Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngục Chương 337-338 : Bách Chiến Bách Thắng

Chương trước: Chương 335-336 : Một Trận Cuối Cùng



Giờ phút này, ngay cả Đại trưởng lão Thanh Huyền cũng truyền âm nói với Chưởng Giáo Chí Tôn:

- Xem ra, số mệnh vài năm sau của mười ngọn chủ phong, sắp sửa quy về Huyền Cơ Phong.

Chưởng Giáo Chí Tôn yên lặng gật đầu.

Nói đến số mệnh của mười ngọn chủ phong, bên trong Thiên Huyền Tông sớm có truyền lưu, tuy có chút ít hư vô mờ mịt, những cũng có được chút ít quy luật.

Nếu một tòa Mười ngọn chủ phong có được số mệnh, trong vài năm nhân tài xuất hiện lớp lớp, sẽ có người kết thành Nguyên Anh, thậm chí không chỉ một vị.

Số mệnh luân chuyển, Huyền Cơ Phong an phận mấy ngàn năm, rốt cục bước vào một trang sử mới...

Trên lôi đài, hai nhân vật đại biểu Huyền Cơ Phong, Tô Triệt và Đoạn Thiên Nhai, lại làm ra một động tác hoàn toàn giống nhau, đó chính là phục dụng đan dược.

Tô Triệt dùng chính là Linh Đan bổ sung khí huyết, Đoạn Thiên Nhai dùng chính là Linh Đan bổ dưỡng nguyên thần, tất cả uy năng của thần thông hai người, đều tiêu hao thật lớn ở phương diện bất đồng.

Mấy hơi sau, Đoạn Thiên Nhai hỏi:

- Không thi triển thuật vây hãm, liều mạng một cái, như thế nào?

- Có thể!

Tô Triệt lập tức đáp ứng.

Hai người không hẹn mà cùng nhau xông lên, trong nháy mắt vượt qua cự ly sáu mươi trượng.

Tô Triệt, quyền thế như lôi, nghiền nát hết thảy!

Đoạn Thiên Nhai, ti ảnh như núi, che khuất bầu trời!

Cách xa nhau không đến mười trượng, quyền kình Phá Diệt của Tô Triệt và chưởng lực Khô Vinh của Đoạn Thiên Nhai đụng vào cùng một chỗ.

Tràng cành cực kỳ quỷ dị lập tức xuất hiện, sau khi đụng vào cùng một chỗ, lại không có một tiếng động, hai loại lực lượng lại quấn đến cùng một chỗ, trong nháy mắt áp súc vào một cực điểm, giữa không trung xuất hiện một cái chấm đen nhỏ.

Rất nhỏ rất nhỏ, chỉ lớn bằng mắt người mà thôi.

Oanh!

Áp súc đến mức tận cùng, đột nhiên điểm đen bộc phát, giống như một kích toàn lực của đại tu sĩ Kim Đan hậu kỳ muốn nổ tung lên, khí lãng khủng bố, làm cho Tô Triệt và Đoạn Thiên Nhai bị trùng kích bay ra ngoài, nhìn tốc độ, giống như là không ngăn được, muốn rút ra bên ngoài đài.

Bách chiến lôi đài, nếu cả hai đồng thời rời khỏi lôi đài, cũng không có hoà nhau gì cả, nếu xuất hiện tình huống như vậy, thì cả hai tiếp tục đi lên đài so đấu tiếp.

Giữa không trung, Tô Triệt ổn định thân hình, đột nhiên phất tay.

Tù Ma!

Hô... .

Tù giam lập tức ngưng hiện, định Đoạn Thiên Nhai ở giữa không trung.

Lúc này, Tô Triệt chiếm cứ một chút tiên cơ, bởi vì trải qua kinh nghiệm mấy lần bị đánh bay ra trên đài, ứng phó so với Đoạn Thiên Nhai thì thoáng tự nhiên hơn một chút, không có chật vật giống như hắn.

Về phần vừa rồi hai người ước định, không thi triển thần thông vây hãm, liều mạng một cái, kia chỉ có ngốc tử mới thật sự tuân thủ. Đây là lôi đài chi tranh, các loại thủ đoạn, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Có thể gạt người, cũng có thể không nói danh, mục tiêu chỉ có một, kia chính là chiến thắng đối phương.

