1
Editor: Thơ Thơ
Tinh vân M17, một chiếc chiến hạm màu xanh lam đi xuyên qua vũ trụ đen kịt.
"Hạm trưởng, hết thảy binh lính đã tập hợp tại khoang trung ương khu A xong xuôi, thỉnh cầu mệnh lệnh.
2
Editor: Thơ Thơ
Tô Nhiên chậm rãi duỗi một ngón tay đi vào, anh không dám nhìn thần sắc Chương Diệc nữa, ngón tay giữa hơi cong, thử thăm dò thâm nhập bên trong.
3
Editor: Thơ Thơ
"Chương hạm trưởng, tổ chức cho rằng trước đây ngài điều khiển chiếm hạm một mình thâm nhập khu hài cốt vô cùng không thích hợp, xét thấy sự kiện ảnh hưởng khá nhỏ, sau khi tổ chức thương nghị quyết định dành cho ngài kỷ luật cảnh cáo, đồng thời hi vọng trong ba ngày ngài đệ trình một phần văn bản báo cáo, trình bày tỉ mỉ nguyên nhân cùng trải qua sự kiện lần này.
4
Editor: Thơ Thơ
Hai tháng sau.
Không cảng thủ đô tinh.
"Trưởng quan, xe đã chuẩn bị tốt, ngài nên xuất phát đi bệnh viện Đệ Nhất.
5
Editor: Thơ Thơ
Trên màn hình, đường cong tín tức tố màu xanh lam vẫn kịch liệt lên xuống như cũ, xa cách khu Alpha bình thường. Bùi Tịch rút kim chích thuốc, trong không khí càng ngày càng đậm vị ngọt làm cho anh có chút đầu váng mắt hoa.
6
Editor: Thơ Thơ
Mẹ. . .
Chương Diệc quả thực không dám tưởng tượng lúc này dáng dấp mình là dâm đãng cỡ nào, anh thấy Bùi Tịch không chớp mắt đánh giá mình, nhất thời bên tai đỏ bừng lên, thô lỗ nói, "Con mẹ nó cậu nhắm đôi mắt lại cho tôi!"
Bùi Tịch cười cười, không hề bị lay động, "Chương hạm trưởng, hiện tại anh là bệnh nhân của tôi.
7
Editor: Thơ Thơ
"Con mẹ nó cậu nhìn đủ chưa?!"
Trong lòng Bùi Tịch cả kinh, đột nhiên từ trong thất thần tỉnh lại. Bên trong màn hình giám thị đã không còn bóng dáng của người nọ, anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy nửa người dưới Chương Diệc vây quanh khăn mặt y dụng, sắc mặt tối tăm mà đứng ở cửa.
8
Editor: Thơ Thơ
Đêm khuya, hoàng cung liên bang.
Trên hành lang đá hoa cương yên tĩnh, vang lên tiếng ủng da gõ trên sàn nhà cùm cụp. Bên trong quang ảnh mờ nhạt, một bóng dáng cao gầy xuất hiện ở trước cửa gỗ mở rộng chạm trổ hoa văn.
9
Editor: Thơ Thơ
Bên trong sân bắn trống trải, hai bóng dáng một cao một thấp đặc biệt chói mắt.
Chương Diệc lui về phía sau một bước, đứng ở phía sau Alan, đỡ cánh tay cậu cầm súng, giọng nói trầm thấp mà từ tính, "cổ tay phải buông lỏng, ngón tay trỏ khấu ở trên cò súng.
10
Editor: Thơ Thơ
"cậu. . . Tại sao trở lại?" Chương Diệc vội vàng kéo khăn trải giường qua che lấp hạ thân, anh chỉ có thể cầu khẩn Alan còn là thiếu niên chưa trải qua thế sự, căn bản nhìn không ra anh đang làm gì.
11
Editor: Thơ Thơ
"Không bằng anh tự mình kiểm tra một chút?"
Alan bắt tay Chương Diệc, ấn tới trong quần mình. Mặc dù có tầng tầng vải vóc che chắn, mà Chương Diệc vẫn như cũ có thể cảm giác được đoàn kia nhô ra cứng và nóng.
12
Editor: Thơ Thơ
"Ừm. . . A. . . "
Tiếp theo một tiếng rên rỉ nam tính khàn khàn mà gợi cảm vang ở bên tai alan, hành lang mềm nhẵn dường như tơ lụa đẳng nhất quấn quanh côn thịt cậu ngạnh nhiệt, mưu toan đè ép ra mỗi một giọt tinh dịch bên trong.
13
Editor: Thơ Thơ
Giọng Alan nói tuy nhỏ, nhưng vẫn là bị Tô Nhiên ở ngoài phòng nghe được, sắc mặt Beta rõ ràng ngẩn ra, do dự vài giây mới cung kính nói, "Alan điện hạ.
14
Editor: Thơ Thơ
Một biệt thự trong ngọn núi ở vùng ngoại thành.
Chương Diệc ra hiệu quản gia chờ đợi ở một bên, bóng dáng thon gầy rón rén đi tới bồn hoa kia tưới hoa trước, đang muốn thân thủ đánh về vai người kia, giọng nói khàn khàn vang lên ở bên tai.
15
Editor: Thơ Thơ
"em tên là gì?"
Lắc đầu.
"Ba mẹ của em đâu?"
Lắc đầu.
"Ai mang em lên hạm?"
Tiếp tục lắc đầu.
16
Editor: Thơ Thơ
"anh cũng tới à. "
"Nghe nói anh và Vương tử liên bang Alan đính hôn hả?" Bùi Tịch đi tới, người vây quanh ở bên cạnh Chương Diệc liền thức thời lui ra, để không gian cho hai người đơn độc ở chung.
17
Editor : Thơ Thơ
Chương Diệc giật mình ngẩn người một chút, liền cười lạnh hai tiếng, "Lần trước không phải cậu nói không có hứng thú đối với Alpha sao?"
"anh cũng nói, đó là lần trước.
18
Editor : Thơ Thơ
"Ừm. . . A. . . "
Hai chân mở ra, cơ hồ bị kéo thành một đường thẳng, đồng thời cái kia nóng bỏng đi vào nơi sâu xa trong cơ thể khó mà tin nổi, không ngừng chuẩn bị đâm nơi thịt mềm kia, nơi mẫn cảm nhất kéo dài mà bị nghiền ép, va chạm, cự đại cảm giác tê dại hòa lẫn cảm giác đau đớn nhỏ bé từng trận lăn qua lưng Chương Diệc, thân anh co chặt dưới đệm chăn, môi hồng hào mở ra, từng tiếng khàn biến điệu rên rỉ từ nơi cổ họng anh tiết ra, lại bị người thanh niên hết mức nuốt vào trong miệng.
19
Editor : Thơ Thơ
"Ai, A Diệc. Sau đó anh muốn làm gì?"
"Không biết, khả năng đi thi trường quân đội đi. "
"anh muốn tham gia quân đội hả? ừ.
20
Editor: Thơ Thơ
Dáng dấp anh vẫn như trong ký ức Chương Diệc, thanh nhã, xuất trần, giống như thời gian chưa bao giờ dừng chân ở trên mặt anh.