Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 629: Cửu Diệt Lôi Thần (thượng)

Chương trước: Chương 628: Tiên Ngư Cực Phẩm



Năm người vừa ngồi đợi thức ăn vừa tán gẫu. Nơi này thứ gì cũng tốt, phải tội làm thức ăn quá chậm, bất quá thị nữ giải thích thật dễ nghe, rằng nóng vội sẽ không được ăn ngon, cho nên mọi người cũng lượng giải.

Cá này quả thật không tồi, nấu kèm với đậu hủ nóng. Cứ mỗi phần ăn cho cá vào trong đậu hủ, sau đó mang chung cách thủy. Hương thơm nước ngọt của cá hòa quyện vào đậu hủ, kết hợp thành một thể, đây gọi là món đậu hủ nhồi cá chưng cách thủy, ăn vào miệng đậu hủ mềm mịn, thịt cá thơm ngon, quả không hổ là món ăn cực phẩm.

Sau đó tới món Tam Đầu ngư nướng được mang lên, vừa cho miếng cá vào miệng đã tan ra, hương thơm sực nước, vị ngọt ngào, chẳng trách là món ăn tuyệt hảo vang danh thiên hạ, năm người vừa ăn vừa khen ngon không ngớt.

Loại rượu nơi này uống cũng rất ngon, chính là loại rượu cất từ Thiên Niên Băng Tuyền, uống vào một ngụm khiến cho người ta cảm thấy mát lạnh trong lòng, vô cùng thoải mái.

Mọi người vừa ăn vừa tán gẫu với nhau, cốt Luân Tề Văn chợt hỏi:

- Thành sư đệ, phi xa của đệ lấy đâu ra vậy, chính là phi xa nổi danh thiên hạ đó?

Thành Lam cười nói:

- Bảy năm trước, Thần Uy tông mời Hiên Viên kiếm phái chúng ta tới trợ quyền, bao vây tiêu diệt một ít dư nghiệt Thất Thương tông. Đệ tham gia hành động lần đó, trong lúc vô tình thu được chiến lợi phẩm.

cốt Luân Tề Văn nói:

- Bảy năm trước ư, đúng rồi, đó là trận chiến ở Tinh Hải, nghe nói tuy rằng dư nghiệt Thất Thương tông bị tàn sát hết, nhưng Thần Uy tông cũng mất thể diện không ít. Dường như một nhân tài mới xuất hiện của bọn họ bị địch nhân gian sát, nhưng không phải là do Thất Thương tông gây ra. Hiện tại vẫn chưa tìm được hung thủ, bọn họ vẫn đang treo thưởng để truy nã tên này.

Thành Lam cười nói:

- Đúng vậy, tên đó là con của Ngô trưởng lão gì đó, ỷ vào thế lực của phụ thân mình, mắt mọc trên trán. Bất quá y cũng có được một thân bản lãnh, có thể dễ dàng triệu tập Thần Ma Vực Ngoại, tu luyện ba mươi năm đã kết thành Kim Đan.

- Nếu tên này còn sống, nói không chừng tương lai sẽ trở thành Chân Nhất Thần Quân. Đáng tiếc vào một đêm mưa không biết đã bị ai gian sát, thật là đáng tiếc...

- Ai bảo y là bất thế kỳ tài, nếu để y có thời gian trưởng thành, chắc chắn không phải là chuyện tốt, chuyện này nhất định là do Thần Uy tông gây ra.

Đêm mưa... con của trưởng lão... Dư Tắc Thành nhìn sang Thành Lam, nói không chừng tên này là bị Thành Lam giết chết, Long Mã Thanh Vân Xa là do Thành Lam cướp được của tên nọ...

Không, chẳng lẽ Thành Lam ngu xuẩn tới mức này, cướp xong còn dám sử dụng Long Mã Thanh Vân Xa này ngay trên địa bàn Thần Uy tông?

Dư Tắc Thành bèn vờ hỏi một câu:

- Tiểu tử kia dường như cũng có một chiếc Long Mã Thanh Vân Xa...

Thành Lam cười nói:

- Quả thật y cũng có một chiếc giống như của đệ, bất quá phi xa của đệ đây là đấu giá mua được ở phường thị của Vô Tâm tông, có vô số người có thể làm chứng, không có liên quan gì tới tên tiểu tử Thần Uy tông kia.

Dư Tắc Thành lập tức sững sờ, vặn hỏi:

- Đệ nói không liên quan là không liên quan ư, người ta sẽ cho rằng đệ đã giết tên tiểu tử kia, cướp lấy phi xa, sau đó tự bán, tự mua, xóa sạch dấu vết.