Ngược lại!

Thiên Mộc cực kiếm của Đoạn Thiên Nhai tự động bay ra, lại một lần nửa biến ảo thành cành cây to, muốn xé nát nhà giam chữ tù.

Nhưng mà lần này, Tô Triệt sớm có chuẩn bị, Thanh Đồng bảo hồ đã chuẩn bị tốt, miệng hồ lô hướng về phía Thiên Mộc cực kiếm nhoáng một cái, lập tức sinh ra tác dụng trấn áp chi lực.

Hô!

Thiên Mộc cực kiếm biến hóa thành nhánh cây sắp rơi xuống trên mặt nhà giam, lại bị hấp lực cường đại của Thanh Đồng bảo hồ ngạnh sanh kéo trở về.

Cây gỗ bị nghiền nát, Thiên Mộc cực kiếm hiện ra nguyên hình.

Thiên Mộc cực kiếm là Bảo khí thượng phẩm, có ý thức tự chủ, lập tức bắt đầu liều mạng giãy dụa, muốn giãy ra khỏi bảo hồ trấn áp.

Bất quá, Bảo khí thượng phẩm và Linh bảo cực phẩm trong lúc đó, có thể nói là cách xa nhau một trời một vực, huống hồ, vừa rồi Thiên Mộc cực kiếm không có chủ nhân điều khiển, chỉ có thể bị bảo hồ kéo quá từng chút từng chút.

Trong nhà giam, Đoạn Thiên Nhai chứng kiến hết thảy, nhưng lại không kinh hãi chút nào, tuy chân nguyên và Kim Đan trong thân thể đã bị phong bế, nhưng có thể thông qua cách khác thoát khỏi trói buộc của nhà giam.

Tô Triệt biết rõ không vây khốn hắn dễ dàng như vậy, không chút do dự, người xông lên phía trước, trong nháy mắt kích phát ra một nửa khí huyết, một Phá Diệt chi quyền hung mãnh bộc phát ra!

Oanh!

Một quyền này, không chỉ xé nát nhà giam, Phá Diệt quyền kình bay tới giữa ngực Đoạn Thiên Nhai, đánh cả người hắn chia năm xẻ bảy.

Thoạt nhìn đối thủ là chết không toàn thây, nhưng trong lòng Tô Triệt lại trầm xuống, hắn không có việc gì, không có khả năng chết đơn giản như vậy.

Đầu tiên, trên lôi đài có năm vị Nguyên Anh lão tổ tọa trấn, không có khả năng cho phép Kim Đan đệ tử vẫn lạc; tiếp theo, Tô Triệt biết rõ, tuy Phá Diệt mạnh, nhưng nhiều nhất chỉ là kích hắn bị thương, không có khả năng đánh hắn tới chia năm xẻ bảy.

Đoạn Thiên Nhai, không có khả năng giòn như vậy!

Quả nhiên, trong nháy mắt tiếp theo thì thấy rõ, vỡ vụn chỉ là một tượng gỗ, Đoạn Thiên Nhai đã né tránh ra khỏi hơn mười trượng.

- Chiết Mộc Thần Công!

Tô Triệt lập tức nhớ tới sư tôn nói qua cho mình một loại công pháp mộc hệ, là Chiết Mộc Thần Công. Cũng không phải thần thông, mà là một loại công pháp phòng ngự, rất thích hợp tu luyện giả mộc hệ linh căn.

Nói đơn giản một chút chính là tự thương tổn mình một chút, hóa thành một phân thân ném ra phía trước chịu đòn; hoặc là dùng Chướng Nhãn pháp lừa gạt địch nhân, để cho hắn phát động công kích đối với tượng gỗ, có thể gọi là thí tốt giữ xe.

Loại công pháp như thế này, chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể tập luyện, Tô Triệt chỉ là đệ tử nội môn, giới hạn trong môn quy, Huyền Cơ Tôn Giả cũng không thể tùy ý truyền dạy.

