61 Tiết Thụ làm gà xong, đem tới phòng bếp, gọi Diệp Nha ra hầm ăn. Hắn cảm thấy đồ ăn nương tử làm đều cực kỳ ngon, hắn ăn đồ ăn của nàng làm rồi thì không muốn ăn của người khác nữa.
62 Tiết Thụ làm gà xong, đem tới phòng bếp, gọi Diệp Nha ra hầm ăn. Hắn cảm thấy đồ ăn nương tử làm đều cực kỳ ngon, hắn ăn đồ ăn của nàng làm rồi thì không muốn ăn của người khác nữa.
63 Tiết Tùng lượn một vòng quanh sân sau, lúc trở về thấy ba người còn đứng ở cửa, hắn quyết định chờ bọn họ ngủ hết mới vào nhà. Hắn lặng lẽ đi tới dưới tàn cây táo gai, tựa lưng vào thân cây, thẩn thờ ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao.
64 Tiết Tùng lượn một vòng quanh sân sau, lúc trở về thấy ba người còn đứng ở cửa, hắn quyết định chờ bọn họ ngủ hết mới vào nhà. Hắn lặng lẽ đi tới dưới tàn cây táo gai, tựa lưng vào thân cây, thẩn thờ ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao.
65 Thực ra có một số việc, nói rõ với nhau, cả hai đều hiểu, ngược lại cũng không phức tạp như trong tưởng tượng.
Diệp Nha tưởng rằng mình sẽ không dám đối mặt Tiết Tùng nữa, nhưng sự thực chính là, ngoại trừ giữa hai người có thêm một bí mật nho nhỏ, thì cuộc sống của nàng và Tiết Tùng cũng không có gì khác trước đây.
66
67 Bóng đêm như nước, nửa vầng trăng treo lơ lửng trên bầu trời đêm, chiếu sáng cả một góc phòng.
Trong phòng tây, Diệp Nha ôm chăn nằm trên giường đất lăn qua lăn lại.
68
69 Đầu tháng bảy Lâm thị sẽ lên thị trấn giao sản phẩm thêu thùa, trước khi đi bà ấy quyết định đến nhà cháu trai mình một chuyến.
Từ lúc trong nhà có thêm con dâu, Lâm thị và Xuân Hạnh đến chơi thường xuyên hơn, mối quan hệ giữa hai nhà cũng tốt hơn xưa, Tiết Tùng và Tiết Thụ không khách khí với bà nữa, từ xa gọi một tiếng nhị thẩm, rồi tiếp tục cắm cúi làm việc.
70 Thực ra có một số việc, nói rõ với nhau, cả hai đều hiểu, ngược lại cũng không phức tạp như trong tưởng tượng.
Diệp Nha tưởng rằng mình sẽ không dám đối mặt Tiết Tùng nữa, nhưng sự thực chính là, ngoại trừ giữa hai người có thêm một bí mật nho nhỏ, thì cuộc sống của nàng và Tiết Tùng cũng không có gì khác trước đây.
71 Phụ thân Hạ Hoa rất phẫn nộ.
Mắt thấy chuyện tốt sắp thành, tự nhiên Hạ Hoa lại đúng lúc hôn mê bất tỉnh, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Khuê nữ từ nhỏ được bọn họ cưng chiều nuôi nấng, thân thể luôn khỏe mạnh, đang êm đẹp sao lại hôn mê? Hay là do thời gian trước ăn uống thất thường nên sinh bệnh? Ông vô cùng lo lắng mời Tôn đại phu tới bắt mạch cho nữ nhi, vừa có kết quả, thì ra là có tin vui!
Một cô nương đang chờ gả có tin vui! Đến nay ông vẫn nhớ rõ nét mặt trợn mắt há miệng của Tôn đại phu!
Ông vô cùng lo lắng sợ hãi, khẩn cầu Tôn đại phu giữ bí mật dùm mình.
72 Bóng đêm như nước, nửa vầng trăng treo lơ lửng trên bầu trời đêm, chiếu sáng cả một góc phòng.
Trong phòng tây, Diệp Nha ôm chăn nằm trên giường đất lăn qua lăn lại.
