Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 207b: Họa Mê Muội (hạ)

Chương trước: Chương 207: Họa Mê Muội.



Dư Tắc Thành cung kính hành lễ của một người đệ tử, sau đó bước ra khỏi mật thất này, phía xa nghe được trong mật thất truyền đến thanh âm:

- Người khác cười ta quá điên khùng, ta cười người khác nhìn không thấu. Hãy nhìn phần mộ hào kiệt Ngũ Lăng, không hoa không rượu, thành ruộng cày.

Sau đó thanh âm lại chuyển, trở về thanh âm của lão điên:

- Ta chính là Tiên Nhân. Ta chính là Tiên Nhân vô địch, không, ta là Thiên Tiên, không, ta là Kim Tiên. Hỗn Nguyên Kim Tiên, tung hoành ngang dọc. Kim Tiên vô địch, ta chính là...

Ở trong thạch thất kia khí thế hùng mạnh bắt đầu lan tràn phóng ra, đồng thời thạch thất bắt đầu xuất hiện quang minh, vô số pháp trận bất đầu xuất hiện, những pháp trận này chế trụ lão điên chặt chẽ. Lực lượng chúng sử dụng chính là lực lượng của bản thân lão điên, tương đương với một người hoang tưởng rằng mình có thể kéo cả không trung xuống, phong ấn chặt chẽ lào điên trong đó.

Dư Tắc Thành bước nhanh chạy khỏi nơi này, trong vòng trăm trượng lấy thạch thất làm trung tâm, vô số pháp trận thông đạo khởi động, vô số cấm chế lập thể tăng thêm từng đám, cuối cùng nơi này giống như một hắc động, đáng sợ không gì sánh được, hấp thu tất cả quang minh hắc ám, lại giống như một mặt trời, ẩn chứa thần uy kinh khủng, tản ra năng lượng vô cùng.

Dư Tắc Thành nhìn chỗ không gian này thật lâu không nói gì. Đột nhiên nghe bên cạnh có người nói:

- Dư Tắc Thành, lần này ngươi làm rất tốt.

Dư Tắc Thành nhìn lại, không ngờ là chưởng môn Thạch Cơ đứng ở bên cạnh hắn, hơn nữa phía sau hắn còn có mấy người, bao gồm Hữu Hùng sư tổ, Ứng Long sư tổ. Những người này đều là tổ sư trong phái, cao thủ cấp bậc Nguyên Anh, bọn họ hoàn toàn không liếc nhìn Dư Tắc Thành, kỳ thực hiện tại đối với bọn họ cái gì cũng không có ý nghĩa, quan sát học tập vận chuyển của cấm chế mới là tất cả của bọn họ.

Dư Tắc Thành há hốc mồm, chưởng môn không ngờ biết tên của mình, lập tức hành lễ. Thạch Cơ chưởng môn nói:

- Ngươi có thể đi rồi, sau đó không nên dừng lại ở đây, khí tức của Chân Nhất Thần Quân Phản Hư Kỳ đối kháng khốn cảnh pháp trận phóng ra ngoài, không phải tu vi của ngươi có thể chịu được. Một năm sau khí tức ổn định, ngươi có thể tới quan sát học tập, ta cho ngươi quyền hạn này.

Toàn bộ pháp trận chấn động, phía sau mấy người Hữu Hùng sư tổ, Ứng Long sư tổ toàn bộ mở to hai mắt nhìn, đang cảm thụ cái gì, trong đó Ứng Long sư tổ hét to một tiếng:

- Tốt.

Thạch Cơ vung tay, Dư Tắc Thành nháy mắt bay lên thoáng cái xuất hiện ở trước thế giới mặt dương của Thiên Đạo phong. Thiên Đạo phong thế giới mặt âm toàn bộ bị phong ấn, cũng không có cách nào tiến vào nữa.

Dư Tắc Thành suy nghĩ một chút, trước tới Kim di báo chuyện lão điên không cần đưa cơm. Nghe được tin này, Kim di rất là hụt hẫng, thở dài một tiếng lâm vào trầm tư, cũng không nhiều lời nói chuyện phiếm nữa.

Mấy lão nhân kia vẫn như vậy, ở nơi này phơi nắng, nhìn thấy Dư Tắc Thành trong đó Lý thúc lẩm bẩm nói:

- Tắc Thành à, không nên quấy rối Kim di của ngươi, lão điên dưới lòng đất kia là người thân của nàng, mỗi lần bế quan như vậy vô cùng nguy hiểm, tuyệt đối phải trong vòng mười năm thoát khỏi trầm mê, bằng không hắn phải chết không thể nghi ngờ. Kim di của ngươi vì hắn lo lắng, nàng muốn thi triển Hoán Tâm đại pháp, lấy lực lượng huyết mạch trợ giúp lão điên, thời gian này ngươi cũng đừng tới.

