Cho tới nay, Tuyền sư huynh trong lòng nàng là thiên tài hoàn mỹ không thể chiến thắng, càng tâm sinh sùng bái, ái mộ.
Nhưng trước mắt một nam tử quen thuộc khác, lấy lực lượng cường thế đánh bại Tuyền sư huynh.
- Chu nhi!
Hồng bào chấp pháp trưởng lão kia hét lớn một tiếng, thân hình hóa thành một đạo hồng quang kinh tựa lôi đình, chạy ào đến Kiền Khôn Thai.
Từ Huyền đột nhiên cảm thụ được một cổ khí tức Kim Đan bễ nghễ vũ nội, khiến toàn thân huyết nhục và linh hồn run sợ, hầu như không thở nổi.
Đây là khí tức hoàn toàn sánh ngang với bất hủ Kim Đan.
Bán bộ Kim Đan, tại cảnh giới cùng bất hủ Kim Đan chân chính cũng không cách biệt lắm.
Loại cảm giác này phảng phất như năm xưa tại Thiên Ky Cổ Thành đối mặt với áp bách của bố y thiếu niên kia.
Hai người mang đến áp bách hầu như tương đương.
Có thể năm xưa, bố y thiếu niên kia cũng vẫn chưa hoàn toàn bước vào bất hủ Kim Đan.
Mắt thấy đồ nhi âu yếm, ngã vào trong vũng máu, hồng bào chấp pháp trưởng lão kia, trong mắt lộ ra phẫn nộ sát khí.
Ba!
Hồng bào chấp pháp trưởng lão một chưởng phách về phía Từ Huyền.
Chỉ một thoáng, một cổ lực lượng tuyệt cường bễ nghễ, dũng lao ra, trong thiên địa linh khí hạo hãn, sôi trào lên.
Khí tức của bất hủ Kim Đan khiến thiên địa biến sắc, trong phương viên mấy trăm dặm ngưng kết thần uy cuồn cuộn.
Phụ cận ngàn vạn Tu Giả, thừa thụ áp lực đáng sợ, tu vi càng cao, loại áp lực này ngược lại càng lớn.
Một chưởng kia còn không có bổ tới trước người, Từ Huyền đã sản sinh một loại cảm giác muốn thổ huyết.
Ngay thời khắc nguy cấp chỉ mành treo chuông này.
Ba bành!
Một đại thủ mạnh mẽ hữu lực, nắm lấy cánh tay hồng bào chấp pháp trưởng lão.
Hồng bào chấp pháp trưởng lão muốn dùng lực, lại phát hiện toàn bộ cánh tay, căn bản khó động chút nào, giật mình nói:
- Tông chủ!
Chỉ thấy trong Kiền Khôn Thai lại hiện ta một trung niên cao to ám thanh kim văn trường bào.
Người tới chính là Thất Hiền tông chủ.
Đều là bán bộ Kim Đan, thực lực của hắn tựa hồ so với hồng bào chấp pháp trưởng lão hơn nửa trù.
Từ Huyền không khỏi buông ra một hơi thở, thầm nghĩ trong lòng:
- Bán bộ Kim Đan thực lực so với trong tưởng tượng muốn đáng sợ hơn nhiều. May là Thất Hiền tông chủ xuất hiện, bằng không ta sẽ bị ép sử dụng con bài chưa lật khác.
Ở trước mặt bán bộ Kim Đan cường giả, Từ Huyền tự biết cho dù sử dụng Phương Ấn Sơn hoặc Ngân Từ Nguyên Châu cũng khó thủ thắng, tối đa có thể tự bảo vệ mình.
- Đông trưởng lão, Tuyền Chu chỉ là thụ thương hôn mê ngất đi.
Tông chủ hơi thâm ý liếc mắt nhìn hồng bào chấp pháp trưởng lão.
- Còn tốt...
Kiều trưởng lão bên ngoài Kiền Khôn Thai buông ra một hơi thở dài, chợt âm thầm cắn răng nói:
- Đông chấp pháp trưởng lão này rõ ràng là muốn mượn cơ hội giết chết Từ Huyền.
Tuyền Chu chỉ là bị thương nặng, cũng chưa chết, lấy thần thức của hồng bào chấp pháp trưởng lão tự nhiên sẽ không thể không nhìn ra được.
- Đông trưởng lão, thật là thủ đoạn độc ác. Ta đoạt danh ngạch của đệ tử hắn. Đối phương sau đó vị tất sẽ bỏ qua cho ta. Bất quá tương lai ta có thể đi vào thánh cảnh, nắm giữ khả năng sẽ không kém bất hủ Kim Đan, hắn cũng không thể tránh được.
Từ Huyền âm thầm thầm nghĩ.
- Một trận chiến này, Từ Huyền thắng.
Thất Hiền tông chủ thanh âm đạm mạc quanh quẩn phương viên trăm dặm.
Phụ cận Tu Giả tông phái Phụ cận câm như hến, đều rời đi.
Sau đó, trừ Đông trưởng lão kia mang theo đệ tử đi chữa thương, còn lại mấy trưởng lão, lại tiến nhập Thất Hiền Điện.
