21 Hắn vừa hôn nàng, vừa ôm lấy nàng đi vào phòngNgay sau đó, Trữ Tiếu Mộng phát hiện mình nằm trên giường, váy và áo đã bị cởi ra từ khi nàoBàn tay lớn của hắn phủ lấy nơi mềm mại trước ngực nàng, bàn tay hắn vì trận đại chiến mà để lại vết sẹo vuốt ve lên da dẻ nhẵn nhụi của nàng khiến nàng cảm thấy thật ngứa ngáy– Tiếu Mộng, nàng thật xinh đẹpNàng vì thường xuyên luyện võ mà cơ thể vô cùng dẻo dai, rắn chắc.
22 Thứ sếu ngài 13 =)) Đừng ai dại dột để tui phát hiện là post truyện k xin phép là đốt nhà y như thứ sếu ngày 13 tháng 1 đầu năm nay nhá:))Giờ hắn như kẻ sắp chết khát, trước mặt là thùng nước trong mà không thể uống, thật đáng thương– Thiếp đang định nóiNàng tức giận lườm hắn rồi kéo tay hắn, vận công giúp hắn đỡ đau, tiêu thũngHắn thỏa mãn hừ nhẹ.
23 – Ta đã quá coi thường Lí Hữu Hợp và Chu Bằng rồiThân mình Trữ Tiếu Mộng như trận sương khói lướt qua quân doanh của phản quânNàng vẫn nghĩ võ công mình cao cường nên không để ý đến đám quân sĩ bình thường.
24 Nửa đêm canh ba, Tề Tranh bởi vì lo lắng cho Trữ Tiếu Mộng, ngủ không ngon, đang trong giấc mơ thì đột nhiên một cú đá lớn đẩy hắn xuống giườngTrong lúc hốt hoảng, hắn không nghĩ được gì, lăn một vòng, sờ soạng cầm chiếc gậy bên giường, tính phản kích.
25 Nhưng nàng yêu Tề Tranh, hắn có huyết thống hoàng thất, nếu không vì nội loạn 20 năm trước giờ hắn đã là thái tử hoặc là hoàng đế, cho dù hắn vô số lần nói mình không có hứng với ngôi vua nhưng giang sơn này cũng là do tổ tiên hắn giành được, hắn có trách nhiệm bảo vệ nó.
26 Tề Tranh không muốn Trữ Tiếu Mộng lại đi làm gián điệp, dù sao cũng có nguy hiểm. Nhưng Trữ Tiếu Mộng rất kiên trì, nàng không có năng lực thống lĩnh quân đội, không thể giúp hắn đánh giặc nhưng ít nhất có thể do thám tin tức quân địch cho hắn, giúp hắn biết người biết ta, bách chiến bách thắng.
27 Khi Chu Bằng phát hiện trên án thư có phi đao truyền thư, nhìn nội dung bên trong nói trong kho vũ khí có dầu đen thì cả người sắp phát cuồng. Hắn xanh mặt, kiểm tra lại kho vũ khí một lượt, xác định không nhầm thì nổi trận lôi đình, đi vào doanh trướng của Lí Hữu Hợp– Họ Lý kia!Không để ý Lí Hữu Hợp và người khác đang bàn chuyện, Chu Bằng túm áo hắn, kéo hắn đứng lên– Nhị đệ ngươi làm gì thế.
28 Cố gắng chốt hạ con giời này :((Trữ Tiếu Mộng không ngờ Tề Tranh bảo mình thử lại có kết quả như vậy. Lí Hữu Hợp mưu sát Chu Bằng. Nàng thậm chí còn không kịp ngăn cản, Chu Bằng đã ngã xuống đất.
29 Một tiếng ầm vang như sấm động chín tầng mây, cả trời đất đều rung độngChiến mã chấn kinh, bốn vó đạp loạn, mấy kỵ sĩ ngồi không chắc đều bị ngã ngựa, chưa chiến đấu đã bị ngã mặt mũi bầm dập.
30 Đời này Lí Hữu Hợp chưa từng phải chạy trốn chật vật như vậy bao giờ. Mắt thấy những kẻ hộ vệ lần lượt ngã xuống, hắn đột nhiên nhớ tới hơn 20 năm trước, mình và Chu Bằng, Bộ Kinh Vân thành lập Nghĩa Dũng quân, tiêu diệt các chư hầu, khôi phục Đại Tề, lúc đó binh đao nguy hiểm còn gấp trăm lần bây giờ nhưng hắn chưa bao giờ khốn đốn mà đào vong như vậyTrên chiến trường, bất luận thắng thua luôn có Chu Bằng chống đỡ, Bộ Kinh Vân cũng bảo vệ hắn.
31 Bàn Long quan —Nhạc Minh Phong huých Lâm Dược:– Này, lão Lâm, ngươi phát hiện không, tâm tình của Vương gia rất không ổn. – Minh chủ không ở bên, tâm tình Vương gia sao có thể tốt? Lâm Dược nhỏ giọng nói.
32 Ba năm sau, Tề Tranh đã bình định nước Địch, nước Trần, nước Tề… một đường đánh thẳng đến Nam Cương. Giờ hai phần ba Trung Nguyên đều thuộc về nước Tề.