh nến chiếu rõ.
5
Editor: Ngốc Aki
Dưới mái hiên, có hai người đang nói chuyện. Lão già áo xám vuốt râu, lắc lắc đầu.
“Thương thế của y thật phiền toái. ”
“Ta biết, nếu không sẽ không tìm tới loại người phật thủ ma tâm như ngươi.
6
Editor: Ngốc Aki
Quà 1-5, bất quá mai kiểm tra học kỳ, giờ phải ôn bài cấm tốc. Không chữ vô đầu cũng phải ôn!!!!!!!!!!!!!!!!
Vũ Nguyệt Lưu Tạ trong phạm vi trăm dặm thực sự nổi danh, Vân Chiếu Ảnh không tốn nhiều sức lực mà tìm tới của, mắt thấy trong Bạch Nhật lâu cánh cửa khép hờ, đúng là lúc nghỉ ngơi, đang nghĩ như thế nào mới tìm được Hàn, chỉ thấy A Nhị đi từ bên trong ra, vẻ mặt hậm hực.
7
Editor: Ngốc Aki.
Aki: Cũng biết phần sau sẽ xảy ra chuyện gì rồi đó, ờ, nhưng mà báo trước là edit vẫn chưa đâu với đâu đâu.
Tạ tội trước vậy.
8
Editor: Ngốc Aki
Rời đi thanh lâu sở quản, rời xa Danh Oa Kiều Cơ, Kinh Hồng Chiếu Ảnh rốt cuộc bước chân vào giang hồ lần nữa.
Trên đường đi Nam Cương, vẫn là ngươi tranh ta đoạt như cũ, không ai nhường ai, nhưng ít đi hỏa dược hơn lúc trước, ân cần che chở nhiều hơn, tình nồng ý ngọt.
9
Editor: Ngốc Aki
Nơi nào có khói sẽ có khất cái (ăn mày), nơi nào có khất cái thì có Cái Bang.
Ăn mày ăn thịt gà, nướng nhộng, nướng rắn, Hàn Kinh Hồng đầy nghĩa khí vỗ vỗ vai đà chủ phân đà Cái Bang ở Miêu Cương, Xà Cái Phàn Khánh.
10
Editor: Ngốc Aki
Được người ta cứu hai lần, lại phất tay áo bỏ đi cũng không được hợp lễ. Lúc trước là sợ đối phương vì mình sẽ gặp phiền toái mới rời đi.
11
Editor: Ngốc Aki.
“Rừng đào?” Kinh Hồng Chiếu Ảnh nghe vậy ngẩn ra.
“Sau khi các ngươi tiến vào Miêu Cương, chúng ta liền biết được tin tức.
12
Editor: Ngốc Aki
Đã nhận biết một phần thực lực của Huyết Dục Môn, nhiệm vụ xem như tạm thời hoàn thành, vì không muốn Nguyệt Nhã khó xử, Kinh Hồng Chiếu Ảnh chỉ có thể rời Miêu Cương, một đường ra roi thúc ngựa chạy tới Đại Lý Điểm Thương, muốn cùng Tùng Thạch đạo trưởng nói qua.
13
Editor: Ngốc Aki.
Tháng sáu nhuận, ngày mồng tám, đêm.
Đêm khuya càng ngắn, mọi âm thanh đều tĩnh. Trăng bạc thảm thương nhìn xuống nhân gian, tựa tiếu phi tiếu.
14
Editor: Ngốc Aki
Không rõ là bị tiếng nước chảy lành lạnh đánh thức hay là tiếng chim hót đánh thức, hay là bị tiếng ngường bên tai đánh thức. Dù sao khi y tỉnh lại, y đang nằm trong một gian nhà gỗ nhỏ.
15
Editor: Ngốc Aki.
Đang lúc ngâm mình trong hồ để thanh tẩy, Vân Chiếu Ảnh đột nhiên nói: “Ta muốn làm phù kiều. ”
*Phù kiều: cầu nổi.
Bởi vì đang bị thương nên chỉ có thể ngồi bên hồ xem mỹ nhân tắm, Hàn nghiêng đầu: “Vì sao?”
“Không vì sao cả!” Vân công tử không nói lời nào, tiếp tục ngâm.
16
Editor: Ngốc Aki
Âm thanh gió rít, sơn đào ẩn ẩn.
Vô Trần một thân bạch y, đứng phía sau là bốn thị nữ y phục rực rỡ, hồng lam xanh tím, trên váy còn thêu mây bảy sắc, quả nhiên là Thất Sắc Vân Nghê.
17
Editor: Ngốc Aki.
Đó là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia…
Sau đó Vân Chiếu Ảnh gặp lại Nê Ba —Thủy Thiên giới Đông Thiên trưởng công chúa Thánh Liên Tịch, cùng nàng tới Chuyển Luân Cung gặp Thiên Tôn nương nương, vì muốn kéo dài tính mạng Hàn Kinh Hồng, lại cùng Hư Dạ Phạm xuống Minh Giới thu hồi linh hồn Hàn Kinh Hồng, khiến Hàn sống lại, còn lại là chuyện phát sinh thật lâu thật lâu trước kia.