Lúc này đây, Thất Hiền Điện lại tới một vị bán bộ Kim Đan chấp pháp trưởng lão, cùng với hai ba vị quyền lực trưởng lão, hiển nhiên là bị một trận chiến vừa rồi kinh động.
Dưới con mắt chăm chú của bán bộ Kim Đan, Từ Huyền thản nhiên mà đứng, dư quang khóe mắt quan sát phía trên.
Vừa rồi hồng bào Đông trưởng lão kia đi rồi, lại tới một vị lão giả mặt đen mặc ám kim huyền bào, cũng là bán bộ Kim Đan.
- Thất Hiền Các này không hổ là Tam Dương Thập Tông nhất cấp siêu cấp đại phái, chỉ là bán bộ Kim Đan đã có nhiều như vậy.
Từ Huyền không khỏi líu lưỡi.
Chỉ là, hiện nay hắn còn không có thấy bất hủ Kim Đan trên ý nghĩa hoàn toàn.
- Tông chủ, dựa theo thương nghị lúc trước, Từ Huyền theo lý nên đạt được tư cách danh ngạch đi thánh cảnh khảo hạch.
Kiều trưởng lão khom người nói, khó có thể che giấu hưng phấn trong mắt.
Còn không đợi Thất Hiền tông chủ lên tiếng.
- Ta phản đối.
Trưởng lão mũi ưng đứng ra, hơi tiếu ý nói:
- Lúc trước, tông chủ chỉ là hứa hẹn cho Từ Huyền một cơ hội tranh đoạt danh ngạch, cũng không nói nếu như hắn thắng, danh ngạch nhất định thuộc về người này.
- Sài trưởng lão... Này hoàn toàn là ở để tâm vào chuyện vụn vặt.
Thất Hiền tông chủ lúc trước mặc dù không có nói rõ, nếu như Từ Huyền thắng lợi là có thể đạt được một danh ngạch, nhưng ngụ ý cũng không sai biệt nhiều.
Dù sao lúc trước, không ai nghĩ đến, Từ Huyền sẽ thắng lợi.
Từ Huyền càng ngẩn ra, không nghĩ tới Sài trưởng lão này lại vô sỉ đến trình độ đó.
- Thỉnh tông chủ định đoạt!
Sài trưởng lão cười lạnh một tiếng, luận thực lực tư lịch, hắn có thể không bằng Kiều trưởng lão, thế nhưng hắn tìm được kỳ tài như Mông Thủy, lập được đại công, căn bản không cần sợ đối phương.
- Vọng tông chủ theo lẽ công bằng phán xử!
Kiều trưởng lão chính sắc nói.
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Thất Hiền tông chủ sắc mặt biến ảo, thoáng lộ biến ảo, không có định được chủ ý.
- Tông chủ sư đệ, Từ Huyền này tuổi còn trẻ đã có tạo nghệ tu vi như thế, luận tiềm lực hơn xa Hoàng Phủ Lâm và Tuyền Chu. Đến lúc đó nếu có cơ hội tiến nhập thánh cảnh, cơ hội thành tựu bất hủ Kim Đan cũng còn hơn đại bộ phận người ở đây. Cho dù bất luận hứa hẹn ước định gì cũng theo lý nên ưu tiên.
Một thanh âm lười biếng vang lên.
Thanh âm kia dĩ nhiên xưng Thất Hiền tông chủ là sư đệ!
Sài trưởng lão biến sắc.
Người lên tiếng chính là bán bộ Kim Đan trên đường lão giả mặt đen ám kim huyền bào.
- Phiền sư huynh nói có lý.
Thất Hiền tông chủ mặt mang mỉm cười, thập phần khách khí.
Một vị lam bào chấp pháp trưởng lão khác, cũng gật đầu tán thành nói:
- Dù sao đi thánh cảnh mục đích là sáng lập bất hủ Kim Đan mới, Từ Huyền ở trước mặt nhiều người như vậy, chiến thắng Tuyền Chu, nếu như không chiếm được danh ngạch, thực sự không thể nào nói nổi, cũng có tổn hại uy nghiêm của bản tông.
Chuyển biến như thế khiến Từ Huyền vô cùng kinh ngạc.
Hắn không dám nhìn thẳng và lục soát bán bộ Kim Đan mặt đen họ Phiền kia, nhưng trong Ký Ức Tinh Hải tàn hồn kiếp trước lại không có hạn chế.
- Ân, đan nguyên trong cơ thể người này lột xác, đã đạt được cửu thành, kém một thành cuối cùng là có thể đúc tạo thành bất hủ Kim Đan hoàn toàn. Mà hai vị bán bộ Kim Đan khác, đan nguyên lột xác chỉ đạt được lục thành và thất thành. Trên trình độ nào đó, lão giả mặt đen này hầu như có thể xưng được với bất hủ Kim Đan chân chính, cùng bố y thiếu niên xuất hiện trong cổ thành lần trước tương đương.
Tàn hồn kiếp trước nói.
- Thì ra là thế.