Lúc này Thôi thúc bên cạnh đột nhiên hô lên:

- Khu Đinh Sửu nguyên khí hỗn loạn, khu Bính Sơn tan vỡ bảy thành, nhanh phái con rối tới đó bảo vệ.

Lý thúc lập tức nhấm mắt, dường như chìm trong trạng thái ngủ say, kỳ thực hồn phách của lão đà ly khai nơi đây, đi trước tới địa điểm xảy ra chuyện tiến hành bảo vệ. Thế giới mặt âm kia nổi lên vô số cấm chế đối với Thiên Đạo phong cũng không phải không có ảnh hưởng, cần bọn họ lập tức tiến hành bảo vệ.

Dư Tắc Thành đi ra ngoài sân, nhìn thế giới bên ngoài vẫn giống như trước đây. Thế nhưng dưới sự bình tĩnh này không biết bao nhiêu người khổ cực mới đạt được. Lão điên biết rõ sau khi xuất thủ sẽ rơi vào loại trạng thái mê muội này thế nhưng vẫn đi xuất thủ, kỳ thực đây chính là phản kích, phản kích đối với chuyện giết cưu kia. Người ủng hộ phía sau hành động giết cưu kia nhất định là Ma Kiếm Yêu Tông, bằng không làm sao mỗi lần thí luyện đều ở trên địa bàn của bọn chúng.

Các thúc thúc suốt ngày không có việc gì kia cũng đang chiến đấu, đang bảo vệ tất cả của Thiên Đạo phong này. Kim di cũng đang chiến đấu, bà đang trợ giúp thân nhân của bà. Tứ sư huynh vẫn ở đó tiếp tục nuôi kiếm, Tam sư huynh đang nghiên cứu kiếm pháp, ba vị sư huynh tỷ Tĩnh Phong, Tích Sinh, Nhạc Không đã lựa chọn một nhiệm vụ, chí ít cần thời gian hai năm mới có thể trở về. Sư phụ cũng đang trợ giúp nữ tử điên kia thoát khỏi trạng thái mê muội, tất cả mọi người đang lặng lẽ nỗ lực, phấn đấu vì cuộc sống của mình.

Mình cũng nên hành động rồi, sư phụ đã đi gần hai năm rồi, sang năm cũng sẽ trở về, mình nhất định phải thành công Trúc Cơ trước khi sư phụ trở về, cho sư phụ một sự vui mừng bất ngờ, nói cho người đồ đệ của người cũng giống như người cũng là Ngũ Hành Linh Căn, cũng là cường giả, không ai địch nổi.

Nghĩ tới đây Dư Tấc Thành lập tức kiên định không gì sánh được, hắn bước nhanh rời khỏi, mình cũng nên nỗ lực tu luyện.

Dư Tắc Thành cũng không nộp những Trúc Cơ Đan này lên trên, bởi vì trong lời nói của lão điên đã âm thầm nhắc nhở hắn, e rằng hiện tại không gian ý thức Diễn Võ kia đã thu hút chú ý của vô số người, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người tranh đoạt với hắn.

Cho nên Dư Tắc Thành không nộp Trúc Cơ Đan lên trên, chờ sau khi Trúc Cơ hãy tính, một năm sáu tháng sau ngày mười lăm tháng mười, mình nhất định phải Trúc Cơ thành công.

Mấy ngày này Dư Tắc Thành cũng không nóng lòng Trúc Cơ mà đi tới Tàng Kinh Các trước, lật xem vô số thư tịch về Trúc Cơ, lý giải Trúc Cơ như thế nào.

Trúc Cơ ở Tố Vấn Thượng cổ Thiên Chân Luận trong Hoàng Đế Nội Kinh của Hiên Viên Hoàng đế lưu lại mơ hồ nhắc đến lần đầu tiên, lậu thể tu chân, nhất định phải trước hoàn nguyên bố lậu Trúc Cơ, mới có thể tu luyện tâm pháp thượng thừa.

Ở trong nhiều điển tịch sau đó, dần dần số lần xuất hiện càng ngày càng nhiều, bổ toàn vô lậu chi thể, tức là Trúc Cơ.