73 Tiết Tùng vốn định xây nhà xong sẽ lên núi săn bắn, nhưng bởi vì chuyện của Hạ Hoa, hắn sợ lúc hai huynh đệ không có nhà, phụ mẫu Hạ Hoa sẽ tới gây sự lần nữa, một mình Diệp Nha không ứng phó được, nên tạm thời gác việc săn thú lại, ở nhà canh giữ cùng Tiết Thụ.
74 Đầu tháng bảy Lâm thị sẽ lên thị trấn giao sản phẩm thêu thùa, trước khi đi bà ấy quyết định đến nhà cháu trai mình một chuyến.
Từ lúc trong nhà có thêm con dâu, Lâm thị và Xuân Hạnh đến chơi thường xuyên hơn, mối quan hệ giữa hai nhà cũng tốt hơn xưa, Tiết Tùng và Tiết Thụ không khách khí với bà nữa, từ xa gọi một tiếng nhị thẩm, rồi tiếp tục cắm cúi làm việc.
75 Tống Hải khiếp sợ nhìn nữ nhân tiều tụy trước mắt, hắn có nghe lầm không, Hạ Hoa sai hắn đi cường bạo nương tử Tiết Thụ?
Đây là biểu muội thiện lương tốt đẹp của hắn sao? Tiểu cô nương ngay cả một con bướm cũng không đành lòng bắt?
Điều càng làm cho hắn lạnh tâm là, nàng rốt cuộc có quan tâm đến hắn hay không, sao nàng có thể chắp tay đưa hắn cho người ta, bảo hắn đi gian díu với nữ nhân khác?
Tống Hải thừa nhận, trước đây hắn có hai phần tà niệm với nương tử Tiết Thụ, nhưng kể từ sau đêm đó, hắn đã không còn lăn giường với bất kỳ nữ nhân nào nữa.
76 Phụ thân Hạ Hoa rất phẫn nộ.
Mắt thấy chuyện tốt sắp thành, tự nhiên Hạ Hoa lại đúng lúc hôn mê bất tỉnh, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Khuê nữ từ nhỏ được bọn họ cưng chiều nuôi nấng, thân thể luôn khỏe mạnh, đang êm đẹp sao lại hôn mê? Hay là do thời gian trước ăn uống thất thường nên sinh bệnh? Ông vô cùng lo lắng mời Tôn đại phu tới bắt mạch cho nữ nhi, vừa có kết quả, thì ra là có tin vui!
Một cô nương đang chờ gả có tin vui! Đến nay ông vẫn nhớ rõ nét mặt trợn mắt há miệng của Tôn đại phu!
Ông vô cùng lo lắng sợ hãi, khẩn cầu Tôn đại phu giữ bí mật dùm mình.
77 Bầu trời tháng tám xanh thăm thẳm, bao la rộng lớn, từ đỉnh núi nhìn xuống, thôn xóm xa xa thấp thoáng ẩn hiện giữa rừng cây bạt ngàn, thật bình yên và trong lành.
78 Tiết Tùng vốn định xây nhà xong sẽ lên núi săn bắn, nhưng bởi vì chuyện của Hạ Hoa, hắn sợ lúc hai huynh đệ không có nhà, phụ mẫu Hạ Hoa sẽ tới gây sự lần nữa, một mình Diệp Nha không ứng phó được, nên tạm thời gác việc săn thú lại, ở nhà canh giữ cùng Tiết Thụ.
79 Tống Hải khiếp sợ nhìn nữ nhân tiều tụy trước mắt, hắn có nghe lầm không, Hạ Hoa sai hắn đi cường bạo nương tử Tiết Thụ?
Đây là biểu muội thiện lương tốt đẹp của hắn sao? Tiểu cô nương ngay cả một con bướm cũng không đành lòng bắt?
Điều càng làm cho hắn lạnh tâm là, nàng rốt cuộc có quan tâm đến hắn hay không, sao nàng có thể chắp tay đưa hắn cho người ta, bảo hắn đi gian díu với nữ nhân khác?
Tống Hải thừa nhận, trước đây hắn có hai phần tà niệm với nương tử Tiết Thụ, nhưng kể từ sau đêm đó, hắn đã không còn lăn giường với bất kỳ nữ nhân nào nữa.
80 Bầu trời tháng tám xanh thăm thẳm, bao la rộng lớn, từ đỉnh núi nhìn xuống, thôn xóm xa xa thấp thoáng ẩn hiện giữa rừng cây bạt ngàn, thật bình yên và trong lành.