Công pháp chỉ là một cách gọi chung, có thể chia làm mười loại chính, loại nhỏ thì nhiều vô số, thời gian Tô Triệt bước trên con đường tu tiên quá ngắn, không có khả năng chu đáo, trong đầu chỉ một lòng tăng lên tu vi, công pháp công kích, công pháp phòng ngự, công pháp phụ trợ của hắn, thì mỗi một loại chẳng có liên quan gì nhau cả.

Thời gian có hạn, tinh lực có hạn, dùng tình huống bản thân của Tô Triệt, cần phải bỏ qua rất nhiều thứ, trước tiên tăng tu vi lên, chỗ khiếm khuyết, chỉ có thể sau này bổ khuyết...

Cũng chính bởi vì những khiếm khuyết này, nên vừa rồi Tô Triệt mới tạo được một tia tiên cơ, bị Đoạn Thiên Nhai dùng Chiết Mộc Thần Công, chẳng những thoát khỏi khốn cảnh, thậm chí trái lại chiếm cứ ưu thế, khiến cho Tô Triệt lãng phí một nửa khí huyết một cách vô ích, không thể phát động thế công tiếp theo.

Thừa dịp Đoạn Thiên Nhai thu Thiên Mộc cực kiếm, Tô Triệt vội vàng nuốt một viên Linh đan tăng khí huyết, tận khả năng đền bù tổn thất, hết thảy đều phải bắt đầu lại, lại là một cục diện không chia trên dưới.

Sau chuyện này, hai vị đệ tử kiệt xuất của Huyền Cơ Phong ngươi tới ta đi, các loại thần thông đều bày ra, trong lúc nhất thời khó phân cao thấp, ngược lại khiến cho khán giả nhìn đã mắt.

Hai người trên đài đã lâm vào cục diện giằng co, bắt đầu chơi hao tổn chiến, thỉnh thoảng, đều nuốt đan dược, một cái bổ sung khí huyết, một cái bổ dưỡng nguyên thần.

Hai người tạm thời lâm vào khốn cảnh, tổng có thể ở tình cảnh chỉ mành treo chuông mà thoát ra.

Lần tràng diện này, có thể nói là mạo hiểm khắp nơi, lo lắng nặng nề, trông rất đẹp mắt.

Trên khán đài, thần thái Huyền Cơ Tôn Giả bình thản, không hề vội vàng, giống như đối với kết quả của trận so đấu này là trong lòng hiểu rõ, một chút cũng không khẩn trương.

Trong mười ngọn chủ phong, Thiên Cơ Tôn Giả quan hệ tương đối sự hòa thuận cùng Huyền Cơ Tôn Giả truyền âm hỏi:

- Huyền Cơ, ngươi cho rằng, hai đồ nhi này của ngươi, ai có thể thủ thắng?

- Tô Triệt.

Huyền Cơ Tôn Giả cười nhạt nói.

Thiên Cơ Tôn Giả không khỏi hiếu kỳ, lại hỏi:

- Ta xem hai người thực lực ngang nhau, thắng bại chỉ ở một đường, kết quả khó có thể đoán trước. Sao ngươi có thể khẳng định kết quả chắt chắn như vậy?

- Người có thể quyết định nhân tố kết quả, thực lực của hai bên, chỉ là một trong số đó.

Huyền Cơ Tôn Giả trả lời, có phần thần bí.

- A?

Thiên Cơ Tôn Giả trầm tư một chút, rất nhanh chính là giật mình mà cười: thì ra là thế!

Lại qua một phút đồng hồ, trên lôi đài, hai người kịch chiến làm cho người hoa mắt còn đang tiếp tục, từ biểu hiện xem ra, còn là một cục diện không chia trên dưới.

Năm vị Nguyên Anh Lão tổ đều là một bộ khí định thần nhàn, tựa hồ cũng đã biết ra kết quả, nhất là Chưởng Giáo Chí Tôn, loáng thoáng lộ ra vẻ vui mừng.

Dùng thân phận Chưởng Giáo Chí Tôn mà nói, không thể nghi ngờ là mong mỏi Tô Triệt có thể bách chiến bách thắng, hái được Thủ tịch chân truyền, cái này ý nghĩa, rất có thể Thiên Huyền Tông trong gần mấy trăm năm nay sẽ xuất hiện cục diện cường thịnh chưa từng có.