Thành Lam tươi cười:

- Sao lại có chuyện này chứ?

Nhưng nụ cười của y lộ vẻ vô cùng giảo hoạt. Đúng là y làm, tên này bệnh cũ tái phát, gian sát tên tiểu tử Thần Uy tông kia vì tội dám kiêu căng ngạo mạn trước mặt y, cướp lấy phi xa, sau đó chạy tới Vô Tâm tông bán, rồi đấu giá mua lại, đóng kịch tài tình. Y nghĩ rằng mình có thể che mắt được hào kiệt trong thiên hạ, cho nên không khỏi tỏ ra cuồng ngạo.

Bất chợt Dư Tắc Thành cảm thấy sửng sốt vô cùng, vì sao cảm giác này lại quen thuộc như vậy, vì sao Thành Lam lại phạm phải sai lầm thô thiển tới mức này? Họa mê muội! Đúng vậy, đây là cảm giác trước kia mình đã gặp, dường như hiện tại Thành Lam đã có dấu hiệu lâm vào họa mê muội.

Dư Tắc Thành ngơ ngác nhìn Thành Lam, chợt nghe y nói:

- Huynh nhìn gì chứ, tỉnh lại đi.

Đột nhiên Phùng Liên Liên tự nãy giờ im lặng thình lình lên tiếng:

- Xem ra Thần Uy tông thật sự cho rằng huynh là hung thủ, cho nên cho Nguyên Anh Chân Quân bắt đầu bày pháp trận Thiên Lôi gần đây!

Vừa nghe như vậy, lập tức mọi người sững sờ. Dư Tắc Thành không khỏi cảm thấy trong lòng kinh hãi, Thấu Không Đại Thần Niệm thuật của mình cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của địch nhân, có thể thấy rằng đối phương cũng không ở trong phạm vi trăm dặm. Nhưng Phùng Liên Liên lại có thể phát hiện ra địch nhân trước cả mình, quả thật không thể coi thường.

Lúc này dưới Kiếm Ngã thuật của hắn, quả thật phát hiện có người đang bày ra pháp trận Thiên Lôi, vốn pháp trận này bày ra bốn phía, sau đó dần dần tiến về phía này.

Một Nguyên Anh Chân Quân khống chế pháp trận... Dư Tắc Thành nhớ mang máng người này, chính là tên Nguyên Anh Chân Quân đại chiến cùng Bệnh Thái Thư Sinh Âu Dương Tu mà năm xưa mình đã gặp được trên đường tới dự đại lễ Vô Lượng tông. Lần đại chiến đó đã gây ra họa trời, đẩy mình đi xa hàng ngàn dặm, nhờ đó mới gặp được Hiên Viên Pháp Ấn phái.

Không ngờ lại là y, đây chính là cường địch.

Tên Nguyên Anh Chân Quân kia dần dần hiện thân trên bầu trời Bắc Hải, vạn đạo lôi điện từ trên thân y bắn ra, như hòa cùng thiên địa, y chính là lôi, lôi cũng là y, cả pháp trận Thiên Lôi ngoan ngoãn nghe theo y điều khiển.

Lấy Tứ Cực tông làm trung tâm, trong phạm vi trăm dặm xung quanh Thiên Lôi cuồn cuộn, hình thành một vòng tròn. Chưa kể Thiên Lôi từ bốn phương tám hướng đang dần dần tụ tập về phía này.

Tên Nguyên Anh Chân Quân này đứng sừng sững giữa không trung, khí thế bừng bừng, dáng người cao lớn, hẳn là trung niên ba mươi mấy tuổi. Diện mạo y cũng không lấy gì làm anh tuấn, chỉ là bình thường, nhưng góc cạnh rõ ràng. Dưới ánh chớp lóe của Thiên Lôi làm nổi bật vô cùng, khiến cho người ta nhìn thấy khó có thể quên.

Thứ thu hút ánh mắt người khác chính là chiếc mũ trùm đầu của y vàng óng, không phải bằng vàng, không biết bằng chất liệu gì. Mũ này phối cùng áo bào rộng thùng thình, đôi mắt lấp lóe tinh quang, không biết vui hay buồn, nhưng nhìn vào khiến cho người ta đem lòng hoảng sợ.

