1381 Chung Đại Hồng mang theo hưng phấn, cuống quít mở miệng. Vương Lâm sau khi tới nơi này liền thả Chung Đại Hồng ra, cho hắn đi sưu tầm tin tức ở nơi này.
1382 - Không sai, chính là hắn!Sắc mặt nam ử trung niên trong nháy mắt tái nhợt. Hắn hầu như không chút do dự, thân thể lùi vụt lại phía sai, hai tay vung len bắt quyết.
1383 Tại Chu Tước Thánh Tông trong liên minh Tinh Vực, ở sâu trong mảnh tinh không bị thiêu đốt, lơ lửng một hòn đá màu trắng rất lớn. Đó chính là nơi Chu Tước lão Thánh Tông ngồi.
1384 Lão giả Ám Hạt Tộc vừa dẫn đường vừa thấp giọng nói. Trên đường Vương Lâm rất ít khi mở miệng. Hai người hóa thành một đạo cầu vồng rời khỏi tu chân tinh của Ám Hạt Tộc, bay nhanh trong tinh không.
1385 Dù là ở giới nội hay giới ngoại, dù là trong tộc lạc hay tông phái này, tu vi thiên nhân đệ tam suy cũng đủ thành cường giả, hiếm thấy có người nào có gan trêu trọc, thân phận thường cực kỳ cao quý, hưởng lợi rất lớn lao.
1386 - Xem thường tâm trí người này rồi! Nhưng dưới tu vi tuyệt đối mà nói thì hết thảy đều vô dụng!Tư Mặc Tử vừa cười lạnh, thân thể vừa bước về phía trước một bước, biến mất trong hư vô.
1387 Chỉ một vài nét bút nhưng ở trong bức tranh này đã hoàn toàn vẽ ra cả tu chân tinh này, bên trong đó không ngờ lại có cả thân ảnh Vương Lâm!- Phân thân của lão phu tới đây cũng đủ để giết ngươi dưới Phá Thiên Đạo này!Ánh mắt Tư Mặc Tử lộ ra hàn quang, tay phải giơ lên hướng về mặt đất hung hăng phất một cái!Nhưng ngay trong tích tắc này, hai mắt Vương Lâm lộ ra ánh sáng kỳ dị, ngửa mặt lên trời hét lớn một cái:- Phá Thiên tông, Tư Mã Mặc!Tiếng hét của hắn như sấm động, ầm ầm truyền trong thiên địa, dường như là tiếng rống giận của thiên đạo! Cánh tay phải của Tư Mặc Tử đang giơ lên trong nháy mắt run lên một chút.
1388 Thời gian năm nhịp thở có lẽ quá ngắn, dù là đối với tu sĩ mà nói thì trong thời gian năm nhịp thở cũng chỉ như thời gian một tia chớp xoẹt qua chân trời mà thôi!Muốn trong vòng thời gian năm nhịp thở mà chiến đấu thì dù là tộc trưởng Long Giáp Tộc hay là lão giả Hỏa Tước tộc hoặc Tư Mặc Tử cũng không tin tưởng.
1389 Hắn điên cuồng lui lại phía sau, một nguy cơ tử vong ầm ầm phủ xuống, dường như hóa thành một áp lực vô hình muốn nghiền nát toàn thân hắn!Viêm hỏa dị tinh nổ tung so với Băng long đan còn kịch liệt hơn.
1390 Tộc trưởng Long Giáp Tộc nghe tới câu này thì ngực như bị đập một chùy thật mạnh, trên mặt không còn chút máu, ngơ ngác nhìn Vương Lâm, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ và khổ sở vô cùng.
1391 Nhưng người này từ khi xuất hiện đều khiến người ta kinh ngạc, đan dược và pháp bảo xuất ra đều gây nên sóng gió ở vùng đất Điên Lạc này. Mà tu vi của Tham Lang tuy không cao nhưng lại cực kỳ giảo hoạt, hơn nữa am hiểu một chút thần thông quỷ dị, thường thường có uy lực vô cùng, lại có pháp bảo phòng ngự mạnh, cho dù là người có tu vi cao hơn muốn bắt người này cũng phi thường khó khăn.
1392 Vô số con rối, trong đó tu vi cao nhất là một con rối lên tới thiên nhân đệ nhất suy. Đây là toàn bộ tích súc của Long Giáp Tộc, lúc này bị tân tộc trưởng giao ra cả.
1393 Lúc này ở Thái Cổ Tinh Thần, trong nháy mắt khi ấy Tham Lang, với định lực của Vương Lâm cũng không khỏi có chút hốt hoảng. Nhìn lại thì đã thấy Tham Lang chạy trốn không còn bóng dáng, chỉ còn lại hơn ngàn tu sĩ đang tụ tập, trợn mắt há mồm.
1394 Giờ phút này vừa lao nhanh đi, tinh không phía trước Tham Lang đột nhiên có sóng gợn quanh quẩn. Trong nháy mắt khi nhìn thấy gợn sóng này, sắc mặt Tham Lang đại biến, không chút do dự chuyển hướng, tay phải giơ về phía trước.
1395 Tham Lang vừa hét lên chỏi tai, thân thể vừa vội vàng lùi lại phía sau. Khi thấy Vương Lâm đuổi theo từng bước, Tham Lang liền vứt mạnh bình ngọc màu tím trong tay phải về một hướng!Động tác này năm đó hắn đã làm.
1396 Trong lòng Tham Lang nổi lên sóng lớn, sự sợ hãi trong mắt tràn lan, chỉếm toàn bộ hai mắt hắn. - Khắc tinh này thật hèn hạ. Hắn đã có loại thần thông định thân này mà từ đầu không thèm sử dụng ngay, đợi ta xuất ra pháp bảo cực mạnh mới thi triển, chặt đứt hi vọng cuối cùng của ta!Nguyên thần và nguyên lực trong cơ thể Tham Lang, thậm chí là cả thần thức cũng không thể di động nửa điểm, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương Lâm từ xa đi lại.
1397 Mà Vương Lâm sau khi trở về liền lập tức thi triển thần thông, tạo ra một tòa động phủ khổng lồ, sau đó bắt đầu bế quan. Bên ngoài động phủ có nhiều tầng cấm chế, khiến trong trong phạm vi mấy trăm dặm không có bất cứ tu sĩ nào có thể bước vào nửa bước.
1398 - Đây là đạo của lão phu. Thuật lừa đảo đạt tới cảnh giới thứ hai, các người có thể coi là dễ dàng. Lừa gạt chính mình một lần dễ dàng, nhưng khó hơn là lừa gạt bản thân cả đời, không có lúc nào không lừa gạt bản thân, cuối cùng ảnh hưởng tới cả nguyên thần của mình, ngay cả trí nhớ cũng bị ảnh hưởng, vì thế mà thay đổi.
1399 Kịch biến của ngân y nữ tử khiến cho Vương Lâm bất ngờ. Hắn chưa bao giờ nhìn thấy biểu hiện này ở đối phương, đồng tử hai mắt co rụt lại, đứng phắt dậy, vung tay phải lên, nhanh chóng thu hồi pho tượng.
1400 - Đom đóm mà cũng muốn dám đua sáng với trăng!Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, hóa thành tầng tầng lớp lớp sóng âm, va chạm với tiếng thét thê lương kia, phát ra những tiếng bang bang.