61 Tô Hỷ Muội bình tĩnh giống như chưa có gì phát sinh, sau tỉ mỉ vệ sinh sạch sẽ mọi thứ, nàng cười nhẹ nói:- Công tử thân thể thật tốt, chân dương thật dồi dào.
62 Trần Tiểu Thiên đứng cạnh một cái mảnh kéo cửa, chỉ thấy phía ngoài kia chiếc lồng gỗ trống rỗng, còn dư lại một đống cỏ khô thất thần. - Người nào đã mua?- Nghe giọng nói, hẳn là Tấn quốc thương nhân.
63 Đó cũng không phải là lời nói dối. Trần Tiểu Thiên tự nhận là một nam nhân rất có trách nhiệm, nhất là đối với nữ nhân của mình cho dù nàng có dụng ý khác, cũng phải gánh chịu trách nhiệm.
64 Trước đình nước chảy lững lờ, dương liễu rù rì, khiến cho chỗ ngồi trong đình có chút cảnh tượng giống Giang Nam. Tô Hỷ Muội đã thay một bộ bào bằng tơ màu trắng, chụm đầu gối ngồi cạnh bàn thấp, tay trái kéo ống tay áo rộng, tay phải cầm hồ, từ từ châm trà.
65 A cơ man vẫn dùng cái áo choàng thật dài bao bọc thân mình, an tĩnh ngồi ở góc giường. Khi nghe được tiếng động ở cửa phòng, nàng giương mắt, lẳng lặng nhìn Trần Tiểu Thiên.
66 A cơ man vành mắt từ từ đỏ lại, nàng ôm lấy ngực trần, thấp giọng nói:- Mạn Nhi đang suy nghĩ, nếu như ngày đó chủ nhân thật bị Mạn Nhi hại chết, chờ bọn hắn phát hiện Mạn Nhi đã không phải là xử nữ, nhất định sẽ rất tức giận mà đem Mạn Nhi bán đi.
67 A cơ man mặc quần áo vào, Trần Tiểu Thiên mở cửa phòng ra, gió đêm mát mẻ tràn vào bên trong phòng, quét đi không khí phiền muộn. Ánh trăng nhàn nhạt vay trên tảng đá giống như quầng hào quang lập lánh.
68 Tô Hỷ Muội, Ngưng vũ, còn cả tiểu tỳ Hương Khấu cũng đã ra khỏi cửa, Trần Tiểu Thiên muốn tìm người nói chuyện cũng tìm không được. Hắn một đường đi xuyên qua Tiền viện, nhà giữa, họa lâu.
69 Bạch hồ thương quán có linh thạch quáng chiếm nguyên khe núi, nô lệ khai thác linh thạch tán lạc khắp nơi, ở trên và sâu trong lòng đất, tiếng chủy đục vang lên không dứt bên tai.
70 Trần Tiểu Thiên trở lại bên trong viện, khách khí hướng Tần nhị lang chắp tay:- Tần nhị gia, người sáng mắt không nói tiếng lóng. Trong quán đang tìm người đi Nam hoang một chuyến, Nhị gia có hứng thú không?- Nam hoang?Tần nhị lang nhướng mắt hổ:- Không đi!Trần Tiểu Thiên cổ động nói:- Tần nhị gia tay không đánh chết hai con cọp, công phu tốt như vậy, đợi ở linh thạch quáng này làm đầy tớ không có tiền đồ rồi.
71
72
73
74
75
76
77
78
79
80
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50