1 CHƯƠNG 1: CHÍNH NHIỆT ĐÍCH TỎA LIÊN
Ta dựa vào cánh cửa sắt vừa thô vừa lạnh ở cạnh bên, nhìn ánh sáng màu tím lập lờ nơi chân trời phía xa. Có một thoáng, ta cái gì cũng không nhìn thấy, những thảo nguyên nhấp nhô dần được bảo phủ bởi sắc tối của bầu trời.
2 CHƯƠNG 2:HUYẾT HỎA DỮ THỦY
Lần đầu tiên kể từ khi rời khỏi North Carolina ta mới nhìn thấy biển………. Có lẽ vì đau đớn từ miệng vết thương đã khiến ta mơ hồ, kia cũng không phải biển, mà là hồ nước rộng như biển có những đợt sóng nước nhỏ dập dềnh…….
3 CHƯƠNG 3: ROI, THỐNG KHỔ CÙNG KHOÁI CẢM
“Ta cảm thấy ngươi chỉ là con dã thú không chịu phục tùng………. . Ta chỉ chờ đợi, ngày nào đó dã tính của ngươi biến mất, vì dục vọng mà quỳ gối dưới chân ta.
4 CHƯƠNG 4: PHÁP QUỐC HƯƠNG THỦY
Ta tỉnh lại giữa một đống vải vóc tơ lụa vây quanh.
Ta bị đặt nghiêng ở trên giường, tất cả vết roi trên người đều sưng phù lên ____ Nhấc chân, có một cái gối đầu lớn đặt giữa hai chân làm cho chân không đặt cùng một chỗ: để tránh sức nặng của chính mình đè lên miệng vết thương.
5 CHƯƠNG 5: LIẾM
Vào mùa mưa, mỗi ngày trời đều mưa.
Cả vùng đất rộng lớn tràn ngập nước mưa, mà thời tiết như vậy từ chủ nhân đến nô lệ cũng không phải làm việc hoặc ra ngoài.
6 CHƯƠNG 6: THÁI DƯƠNG CÙNG TA (THƯỢNG)
Mùa mưa qua chính là thời điểm gieo hạt tốt nhất.
Mỗi ngày đều là ngàn dặm không một bóng mây, nhóm hắc nô bắt đầu ở giữa mênh mông biền điện gieo hạt.
7 CHƯƠNG 7: THÁI DƯƠNG CÙNG TA (HẠ)
Hắn dây dưa tại trong cơ thể ta.
Từ phía sau gắt gao ôm lấy ta, Mạch Gia Lợi đã bắn tinh một lần vẫn cứng rắn như trước trong thân thể ta…
Máu theo tính khí của hắn từ trong cơ thể ta tuôn ra, hắn thế nhưng cũng không có ý định buông tha ta.
8 CHƯƠNG 8: RẮN ĐỘC MISSISSIPPI
Ta chính thức ở trong danh sách nô lệ của Macquarie.
Đây là thủ tục từ phía chính phủ đối với thuộc địa. Từng nô lệ phải qua đăng ký, là thủ tục hợp pháp biến nô lệ thành tải sản cá nhân của chủ nô.
9 CHƯƠNG 9: MÁU CỦA TA UỐNG NGON CHỨ?
Trước mắt ta tối sầm, ngay… ngay lúc ngã xuống nhất định là hét to một tiếng —– đau nhức. Ta nhìn tới gương mặt của Macquarie dưới ánh nén lung linh.
10 CHƯƠNG 10: TAY HÁO SẮC
Hắn mang ta đi New Orleans.
Tuy hắn không để ta đeo xiềng xích, nhưng lại nhét ta vào ***g sắt ——–Toàn bộ kẻ giàu có ở New Orleans đều phủ phục dưới chân hắn.
11 CHƯƠNG 11: GIAO DỊCH
Ta không biết mình vì cái gì dao động?
Có lẽ là ở một chữ kia làm ta xúc động?
“Tự do”
Ta muốn có tự do.
Sau khi ta trở lại trang viên, Litella đã vĩnh viễn không bao giờ gặp nữa.
12 CHƯƠNG 12: TINH TINH, ĐIỂM ĐIỂM, NHIỆT NHIỆT
Hiện tại trong trang viên, Macquarie rất tín nhiệm ta. Thậm chí còn hơn cả lão người hầu lâu năm của hắn, đương nhiên bọn họ cũng vô cùng minh bạch năng lực thỏa mãn chủ nhân khi ở trên giường của ta.
13 “Nhượng ta xem. ”
Trong phòng đặt rất nhiều đèn, trên giường hắn phủ khăn trải giường mới trắng thuần, ngay cả màn cũng thay thành màu trắng. Ta vừa tắm rửa xong, khi cởi quần áo ra nhìn lướt qua ngoài cửa sổ: Hôm nay là ngày đầu tuần, đầu tuần đã trút hạ xuống mưa lớn.
14 CHƯƠNG 13: ĐÊM KHÔNG SAO
“Nhượng ta xem. ”
Trong phòng đặt rất nhiều đèn, trên giường hắn phủ khăn trải giường mới trắng thuần, ngay cả màn cũng thay thành màu trắng.
15 CHƯƠNG 14: ĐÊM KHÔNG SAO (HẠ)
Colleman từ sáng sớm đã mang theo tùy tùng của mình ly khai, mà vị khách “thân thể không khỏe” kia quả nhiên được đội bảo vệ của Macquarie hộ tống quay về New Orleans.
16 CHƯƠNG 15 : SẤM, MƯA
Mưa rất to, tiếng sấm đùng đùng. Như vậy rất tốt, tiếng vó ngựa giữa đêm khuya dưới cơn mưa căn bản sẽ không bị người chú ý…
Áo khoác mặc rất vừa vặn, tuy bị mưa lớn khiến đường nhìn của ta không được rõ, nhưng áo khoác có thể che hết nước mưa không chạm tới thân thể nóng hổi bên trong, cứ thế phi nước đại.
17 CHƯƠNG 15: CHỦ NHÂN CỦA TA
Xuống ngựa, chân cũng đã cứng ngắc. Hắn cũng như ta, hoạt động chân hai bên trái phải, còn lắc lắc cổ chân, thô tục chửi bới: “Xương con mẹ nó muốn nát!” Ta cũng giật giật cái cổ, quả thực là cứng ngắc, lại vẩy vẩy cánh tay——-
Cánh tay bị một thứ cứng rắn vướng một chút, đó là con dao găm ta cột vào mặt trong cẳng tay.
18 CHƯƠNG 16 : THẾ GIỚI SỤP ĐỔ
Tay giãy giụa trong dây thừng ——- ta có dao găm, giờ chỉ cần một tay thoát ra là tốt rồi!
——— Ta muốn giết ngươi!
Trong đầu một mảnh hỗn loạn, trận trận mê muội tập kích ta, tựa hồ đầu đang quay cuồng… Giống như tiếng thở dốc của Macquarie, khuất nhục cùng kiềm nén nhượng trước mắt ta một trận tối sầm…
Ta tận lực không để lộ vẻ hoang mang cùng thất thố.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 3