Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 972: Mấy Ai Nhìn Thấu? (thượng).

Chương trước: Chương 971: Ngu Công Dời Núi.



Rốt cục hết thảy sắp xếp xong, Dư Tắc Thành hạ lệnh, hơn ba ngàn người đệ tử Hiên Viên tạo thành ba kiếm cưu lớn, chuẩn bị kéo động phủ.

Dư Tắc Thành dùng Thiên giác phát ra mệnh lệnh:

-Kéo!

Lập tức hơn ba ngàn người đồng thời phát lực, kiếm cưu bay lên, kéo động phủ.

Mọi người phát lực, ở xa xa có chừng vạn người quan sát, cả thiên địa lúc này yên tĩnh không tiếng động.

Kéo, kéo, kéo. Khoảng mười lần hô hấp, mọi người ra sức phát lực, vẫn không thấy động phủ kia lay động chút nào, vẫn đứng sừng sững ở đó.

Sau mười lần hô hấp, sau trăm lần hô hấp, sau một khắc, thình lình tiếng cười vang rền một mảnh.

Kiếm cưu ngàn người tuy lớn thật, nhưng nếu so với động phủ di động này nhỏ bé tới mức đáng thương, cũng giống như ba con chim sè kéo một chiếc cối xay, quả thật là chuyện ngoài tầm với.

Vô số người bật cười ngặt nghẽo.

Quả thật là chuồn chuồn lay cột đá, nực cười không biết tự lượng sức mình.

Tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái đỏ mặt tía tai, xấu hổ tới mức không dám ngẩng đầu.

Dư Tắc Thành vẫn không biến sắc, tiếp tục quát lớn:

- Kéo, kéo đi, kéo thật mạnh...

Mọi người tiếp tục ra sức, duy trì đại trận kiếm cưu...

Ầm... rốt cục sau một khắc, động phủ kia cũng động, bắt đầu trôi đi, bị ba kiếm cưu kéo phi hành giữa không trung.

Lập tức tiếng vỗ tay nổi lên rào rào bốn phía, mọi người vừa cười vừa vỗ tay, dù sao đã làm được như vậy, cũng phải nê mặt Hiên Viên kiếm phái một chút.

Sau khi vỗ tay, bọn họ lục tục rời đi. Gập được người khác kể lại việc này, phản ứng đầu tiên là bật cười to.

Ba ngàn sáu trăm đệ tử Hiên Viên kiếm phái kéo động phũ di động này bay đi, nhưng nó quá lớn quá nặng, nếu phi hành vượt qua một tốc độ nhất định, động phũ này sẽ lập tức tan tành, chỉ có thể bay tới với tốc độ đều đều.

Theo như tốc độ này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra vào giờ chót, động phũ này sẽ được kéo về tới Gò Hiên Viên vào... mười năm sau. Đương nhiên còn chưa tính cửa ải địa vực giữa Sở Tây và Thiên Nam.

về chuyện này, Bất Ngôn tông cố ý đưa ra một bình luận ngắn: “Chỉ cần mọi người thành tâm đoàn kết, có thể lay động cả thiên địa.”

Nhìn qua toàn là những lời ca ngợi, nhưng ẩn ý trong đó rõ ràng là nói móc. Và lại bọn họ còn đưa ra tiên đoán là kéo được ngàn dặm. hành động này sẽ đình chỉ. Tất cả tu sĩ biết được chuyện này đều bật cười ha hà.

Hiên Viên kiếm phái trở thành môn phái ngốc nhất thiên hạ. Dư Tắc Thành trở thành chưởng môn ngốc nhất thiên hạ. Có người còn tiên đoán, Dư Tắc Thành sẽ là người kết liễu Hiên Viên kiếm phái.

Nhưng động phủ di động này vẫn chậm rãi tiến tới mồi ngày, tiến từng chút một. kiên định vô cùng.

Hiện tại không cần tới ba ngàn người kéo nữa, mỗi ngày là một quá trình điều chinh. Làm thế nào điều chinh đại trận kiếm cưu. làm thế nào cho kiếm cưu đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất, các đệ tử hợp thành kiếm cưu phải phát lực thế nào, làm thế nào phát huy lực lượng tập thể... đây là chuyện mà đệ tử Hiên Viên phải làm hàng ngày.

Ai nấy đều suy nghĩ. dụng tâm. mỗi người kéo động phủ đều dốc hết toàn lực.