Trận pháp Thiên Lôi này có tên là Thiên Nhân Cảm ứng lôi, uy lực cũng không hùng mạnh bằng nhiều loại thần lôi khác. Nhưng nó có ưu điểm là dưới Thiên Nhân Cảm ứng vô cùng vô tận, bất cứ ai nhìn thấy lôi điện trong lòng sợ hãi, ra sức chạy trốn, sẽ dẫn phát chân nguyên vận chuyển khiến cho Thiên Nhân Cảm ứng, lập tức lôi điện giáng xuống, đánh chết trong nháy mắt.

Trong phạm vi Thiên Lôi bao trùm dày đặc, những ai nhìn thấy Thiên Lôi cuồn cuộn sinh ra sợ hãi, sẽ ra sức chạy trốn. Lôi quang lập tức lóe lên, thân thể người ấy sẽ bị đánh tan tác thành tro bụi giữa không trung.

Xung quanh tên Nguyên Anh Chân Quân kia còn có sáu tên Kim Đan Chân Nhân. Cả sáu người này chia ra đứng hình thành thế trận kỳ dị. Có tên điều khiến phi kiếm, có kẻ ngự pháp bảo, có kẻ lăng không mà đứng, với thế bao vây đang dần tiến về phía Tứ Cực tông.

Lúc này trong phường thị có một người ngự không bay lên, cũng là Kim Đan Chân Nhân, chính là La Chân Nhân vẫn theo dõi bọn Dư Tắc Thành. Được y chỉ dẫn, lập tức bảy tên kia bay thẳng tới Xuân Phương lâu.

Lúc này Tông chủ Tứ Cực tông cũng ngự kiếm bay lên, kêu lớn:

- La Chân Nhân. La Chân Nhân, bọn họ tới rồi, bọn người kia đang ăn uống trong này. Cổ độc đã hạ xong, bọn chúng đã ăn vào, nhiệm vụ chúng ta đã hoàn thành, xin hỏi đệ tử phái ta có thể rời khỏi trước được chăng?

Tám người trên không cũng không thèm liếc nhìn y lần nào, xem y như là người đã chết. Dần dần Tông chủ Tứ Cực tông phát hiện ra nguy cơ, cao giọng gào to:

- Các ngươi qua cầu rút ván, nói không giữ lời! Chẳng phải nói rằng chỉ cần chúng ta giữ người lại sẽ có trọng thưởng hay sao, các ngươi muốn giết người diệt...

Chữ khẩu còn chưa ra khỏi miệng, một đạo lôi điện đã bổ xuống, lập tức Tông chủ Tứ Cực tông hóa thành than từ trên không rơi xuống.

Các đệ tử Tứ Cực tông bên dưới thét lên một tiếng kinh hãi, mạnh ai nấy ngự kiếm bay lên, chạy trốn tứ tán. Còn có một ít khách nhân ở đây cũng chạy trốn theo, có người chui xuống đất, muốn nhờ lòng đất tránh né Thiên Lôi, có kẻ nhảy xuống biển, muốn chạy trốn bằng đường thủy.

Nhưng hết thảy đều vô nghĩa, dưới thần lôi này, chỉ cần có dao động chân nguyên hay pháp lực, Thiên Nhân Cảm ứng lập tức khởi động. Căn cứ theo chân nguyên pháp lực ẩn chứa nhiều hay ít lôi điện lập tức tự động sinh ra, giáng xuống từng đạo từng đạo. Bất cứ là tu sĩ trốn xuống lòng đất hay lòng biển, tất cả đều bị lôi điện đánh cháy thành than.

Đây là uy lực pháp trận Thiên Lôi của Thần Uy tông. Mỗi lần bọn chúng đối địch đều bày ra trận này. Pháp trận này vừa hình thành, lập tức tự động hấp thu sức mạnh của thiên địa. Phàm là tu sĩ ở trong lôi trận không phải là đệ tử Thần Uy tông, sẽ bị đạo đạo lôi điện giáng xuống, căn cứ theo chân nguyên tu vi của đối phương.

Thật ra lôi điện này cũng không tới nỗi chí mạng đối với tu sĩ cấp Kim Đan Chân Nhân, vẫn có thể phòng ngự được. Chỗ đáng sợ của nó là dưới lôi điện này, tất cả huyễn thuật ẩn thân không còn tác dụng, hơn nữa lôi điện vô số, vô cùng vô tận, đệ tử Thần Uy tông không chịu ảnh hưởng gì, chỉ lo công kích đối thủ của họ mà thôi.

Loading...

Xem tiếp: Chương 629: Cửu Diệt Lôi Thần (hạ)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ông Xã Anh Là Ai

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 59



Thiên Hậu Toàn Năng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 43



Tôi Đi Hút Hầm Cầu

Thể loại: Đô Thị

Số chương: 10