Trúc Cơ thành công, thân tâm huyết thể, toàn bộ tiến hành một lần tiến hóa, khi đó mới chính là bắt đầu tu tiên. Trúc Cơ thành công, thọ nguyên lập tức tăng hai giáp, ít nhất có thể sống ba trăm năm, sau đó mỗi lần tiến một tầng cảnh giới có thể sống lâu một giáp thọ mệnh. Người tu tiên cảnh giới Linh Tịch sống đến bốn trăm tuổi tuyệt đối không có vấn đề.

Trúc Cơ này tương đương với một lần tiến hóa, cường độ thân thể trở nên tinh thuần không gì sánh được, trình độ dồi dào của tinh huyết quả thực không giống con người, không kém thân thể của yêu thú.

Thời kỳ thượng cổ, Trúc Cơ toàn là dựa vào nỗ lực của cá nhân, ở cảnh giới Luyện Khí đỉnh phong, chân nguyên tự nghịch, luyện khí hóa thần, rèn luyện thân thể, chậm rãi thành công Trúc Cơ.

Theo thời đại phát triển, dần dần mọi người hiểu biết các loại Trúc Cơ Đan, mượn dược lực của đan dược này bất đầu Trúc Cơ.

Ở trong những điển tịch này còn có thể nhìn thấy được, ở thời kỳ cận cổ, đối với phục dụng hay không phục dụng Trúc Cơ Đan đã từng có vô số thảo luận. Có một ý kiến, dùng Trúc Cơ Đan là một biểu hiện của sự kém cỏi bất tài, như vậy tương lai sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.

Thế nhưng theo thời gian qua đi, theo hiển hiện chỗ tốt của Trúc Cơ Đan, dần dần thảo luận biến mất, mấy nghìn năm gần nhất thảo luận đã biến thành ăn một viên Trúc Cơ Đan tốt hay là dùng một lúc mấy viên Trúc Cơ Đan có lợi.

Dư Tắc Thành nghiên cứu từng chút một, quan sát, phỏng đoán. Trúc Cơ này đối với hắn mà nói chỉ là bước đầu tiên, cũng là một bước nhất định phải hoàn thành. Trong tươg lai, còn có Kết Đan, Hóa Anh, Phản Hư, đây là mục tiêu của Dư Tắc Thành. Hắn cũng muốn đạt tới lực lượng hùng mạnh này, thực hiện mộng tưởng của hắn, làm cho trời này vì hắn cúi đầu, làm cho nước này vì hắn chảy ngược.

Dư Tắc Thành nghiên cứu từng chút vô cùng cẩn thận, hoàn cảnh đối với Trúc Cơ có ảnh hưởng không thể bỏ qua, chọn đi chọn lại, cuối cùng quyết định Trúc Cơ ngay trong động phủ của mình, bởi vì nơi này chính là gia viên của mình, quen thuộc không gì sánh được.

Tìm kiếm pháp trận Trúc Cơ, khi Trúc Cơ tẩy tủy cần rất nhiều linh khí trợ giúp, cho nên phải sớm bố trí pháp trận, bổ sung bất cứ tình hống nào. Cuối cùng Dư Tắc Thành tìm được một trận trong Tàng Kinh Các, trong tu luyện chậm rãi bố trí trận này cần ba trăm sáu mươi lăm viên linh thạch trung phẩm mới có thể bố trí hoàn thàn, thế nhưng Dư Tắc Thành không thiếu linh thạch, hắn lấy tất cả những linh thạch hạ phẩm trong tay toàn bộ đổi thành linh thạch trung phẩm. Đại trận bố trí hoàn tất, trong tay còn lại các loại linh thạch trung phẩm tương đương mười vạn linh thạch hạ phẩm.

Chuẩn bị Trúc Cơ Đan, hắn nắm giữ Trúc Cơ Đan cao cấp nhất tổng cộng có năm mươi mốt viên, Trúc Cơ Đan đối với người khác mà nói, đó chính là thứ trân quý nhất, đối với hắn cái gì cần có đều có, căn bản không phải vấn đề.

Sắp xếp xong, bế quan Trúc Cơ. Dư Tắc Thành an bài thỏa đáng tất cả sự vụ, đóng cửa động phủ, trở lại trong phòng tu luyện, ngồi trên pháp trận Trúc Cơ, bất đầu bế quan Trúc Cơ.

Tiên Ngạo

Tác giả: Vụ Ngoại Giang Sơn

Loading...

Xem tiếp: Chương 208: Trúc Cơ Đại Thành.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nhóc Con Và Đại Sư Huynh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 6


Quân Sủng: Cô Vợ Nhàn Rỗi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Vô Hạn Thự Quang

Thể loại: Võng Du, Khoa Huyễn

Số chương: 250


Từ Bỏ Em, Kiếp Sau Nhé

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 30