81 Lý Mộc Phủ mục quang thiểm động,hứng thú nhìn nàng, mỉm cười nói:-" Yến cô nương, bổn toạ thường nghe Cửu vĩ hồ thiên biến vạn hoá, thần quỷ mạt trắc, vốn dĩ không tin.
82 Tiếng mõ thưa thớt,đã qua giờ sửu. Bên trong mai hồ tiểu trúc của Tề vương phủ, lò sưởi lửa hồng lấp lánh, màn vây che chung quanh sàng. Yến Tiểu Tiên cổ tay trắng như tuyết, để ngang ở ngoài áo ngủ bằng gấm, bàn tay nắm chặt lấy Sở Dịch, ánh sáng nến lung linh, chiếu lên khuôn mặt nàng đang ửng hồng, trong sáng lộng lẩy, kiều diễm như xuân thụy hải đường.
83 Bức tường đỏ sậm,liên miên sừng sững của Hưng Khánh cung hiện lên nguy nga giữa bầu trời đêm tịch liêu. Nơi Hoa Ngạc Tương Huy lầu ánh sáng chói lọi, nhưng không hề thấy chút đờn trống âm nhạc nào, so với cảnh tượng ồn ào náo nhiệt bình thường hoàn toàn trái ngược.
84 Ánh nến đung đưa, trong điện nhất thời lại trở nên im lặng không một tiếng động. Lý mộc phủ cao giọng nói:-"Bệ hạ, bây giờ hết thảy đều rất là rõ ràng.
85 -"tuyết lại rơi rồi!"Tiêu Vãn Tình vén mành lên. Bên ngoài song, những bông tuyết to như lông ngỗng vô thanh vô tức nhẹ bay trong không gian, bị cuồng phong thổi qua, cuộn bay toán loạn,vỗ vào mặt người đi đường, từng bông tuyết rơi trên mặt, hóa thành từng giạt nước long lanh, chảy xuống cổ, cái lạnh thấm tận tâm tì.
86 Sở Dịch lạnh người, như bị ai đổ nước lạnh lên đầu, cả người toát toàn mồ hôi lạnh. Quả nhiên có người hóa thành Lý Huyền,đi trước hắn một bước!Hắn không kịp suy nghĩ, trầm giọng hỏi:-"Người đó đi được bao lâu rồi? có từng nói muốn đem đường tiên tử đi đâu không?"Đinh lục nương nghe khẩu khí của hắn, lập tức biết không ổn, a lên một tiếng, mặt biến thành màu trắng toát, run giọng nói:-"Hắn.
87 Gió bắc gầm hú, tuyết lớn bay tán loạn. Đầy trời mây đen cuồn cuộn, càng lúc càng thấp. Thanh phù trùng vù vù bay lượn, cưỡi cuồng phong thổi bay về phương bắc, rồi đột nhiên chuyển sang từ hướng đông, đôi khi bị mây gió xô đẩy, bị đẩy ra đến tám trăm trượng, nhưng lập tức lại ngoan cường xoay vòng lại, lần nữa tiến tới.
88 Những tiếng nổ lớn vang lên, hỏa cầu khí bắn hụt sát hắn tung tóe ngang dọc, không ngưng rơi xuống phía trên trước thạch bích. Hỏa tinh bắn ra bốn phía, đá sỏi bay tán loạn.
89 Sở dịch vừa kinh ngạc vừa giận dữ, tự nhủ:-"Thì ra tất cả đều do nàng dàn cảnh làm ta rơi vào hiểm cảnh! Sở Dịch ơi Sở Dịch, uổng cho nhà ngươi tự hào thông minh tuyệt đỉnh, bị nàng thao túng mà hồn nhiên không phát giác, rụt tay rụt chân sợ bị bại lộ, ngược lại còn lúc nào cũng quan tâm tới sinh tử của nàng…"Đắng cay dâng đầy miệng, đột nhiên hắn phát giác mình so ra còn ngu xuẩn hơn Đông Quách tiên sinh* nọ, vừa tức cười, vừa phẫn nộ, không nhịn được bật lên cười to.
90 Cuồng phong gào thét, bông tuyết dần dần trở nên nhỏ lại, linh lạc bay múa. Lý Tư Tư từ trên lưng quái điểu phiêu phiêu bay xuống, rút tử vi tinh bàn khảm trên mặt đất ra, trầm ngâm không nói, tròng mắt đỏ lên, một giọt nước mắt rơi xuống trên tinh bàn, nói nho nhỏ rì rầm:-" thất ca.
91 Mây đen tan dần, bầu trời đêm trong xanh,vài vì sao đêm như được treo bên bờ vách đá Lạc Nhạn Phong,nhàn nhạt tỏa sáng lấp lóe, yên tĩnh mà hiu quạnh.
92 Ta sợ hãi kêu lên một tiếng, đột nhiên cảm thấy sau lưng một luồng gió tanh tưởi thổi tới, bên hông bị quấn lấy, dưới chân trống không, thì ra bị lão yêu kia quấn chặt lấy, nhấc bổng bay lên.
93 "Bọn ta qua nhiều nơi đi vào dưới băng hỏa nhai. Nơi đây gió lạnh, nhiệt khí giao nhau, một ngọn cỏ còn không có đừng nói có cái gì loài chim bay thú chạy.
94 Gió rít gào thổi qua hốc núi khiến người càng thêm lạnh. Ánh trăng chiếu lên người Lý Tư Tư,bạch y trắng như tuyết, trên mặt nàng hiện một quầng hào quang mờ ảo, nếu không phải Sở Dịch biết nàng lòng như rắn rết, thì đã tưởng nàng là một tiên từ thánh thiện đoan trang.
95 Lý Tư Tư chắp tay sau lưng đi thong thả quanh Sở Dịch, dịu giọng nói:-"Ta ở trong Từ Ân tự, thấy Sở công tử tự nhiên ôm theo Ngũ nương nương phi lên Đại Nhạn tháp, đúng thật là vừa kinh hãi vừa buồn cười.
96 Mắt Sở Dịch hoa lên, hô hấp nghẹn lại, tiếng cười như chuông bạc của Lý Tư Tư cũng không nghe thấy được. Từng cơn sóng lạnh buốt nhắm vào đầu hắn cuộn vỗ,tứ phía một mầu bích lam, bọt cuồn cuộn nổi lên.
97 "Òa!" sóng nước tách ra, trong phút chốc, hai người Sở Dịch liền được đám hà đồng(1) kéo lên khỏi mặt nước. Trời đêm trong vắt, trăng sao lấp lánh, từng luồng khí tươi mát phả vào mặt.
98 Hai người đứng cách nhau trăm trượng, bốn mắt nhìn nhau, trong lòng buồn vui đan xen, tưởng như đang ở trong một giấc mộng dài. Chỉ một đêm ngắn ngủi, bọn họ qua ranh giới sinh tử mấy lần,lúc này hồi tưởng lại,cũng thấy kinh tâm động phách.
99 Sở Dịch trong lòng khoái trá, thở phào một hơi lớn. Gió lạnh thổi đến,mồ hôi trên lưng dính vào y phục,khiến hắn mát lạnh. Vừa mới đứng dậy, hắn đột nhiên cảm thấy đau thấu tim, lập tức trước mắt tối đen,kim tinh nhảy múa,lăn ra bất tỉnh.
100 Đêm đó hai người không nói một lời, không dám nhìn nhau,chỉ ăn chút quả tươi hái về cùng với ngũ chi bách hoa cao,ai nấy tự mình ngồi vận khí trong động rồi ngủ.