Như vậy, vẻ vui mừng giờ phút này, không thể nghi ngờ cũng là nói rõ, Tô Triệt không sẽ bị thua, kết quả bách chiến, có thể viên mãn hoàn thành.

- Những đại nhân vật lịch duyệt này, rốt cuộc nhìn thấu cái gì.

Trên lôi đài, mặc dù tâm thần của Tô Triệt có chút mệt mỏi, nhưng vẫn có đủ tự tin, có thể chống được tới cuối cùng, nhất định là mình.

Nhất định là mình!

Không có nguyên nhân gì, đây chỉ là một loại tín niệm, chống đỡ dưới tín niệm mà thôi.

Nhiếp Hồn!

Lại một cái Nhiếp Hồn đi ra ngoài, vốn tưởng rằng, lúc này sẽ giống như vô số lần trước, chỉ có thể làm cho cho Đoạn Thiên Nhai thoáng dừng lại, không có tác dùng quá lớn, không nghĩ tới...

Ông...

Đoạn Thiên Nhai dĩ nhiên là rùng mình nhoáng một cái, dựng ở tại chỗ bất động, rõ ràng lâm vào cục diện thần trí hỗn loạn.

Chẳng lẽ, nguyên thần của hắn đã mỏi mệt, đã không có lực duy trì.

Tô Triệt chẳng quan tâm kia là thật hay giả, lại một đạo lam quang Nhiếp Hồn bay tới, tuyết lại thêm sương, triệt để định trụ hắn, sau đó lại là một Tù Ma.

Thiên Mộc cực kiếm chủ động phóng ra lần nữa, lại bị Thanh Đồng bảo hồ trấn áp tại chỗ.

Lúc này, trong nội tâm Tô Triệt có mang theo nghi ngờ nào đó, cũng không có tiến lên phát động đột kích, mà là thao túng Thanh Đồng bảo hồ, từng chút từng chút, trước tiên trấn áp Thiên Mộc cực kiếm xuống, thành công thu đến trong bảo hồ.

Đây cũng là nói, Đoạn Thiên Nhai đã mất đi một kiện pháp bảo trọng yếu nhất của hắn, thực lực đại giảm, mà ngay cả thần thông mộc hệ của hắn cũng bị ảnh hưởng.

- Hắn thật sự không được?

Tô Triệt cẩn cẩn dực dực tiếp cận qua, thử thăm dò phát ra một cổ chấn lực mạnh mẽ, đơn giản như vậy liền đẩy Đoạn Thiên Nhai từ trong nhà giam đi ra, một mực rơi xuống bên ngoài đài.

Ra ngoài rồi sao?

Oanh!

Toàn trường oanh động, vô số người thoáng cái nhảy lên, tiếng hoan hô vang vọng không trung.

- Bách chiến bách thắng, Thủ tịch chân truyền!

- Bách chiến bách thắng, Thủ tịch chân truyền!

- Bách chiến bách thắng, thủ tịch chân truyền!

Linh Lung và Tô Niệm Nhi càng hưng dày khó có thể tự kiềm chế, người đầy sinh lực, theo mọi người cùng nhau hò hét, cùng một chỗ hoan hô. Nhất là tiểu nha đầu Tô Niệm Nhi, sớm là lệ rơi đầy mặt, quá vui mà khóc.

Huyền Cơ Tôn Giả hít một hơi thật sâu, chậm rãi thở ra, tuy sớm liệu chuẩn kết cục, chỉ là, cho đến giờ phút này, mới xem như buông lỏng tâm thần.

Năm vị Nguyên Anh lão tổ cũng là mặt mỉm cười, đều tự đứng lên, lẫn nhau truyền âm, chúc mừng lẫn nhau.

Một ngàn năm, cuối cùng cũng đi ra một Thủ tịch chân truyền, Thiên Huyền Tông chấn hưng, hưng thịnh đang ở trước mắt... .

Duy chỉ có Tô Triệt, đứng ở trên đài cao, cũng không có đắm chìm ở trong chiến thắng, mà là trong thần sắc bình tĩnh lộ ra một tia nghi hoặc.

- Đoạn Thiên Nhai dĩ nhiên không có dốc hết toàn lực, hắn còn có thể chống đỡ tiếp mới đúng.