Chỉ cần mọi người thành tâm đoàn kết, có thể lay động cả thiên địa.

Không có gì có thể ngăn cản đệ tử Hiên Viên kiếm phái, tâm cảnh bọn họ dần dần thay đổi.

Lúc ban đầu. đệ tử Hiên Viên vô cùng xấu hổ, kéo động phủ mà không dám ngẩng đầu lên. dường như mình đang làm một chuyện ngu ngốc nhất trên đời.

Mình là người tu tiên, là tu sĩ Trúc Cơ, chứ không phải là người kéo thuyền, lại phải kéo động phủ như vậy...

Trong lòng tất cả mọi người đều bất mãn.

Nhưng thời gian trôi qua, bọn họ không ngừng nỗ lực, động phủ kia không ngừng phi hành. Trong quá trình tiến tới đều đều liên tục, theo mỗi lần mệt mới không chịu nỗi, mỗi lần sức lực cạn kiệt, tâm cảnh mọi người dần dần thay đổi.

Dần dần một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng đệ tử Hiên Viên. Cười đi, các người cứ việc cười đi, chúng ta nhất định sẽ kéo động phủ này về tới Hiên Viên kiếm phái.

Chuyện mà các người cho rằng chúng ta không làm được, chúng ta sẽ làm được. Chỉ cần chuyện mà chúng ta muốn làm, không gì có thể ngăn cản chúng ta.

Chúng ta có thể phá trời xuyên đất, không có gì là chúng ta không làm được.

Tâm cảnh này dần dần này sinh trong lòng đệ tử Hiên Viên, đây là tâm cảnh của cường giả.

Hiên Viên kiếm phái chúng ta có thể làm được bất cứ chuyện gì, không có gì cứng rắn mà không phá được, chúng ta nhất định sẽ làm được hết thảy.

Chuồn chuồn lay cột đá ư... Được... chúng ta sẽ bè gãy cột này.

Tập tễnh mà kiên định, đệ tử Hiên Viên tiến về phía trước, từ do dự ban đầu trở nên kiên định hơn. sau đó trở nên bình thản, cuối cùng từ bình thản tiến tới siêu thoát.

Những tiếng cười chế nhạo dần dần tiêu tan, những người tu tiên sáng suốt dần dần không cười được nữa. Bọn họ run rầy, sợ hãi, kinh hồn khiếp vía, vì bọn họ đã hiểu chuyện này có

nghĩa là gì. Bọn họ đã dự đoán được tương lai, rốt cục họ cũng hiểu ra một đạo lý từ chuyện này: đã không thể nào ngăn cản Hiên Viên kiếm phái quật khởi.

Đông qua Xuân tới, hết năm này sang năm khác trôi qua.

Hiện tại đã không phải là ba ngàn sáu trăm người đồng thời kéo giống như lúc trước, trải qua biết bao lần điều chinh tối ưu hóa, lấy một ngày một đêm làm đơn vị thời gian, dùng hai trăm mười sáu người hình thành một trung trận kiếm cưu. Mỗi lần cần ba trận kiếm cưu như vậy hình thành một góc độ kỳ dị, phi hành theo ba hướng khác nhau là có thể kéo được động phủ này.

Đây là đáp án tối ưu mà mọi người đạt được sau vô số lần thảo luận điều chỉnh.

Ba ngàn sáu trăm đệ tử Hiên Viên kiếm phái chia thành nhiều toán luân phiên kéo động phủ. Trong thời gian này, có toán trở về Hiên Viên kiếm phái, có toán bay theo chờ đợi, có toán ra sức kéo.

Dần dần hành động kéo động phù này trở thành một vấn Tâm lộ thứ hai.

Là một thử thách ý chí. tôi luyện tâm chí. đồng thời cũng hết sức có ích cho đệ tử Hiên Viên tu luyện.

Đầu tiên là rèn luyện phối hợp kiếm cưu. Trong quá trình kéo núi, tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái phải dựa vào lực lượng tập thể mới có thể kéo được động phủ khổng lồ gần như không thể kéo kia.

Lực lượng mọi người sử dụng ở cùng một chỗ, tâm mọi người như nhất, ý niệm hợp nhất.

Trong quá trình kéo động phủ, kiếm trận kiếm cưu được phối hợp đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất. Hiện tại cơ hồ không cần dùng mệnh lệnh, chỉ cần suy nghĩ của một người này sinh, mọi người đều biết, cho nên chiến lực của kiếm trận kiếm cưu gia tăng bạo phát.

