Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 863: Có Ích Lợi Gì? (hạ)

Chương trước: Chương 863: Có Ích Lợi Gì? (thượng)



Lão nhân sương đen nói:

- Ngưoi có thể học kiếm thuật khác của Kiếm Lão Nhân, ngưoi có thể...

Dư Tắc Thành nói:

- Hiện tại bó đi bốn loại kiếm ý vô thượng của ta, bất đầu học lại từ đầu môn kiếm thuật vô dụng nào đó, sau đó lãnh ngộ lực Thần Uy, phải mất bao lâu?

Dư Tắc Thành nhìn lão nhân sương đen như nhìn một tên ngốc.

Lão nhân sương đen hoàn toàn cứng họng.

Dư Tắc Thành hôi lại:

- Vậy ngươi có thể cho ta cái gì. cho ta ích lợi gì?

Lúc này lão nhân sương đen thẹn quá hóa giận:

- Cho ngưoi cái rấm, ngươi chỉ biết ích lợi, ngươi...

Dư Tắc Thành cất lời:

- Bình tĩnh, bình tĩnh, không nên tức giận như vậy, nếu không có lợi, vậy ta qua lại với ngươi để làm gì? Đừng nói là không có, có lẽ ta phải bất ngươi, hoặc giết chết, ích lợi ẩn giấu trong thân thể ngươi...

Dần dần mất Dư Tắc Thành nổi hung quang, không biết hắn muốn làm gì. Chợt nghe Lão Thất lên tiếng nói:

- Báo Thống lĩnh Đại nhân, đã phát hiện ra phương thức vận chuyển của nó. Ta bất đầu tu bổ thế giới Bàn cổ, có thể bất nó...

Lão nhân sương đen chợt thét lên điên cuồng:

- Tức chết ta thôi, đúng là gỗ mục không thể dùng làm gì được, gặp phải một tên khốn kiếp chỉ biết kiếm lợi...

Nháy mất nó lao ra khôi thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành, biến mất cuối chân trời.

Tất cả cấm chế pháp trận mà Dư Tắc Thành bố trí bên ngoài không có phàn ứng gì, đối phương đã biến mất trong nháy mất.

Dư Tắc Thành thở ra một hoi thật dài, hôi:

- Lão Thất, ngươi thật sự có thể bất nó được sao?

Lão Thất đáp:

- Không thể được, ta chỉ lừa nó, chỉ có cách lừa nó ra khôi địa bàn của chúng ta là thượng sách.

- Đối phương nằm trong trạng thái vô cùng vi diệu, có liên quan tới pháp tấc Không Gian, pháp tấc Thời Gian. Ta chỉ có thể làm cho nó không bao giờ có thể vào trong thế giới Bàn

cổ của chúng ta được nữa, nhưng không thể bất nó.

- Trạng thái của nó tuy rằng hùng mạnh, nhưng cũng không thể công kích người khác. Nó phải giải trừ trạng thái này mới có thể công kích, mà giải trừ trạng thái này rồi, Kiếm Ý Luân Hồi của Thống lĩnh Đại nhân sẽ là khắc tinh của nó.

Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Xem ra thứ này chính là kè chân chính đứng sau lung Tâm Kiếm Thiền Tông. Mỗi lần nó xuất hiện bèn chọn ra mười bày kiếm chúng, bồi dưỡng chọn ra một sư một đồ trong đó, truyền thụ các loại kiếm thuật. Sau đó mê hoặc bọn họ. lấy danh nghĩa thí luyện đê làm hại năm đại kiếm phái chúng ta. Nói thì êm tai thật, song toàn là những lời già dối.

- Lão Thất dốc hết toàn lực nghiên cứu chuyện này cho ta, tìm ra biện pháp tìm kiếm, tiêu diệt bọn chúng!

Lão Thất đáp:

- Dạ. tuân pháp chỉ. lập tức dốc hết toàn lực nghiên cứu.

Lão nhân sương đen kia nháy mất xuyên qua vô số Thời Không, bay tới một động phủ. Trên động phủ ấy cũng có một lão nhân sương đen khác, bộ dáng chúng giống nhau, chỉ khác biệt ở vài điểm nhỏ.

Lão nhân sương đen mới tới nói:

- Ta đề nghị hủy bó tư cách kiếm chúng thứ hai của Dư Tắc Thành, không bồi dưỡng hắn nữa.

Lão nhân sương đen kia hôi:

- Vì sao vậy? Xét về mọi phương diện, hắn là kè thích hợp nhất, một thầy một trò, một đôi uyên ương, cuối cùng nắm tay nhau chết dưới kiếm năm đại kiếm phái. Đây là truyền thuyết hay tới mức nào, chúng ta đã khổ công gây dựng rất lâu...