Tô Triệt phi thường xác định, cuối cùng mình có thể thủ thắng, nhưng sẽ là cực kỳ gian nan, cực kỳ khúc chiết, cục diện thắng thảm.

Chiến thắng khi đó, cơ năng thân thể sẽ giảm xuống một mảng lớn, vì chế tạo ra khí huyết hoàn toàn mới, khẳng định cũng sẽ lưu lại rất nhiều tổn thương cùng tai họa ngầm, cần rất nhiều sinh mệnh lực mới có thể bổ dưỡng trở về, sau trận chiến, nói như thế nào cũng phải nghỉ ngơi và hồi phục mười ngày nửa tháng mới được.

Chỉ là, Đoạn Thiên Nhai lại đột nhiên thất bại như vậy, thật sự vượt qua Tô Triệt dự liệu, hình như một quyền kia là mình đánh hụt, sao hắn có thể nhẹ nhàng bay xuống đài như vậy chứ.

Dưới đài, Đoạn Thiên Nhai đã thanh tỉnh lại, đang cười ha hả nhìn Tô Triệt.

Trận đấu chấm dứt, lẫn nhau truyền âm thì không tính phạm quy, Tô Triệt xa xa truyền âm hỏi:

- Đại sư huynh, vì sao như thế?

- Nguyên nhân rất đơn giản, ngươi đứng ở trên lập trường của ta, đổi vị trí tự hỏi một chút, sẽ suy nghĩ cẩn thận ra mà thôi.

Đoạn Thiên Nhai truyền âm trả lời:

- Kể từ hôm nay, ta nên xưng ngươi là đại sư huynh, đại sư huynh của cả Thiên Huyền Tông, của tất cả đệ tử hậu bối.

Nói xong những lời này, Đoạn Thiên Nhai xoay người về chỗ cũ, đứng ở trong trăm vị đệ tử chân truyền.

Hắn trở về, đồng dạng đã lấy được tiếng vỗ tay cổ vũ của các sư huynh đệ.

Tuy bại nhưng vinh, thực lực của hắn, đồng dạng được mọi người khẳng định...

- Đổi vị trí tự hỏi? Nếu như ta là Đoạn Thiên Nhai, ta sẽ xử lý chuyện này như thế nào...

Tô Triệt thoáng tưởng tượng, rất nhanh đã bừng tỉnh đại ngộ.

Đoạn Thiên Nhai vô cùng thông minh, phi thường lý trí, rất nhiều chuyện, nếu so với những đệ tử chân truyền khác thì nhìn càng thêm thấu triệt, trước Bách chiến lôi đài, hắn đã làm xong tính toán thất bại.

Một hồi so đấu với Tô Triệt, chỉ là vì chứng minh cho tất cả mọi người: Đoạn Thiên Nhai ta, đồng dạng không phải kẻ yếu!

Nhưng mà kết quả cuối cùng nhất, chỉ có thể thua, không thể thắng.

Đoạn Thiên Nhai sớm thấy rõ: Tô Triệt cũng không phải chỉ là hư danh, cũng không phải muốn tranh được địa vị Thủ tịch chân truyền. Từng tràng so đấu đối với hắn mà nói, chỉ là một lần đào chiến, lần lượt kích phát tiềm năng.

Người chính thức để ý thân phận Thủ tịch chân truyền này, lại là Huyền Cơ Tôn Giả,

Chưởng Giáo Chí Tôn, bốn vị Thái thượng trưởng lão.

Sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả hi vọng Tô Triệt trở thành Thủ tịch chân truyền, ngoại trừ quan ái đối với Tô Triệt. Đồng thời, cũng hi vọng số mệnh của mười ngọn chủ phong có thể bị Huyền Cơ Phong tranh được. Bởi vậy, có vận khí duy trì, lúc Ngưng Anh cũng sẽ có một phần bảo đảm.

Loading...

Xem tiếp: Chương 339 : Thủ Tịch Thiên Vũ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 35


Thâm Độ Bạch Bào Dụ Hoặc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13


Cô Nàng Bí Ẩn

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 55


Tổng Giám Đốc Đừng Thế Mà

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Một Đời Say Đắm

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 22