1701 Sắc mặt Phàn San Lộ tái nhợt, không trả lời câu hỏi của Vương Lâm, thân thể lảo đảo vài cái liền khoanh chân ngồi xuống, hai tay bắt quyết, nhắm mắt lại.
1702 …. Trận đại chiến đó ta vẫn chưa tận mắt thấy hết mà hết thảy đều dựa vào lý ức của muội muội ta. Liên Đạo Phi tu vi thông thiên, một mình đánh với tứ đại chiến tướng và rất nhiều đệ tử Thất Đạo Tông.
1703 Đạo lữ của Thất Thải Tiên Tôn nghe thấy lời nói của Vương Lâm, đôi mắt âm thầm lóe sáng, khẽ cười, đang muốn mở miệng nói thì đột nhiên vào lúc này chiếc thuyền chấn động kịch liệt.
1704 Vương Lâm tĩnh tâm lại. Âm thanh ầm ầm bên ngoài do đạo nhân bảy màu đánh tan cấm chế giống như bị ngăn cản. Toàn bộ tâm thần hắn lúc này đắm chìm trong việc nghiên cứu cấm chế.
1705 Một khi Vương Lâm phá xong cấm chế tầng thứ ba thì thuyền này sẽ hoàn toàn rơi vào tay đối phương. Đây chính là phản khách vi chủ!Ánh mắt Phàn San Mộng lộ hàn quang.
1706 -Ngươi làm gì!!Nữ tử mở bừng đôi mắt, lộ vẻ khiếp sợ, thân thể nhanh chóng lui lại phía sau, trong nháy mắt đã rời khỏi nơi này mấy trăm trượng, hai tay bắt quyết.
1707 Trên boong thuyền, Vương Lâm kéo tấm buồm mặt quỷ xuống, hai tay hướng ra ngoài phất một cái ánh mắt lấp lánh, cẩn thận nhìn mặt quỷ. Tấm buồm chuyển động, khiến cho mặt quỷ trên đó giống như sống động, dữ tợn nhìn chằm chằm lại Vương Lâm.
1708 Từng luồng khí tức có thể khiến hết thảy sinh linh phải run rẩy không ngừng tràn ra từ cơ thể của đạo nhân bảy màu. Luồng khí tức này vờn quanh khiến cho mãnh thú nơi này chưa kịp tới gần đã bị dọa cho hoảng sợ tới vỡ mật mà lùi lại phía sau.
1709 Vương Lâm sau khi thấy hết thảy, tâm thần hoàn toàn sáng tỏ. Hắn đã nhìn ra nguyên nhân đạo nhân bảy màu cam nguyện chìm đắm trong ảo giác của chính mình!-Thuật ảo giác của Phàn San Mộng dẫn đạo nhân bảy màu vào huyễn cảnh.
1710 Tiếng rống của Vương Lâm hóa thành cơn lốc, ầm ầm tràn vào chiếc loa do lục đại bổn nguyên biến thành, ông ông vang vọng mấy lần liền truyền ra. Tiếng rống này vốn đã rất lớn giờ phút này lại được phóng đại vô số lần, từ trong chiếc loa tràn ra.
1711 Ánh mắt Tham Lang lộ vẻ tuyệt vọng. Trong nội tâm hắn thầm hối hận không thôi. Năm đó hắn ở giới ngoại gặp Vương Lâm cuối cùng thân thể thoát khỏi mùi hôi thối, vốn có thể thở phào nhẹ nhõm.
1712 Đại lục của Phong Tiên giới đã bị Vương Lâm lấy đi nhưng một gian ở đó vẫn còn tồn tại, thông đạo bị Vương Lâm phong kín vẫn còn như trước. Giờ phút này trong tích tắc khi khí tức truyền ra, cuối thông đạo này, cánh cửa kia run rẩy kịch liệt.
1713 Cổ Thần có tam tổn thất kiếp, Cổ Yêu và Cổ Ma cũng vậy. Kiếp nạn của tam tộc cổ cũng là một loại khởi đầu mới những người có thể vượt qua thực lực đều tăng vọt.
1714 -Lấy thân thể Cổ Yêu của ta, dung hợp tinh khí thần thành một giọt máu tươi! Xuất!Vương Lâm giơ tay phải lên, bỗng nhiên điểm một chỉ lên thân thể. Một chỉ này khiến toàn thân hắn run rẩy kịch liệt, mắt trái bị hòa tan những cơn đau đớn tràn ra.
1715 Hai mắt nam tử mặc hoàng bào bừng sáng, nhìn chằm chằm vào mi tâm của pho tượng, thần sắc lộ vẻ kinh ngạc. Nhưng thực ra bốn giọt máu tươi cũng chưa đủ để hắn kinh ngạc.
1716 Từ cổ chí kim trong cổ quốc tam mạch ở Tiên Cương đại lục, không một ai có thể bước qua được bước này! Đây cũng liên quan tới hoàn cảnh sống của bọn họ.
1717 Năm giọt máu tươi, một giọt hồn huyết màu tím lơ lửng lóng lánh trên mi tâm của pho tượng này, tỏa ánh sáng như ngọc. Trong nháy mắt khi Huyền La Đại Thiên Tôn thi triển lực lượng cửu dương, xuất ra mặt trời màu đỏ phong ấn nơi này, sáu giọt máu này liền bay thẳng lên trời.
1718 Giọt máu thứ năm, thứ sáu. . . cho tới giọt máu thứ mười tạo thành hình chữ nhất từ trong dòng xoáy bay ra, hướng về mi tâm của Vương Lâm gào thét lao tới.
1719 Vương Lâm từ sau khi tới tế đàn này đều không có thời gian dư thừa để quan sát kỹ nơi này. Mà ánh mắt hắn lúc trước hầu hết đều bị cánh tay trên tế đàn hấp dẫn dù có cẩn thận dùng thần thức đảo qua tế đàn thì cũng không lần ra được dấu vết.
1720 -Trảm tam thần!Vương Lâm chịu đựng sự thống khổ lại gầm lên. Trong tiếng gầm thét, đôi trường đao kia bỗng nhiên giơ lên, một đao chém xuống, huyết quang từ trong cơ thể Vương Lâm dâng lên vạn trượng.