Lão nhân sương đen mới tới ra vẻ chán chường:

- Vấn đề là hiện tại chúng ta có thể cho hắn được gì, lấy gì dẫn dụ mê hoặc hắn? Hắn có Niết Bàn kinh đầy đù ba ngàn Đại Đạo, có bốn loại kiếm ý vô thượng. Chúng ta chỉ có thê truyền lực lượng Kiếm Đạo, về sau hắn phải tự ngộ, vậy chúng ta lấy ích lợi gì để mê hoặc Dư Tắc Thành đây?

Vừa nghe như vậy, lão nhân sương đen kia trầm ngâm không đáp.

Lão nhân sương đen mới tới lại nói:

- Tên khốn này vô cùng quỷ quyệt, suýt nữa đã lột mất ba lớp da của ta. Ta thấy hay là chúng ta tiếp tục lừa Vương tiếu tử đi thôi, tính y thành thật, dễ lừa gạt hơn nhiều, làm như vậy dễ hơn.

Lão nhân sương đen kia nói:

- Ôi, xem ra đành phải làm như vậy... Thay đổi kế hoạch, làm cho ý trung nhân của chúng phàn bội, chết dưới kiếm lẫn nhau, như vậy vô thượng chủ hồn cũng sẽ rất thích.

- Trước hết ngươi hãy về vị trí đi, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục nghiên cứu.

Lập tức hai màn sương đen này hợp thành một thể.

Sau khi Tâm Ma Tàn Ảnh rời khôi thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành, không còn xuất hiện nữa. Từ đó về sau không còn chút tin tức nào của Tâm Kiếm Thiền Tông, chớp mất hoa nỡ rồi tàn, đã qua một năm nữa.

Năm đại kiếm phái mài kiếm chờ tin Tâm Kiếm Thiền Tông, nhưng không có tin tức gì cả. chỉ đành lặng lẽ chờ đợi.

Thời gian qua, Dư Tắc Thành ngoại trừ lặng lẽ tinh luyện kiếm pháp, còn chuẩn bị kích hoạt Tiên Tần Tầm Linh Phong, tìm kiếm thân thể của Lưu Thi Vận.

Ong này chỉ có một con duy nhất, hơn nữa chỉ có tác dụng trong hai canh giờ. Mà thân thê Lưu Thi Vận không biết nằm ở nơi nào, thế giới Thương Khung to lớn như vậy, hai canh giờ chắc chắn không đủ, cho nên Dư Tắc Thành phải chuẩn bị nhiều thứ.

Trong vòng nửa năm. Dư Tắc Thành đi khắp chín châu của địa vực Thiên Nam. mỗi một châu như vậy, hắn bày ra vài pháp trận truyền tống.

Đồng thời Dư Tắc Thành cũng chạy qua địa vực lân cận Thiên Nam như Sỡ Tây, cổ Tần, khổ tâm bố trí. cứ ở mỗi châu bày ra vài pháp trận truyền tống. Những pháp trận truyền tống này cần có rất nhiều linh thạch duy trì, thông thường bố trí dưới hình thức môn phái. Dư Tắc Thành nhờ có thế giới Bàn Cố làm chỗ dựa. mới có đù lung vốn bày ra, nhưng cũng chỉ có thể sử dụng được một lần.

Sau khi bố trí xong xuôi hết thày, Dư Tắc Thành chuẩn bị kích hoạt những pháp trận này.

Trong khi Dư Tắc Thành còn đang lặng lẽ bố trí, có một người ngự kiếm bay về Hiên Viên kiếm phái, đã tới gần Gò Hiên Viên.

Người này chính là Vương Thư Nguyên, hiện tại y không còn toát ra khí tức cuồng ngạo như trước, cũng không có kiếm ý vô thượng, mà bình thường tới cực điêm, tới mức không thể bình thường hơn được nữa.

Nhưng nếu quan sát kỹ, dường như xung quanh y có một thứ gì đó hết sức kỳ dị. Hết thày ánh mắt. thần thức, pháp thuật tra xét tới gần y đều biến mất trong hư vô Hỗn Độn.

Bất kể ánh dương quang chói chang tới mức nào, dưới chân y không hề in bóng, chỉ là hư vô Hỗn Độn.