Kế đó là cúng cố lại lòng tin. Sau trận chiến với Tâm Kiếm Thiền Tông, Cường giả Hiên Viên kiếm phái gần như tử vong hết sạch. Tuy rằng hiện tại Nguyên Anh Chân Quân đã có được mười sáu người, nhưng đại đa số là Nguyên Anh Chân Quân mới vừa thăng tiến, đạo tâm không vững.

Môn phái gặp đại nạn. đệ tử khó tránh khỏi hoang mang sợ hãi. Sau kiếp nạn lại thắng liên tiếp hai trường đại chiến, khích lệ lòng người, cũng có đệ tử vì vậy mà sinh lòng kiêu ngạo.

Chuyện này khiến cho tâm cảnh của các đệ tử dần dần trở nên bất đồng. Lòng người bất đồng là nhược điếm đáng ngại hàng đầu của một môn phái. Cho nên các đệ tử kéo núi vạn dặm xa xôi, dọc trên đường đi cảm giác dần dần chuyển biến từ xấu hổ đến nghi ngờ, đến chai lì. rồi dần dần nhận thức bàn tâm. từ đó tiến tới thật sự hòa nhập, đến cuối cùng mới thành lập được lòng tin. Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã cài biến tâm tính của các đệ tử vốn cần thời gian mười, hai mươi năm mới có thể xoay chuyển được, lập lại niềm tin, rèn giũa đạo tâm.

Chim nhỏ kéo núi lớn. lòng người không đồng đều là không được, lực lượng không đồng đều là không được. Dùng một ngọn núi để ngưng kết tâm cảnh của mọi người, bện lại thành một sợi dây thừng chắc chắn vững chãi.

Các đệ tử ngày ngày kéo núi trên đường trở về, thật ra cũng chẳng khác gì đi trên vấn Tâm lộ. Nhờ đó làm cho những ai yếu đuối trở nên kiên cường hơn. kiêu ngạo xốc nổi trở nên trầm ổn tĩnh tâm hơn, dần dần tiêu diệt họa mê muội trong vô hình.

Sau đó chính là rèn luyện pháp lực, mỗi lần kéo núi trong một ngày đêm, mọi người đều dốc hết toàn lực, sử dụng pháp lực không hạn chế, mãi cho đến khi nào sức cùng lực kiệt. Quá trình này chính là phương pháp tu luyện tốt nhất.

Cuối cùng kiếm cưu là một thể, trong quá trình này những gì của riêng cá nhân một người đều được mang ra sử dụng chung cho tất cả. Trong mỗi kiếm cưu ắt có Nguyên Anh Chân Quân hoặc Kim Đan Chân Nhân, thuật vận chuyển pháp lực của họ sẽ được công khai, được mọi người cùng hưởng.

Tất cả những đệ tử mới đều bắt đầu học tập phương pháp vận chuyển pháp lực của các tiền bối sư huynh.

Mỗi lần Dư Tắc Thành kéo núi toàn là thành lập đại trận kiếm cưu ngàn người, bởi vì có rất nhiều đệ tử muốn cùng lập kiếm cưu với hắn. muốn học cách vận chuyển pháp lực của hắn. Cho nên Dư Tắc Thành không có cách nào, đành phải tạo thành đại trận ngàn người, tiến hành chỉ dạy.

Dư Tắc Thành không hề giấu diếm chút gì, dần dần truyền thụ phương pháp vận chuyển chân nguyên, kiếm ý, tâm đắc tu tâm của mình cho tất cả mọi người trong quá trình kéo núi.

Hơn nữa dù hắn là chưởng môn cũng phải luân phiên kéo núi, Hiên Viên kiếm phái không có ai được lười biếng, dù là chưởng môn cũng không ngoại lệ.

Quá trình kéo núi vừa buồn tè vừa cực nhọc, vất và vô cùng.

Nhưng phải chăng Dư Tắc Thành muốn làm chuyện khác người để mong nổi danh thiên hạ?

---o0o---

Loading...

Xem tiếp: Chương 972: Mấy Ai Nhìn Thấu? (hạ).

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Bộ Bộ Kinh Tâm

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 115


Vị hôn phu Ác ma của ta

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Ân Oán Quan Trường

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 57


Bác Sỹ Thú Y Không Đơn Giản

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 48