Lần trước y bại dưới kiếm Dư Tắc Thành, bị lão gia gia bó mặc, nhưng y cũng không oán trách mà vẫn khổ tâm cầu kiếm, cuối cùng trở lại Hỗn Độn Thánh Ma tông. Y cầu xin gia gia mình cho vào Ma tông khổ tu Hỗn Độn Ma công, mượn lực Ma công cảm ngộ kiếm pháp. Lần này kiếm pháp y đã đại thành, lãnh ngộ kiếm ý vô thượng, cho nên muốn trở về tranh cao thấp với Dư Tắc Thành một trận.

Trong quá trình vừa qua, y đã trái qua trăm cay ngàn đắng. Quỳ giữa trời tuyết, chịu bao nhục nhã. làm tôi tớ cho người, khổ tâm tu kiếm. Cuối cùng phá cửa mà ra, đánh chết Nguyên Anh Chân Quân càn đường, xông ra khôi Hỗn Độn Thánh Ma tông.

Cực khổ vất và có thể tôi luyện người ta không ít. Hiện tại vẻ hào hoa của Vương Thư Nguyên không còn nữa, y đã ngộ ra kiếm ý, tu vi tăng tiến rất nhiều, không còn lộ vẻ cuồng ngạo như xưa. cũng có thê nói đang dần dần tiến tới cảnh giới Phàn Hư Chân Nhất.

Thật ra Vương Thư Nguyên là Hỗn Độn Linh Căn. trong hàng ngàn hàng vạn người mới

có một người. Có Linh Căn này, tu tiên một bước tiến ngàn dặm. y lại nô lực cô aăng, cho nên đạt tới trình độ như vậy cũng là bình thường.

Chỉ có thắng bại giữa y và Dư Tắc Thành là không bó được, đây là tâm ma lớn nhất của

y-

Vương Thư Nguyên ngự kiếm phi hành ngang trời, nhìn Gò Hiên Viên trước mật, thầm nhủ:

- Ta đã trở về, Dư Tắc Thành, lần này ta cũng có được kiếm ý. Lần này để ta xem thử kiếm ý của ai mới là kiếm ý chân chính, nhất định ta phài đánh bại ngươiỉ

Trong lòng còn đang suy nghĩ miên man. đột nhiên có một giọng nói vang lên:

- Giỏi lấm. quà nhiên không phụ kỳ vọng của ta. Ta biết ngươi cần chịu kích thích, kiếm pháp mới có thể đạt tới đại thành. Kiếm Ý Hỗn Độn, giỏi, giỏi lắm...

Vương Thư Nguyên nghe vậy sừng sốt, lão gia gia từng bó mặc y nay đã trở lại, bèn cau mày hôi:

- Không phải ngươi đi rồi sao?

Lão gia gia nói:

- Thật ra ta không có rời khôi, bất quá lúc ấy ngưoi tâm cao khí ngạo, cần phải kích thích, cho nên ta làm như rời khôi, đê kích thích ngươi, khiến cho ngươi tự mình phấn đấu.

- Ngươi chính là bị sư phụ của mình làm hại, lão quá tốt với ngươi, nuông chiu ngươi,

không muốn cho ngươi chịu chút thiệt thời nào. Nếu năm xưa sau khi ngươi thua Dư Tắc Thành, lão đừng mang ngươi rời đi, cứ để cho ngươi tiếp tục đối chiến với Dư Tắc Thành, ngươi đâu trở nên tệ hại như bây giờ.

- Cho nên ta phải mạnh tay với ngươi, kích thích ngươi, rời bó ngươi, giúp ngươi tự mình phấn đấu.

- Quà nhiên ta không nhìn lầm, giỏi lấm, cuối cùng ngươi cũng dựa vào nỗ lực của bàn thân mình, tìm được hướng đi cho mình...

Lão gia gia này bất đầu ba hoa trên trời dưới đất, dùng lời khích lệ khoa trương. Những lời này hoàn toàn đánh trúng tim đen Vương Thư Nguyên, hoàn toàn phù hợp với suy nghĩ của y. Hiện tại tâm tính y hết sức bình tĩnh, dần dần tha thứ cho lão gia gia từng bó mặc y.

Quan trọng hơn là y muốn đánh bại Dư Tắc Thành trước mật lão gia gia, đây chính là mục tiêu lớn nhất trong đời y. Có người quan sát, xác định mình, làm cho những người trong quá khứ coi thường bó mặc mình hiện tại phải khen ngợi mình, đây chính là tâm nguyện lớn nhất của y. Mình ngã xuống từ nơi nào, vậy phải đứng lên từ nơi đó.

-o0o-

Loading...

Xem tiếp: Chương 864: Lưu Ly Thanh Tịnh Không Nhiêm Bụi Trân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tớ Thích Cậu Thật Đấy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 65





Liên Minh Chi Thần

Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du

Số chương: 100