Từ Huyền lập tức minh bạch, đều là bán bộ Kim Đan, giữa những người này cũng có chênh lệch.
Cả Tu Giới đều là lấy thực lực vi tôn, do đó ngay cả Thất Hiền tông chủ đều đối với lão giả mặt đen họ Phiền kia thập phần tôn kính.
- Từ Huyền.
Đúng lúc này, ánh mắt Thất Hiền tông chủ rơi xuống trên người Từ Huyền.
- Có vãn bối.
Từ Huyền không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
- Dựa theo lệ cũ, mỗi lần thánh cảnh xuất thế, bản tông chí ít sẽ có ba danh ngạch đi tham gia cạnh tranh khảo hạch. Một danh ngạch trong này sẽ tạm định là ngươi.
Thất Hiền tông chủ trầm giọng nói.
- Đa tạ tông chủ.
Trong lòng Từ Huyền buông ra một hơi thở.
- Bất quá, bản tông cũng sẽ không vô duyên vô cớ bồi dưỡng và đề cử ngươi. Trước đó, giưaax ngươi và Thất Hiền Các càn có hiệp nghị nhất định.
Thất Hiền tông chủ nói.
Từ Huyền gật đầu nói:
- Vãn bối hiểu rõ.
Chi tiết tương quan này, Từ Huyền trước đây cùng đám người Vạn Quy Tông thương lượng, đã biết được một chút.
Đầu tiên, Từ Huyền muốn gia nhập Thất Hiền Các, chí ít trên danh nghĩa phải treo một danh hàm, vả lại không thể đồng thời gia nhập tông phái khác trong Tam Dương Thập Tông. Thứ nhì, nếu như ngày sau trở thành bất hủ Kim Đan cũng phải gánh vác trách nhiệm nhất định.
Sau đó song phương đạt thành hiệp nghị.
Thất Hiền tông chủ tuyên bố nói:
- Từ hôm nay trở đi, Từ Huyền sẽ trở thành trưởng lão danh dự của Thất Hiền Các.
Tại một ít địa phương nhỏ, Nguyên Đan sơ kỳ, trung kỳ cường giả đều có thể uy chấn một phương, xưng vương xưng bá.
Thế nhưng tại Tam Dương Thập Tông siêu cấp đại phái như vậy, Nguyên Đan sơ kỳ trung kỳ cũng không có tư cách trở thành cao tầng.
Tại Thất Hiền Các, cấp bậc trưởng lão chí ít phải có tu vi Nguyên Đan hậu kỳ.
Bất quá, nghĩ đến thực lực của Từ Huyền cũng không kém Nguyên Đan hậu kỳ, vả lại có thiên phú thiên phú bực này, Sài trưởng lão mũi ưng cũng không thể nói gì hơn.
Trở thành cấp bậc trưởng lão, Từ Huyền tại Thất Hiền Các sẽ hưởng thụ đãi ngộ rất cao.
Sau đó rời khỏi Thất Hiền Điện.
Kiều trưởng lão thoải mái cười to nói:
- Từ tiểu hữu, chúc mừng! Vừa mới tiến vào Thất Hiền Các đã thành trưởng lão, lấy tuổi này của ngươi đúng là hiếm thấy. Nghĩ lại năm đó, Kiều mỗ khi trở thành trưởng lão cũng đã có một hai trăm tuổi.
- Kiều trưởng lão, ngươi thật là tìm được một mầm móng tốt!
Một thanh âm hơi chanh chua truyền đến.
Từ Huyền và Kiều Bách đều là nhíu mày lại.
Người tới chính là Sài trưởng lão mũi ưng, bên cạnh hắn còn đi theo một thiếu niên chất phác.
- Mông Thủy!
Từ Huyền liếc mắt nhìn thiếu niên chất phác kia.
Ánh mắt Mông Thủy đảo qua Từ Huyền, mặt vô biểu tình, một bộ dáng cái gì cũng đều không quan tâm.
- Cũng vậy.
Kiều trưởng lão không mặn không nhạt đáp lại/
Nhìn theo Kiều trưởng lão và Từ Huyền rời khỏi. Sài trưởng lão hừ lạnh một tiếng:
- Có cái gì hay chứ! Luận thiên phú tu vi, Từ Huyền kia cũng không bằng được ngươi. Mông Thủy, ngươi nhất định phải nỗ lực thật tốt, sau khi tiến nhập thánh cảnh, rèn đúc thành bất hủ Kim Đan.
- Từ Huyền tuy mạnh, nhưng còn không có được ta để vào mắt.
Mông Thủy không mặn không nhạt nói.
- Ân, Thất Hiền Các hậu bối tài tuấn, xác thực không ai có thể cùng ngươi tranh phong.
Sài trưởng lão gật đầu, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Bất quá ngươi cũng không được sơ ý, trong Tam Dương Thập Tông này còn có quái thai khác cực kỳ biến thái, tu vi đạt được Nguyên Đan hậu kỳ, thậm chí hậu kỳ đỉnh phong, thực lực so với ta quyền lực trưởng lão này cũng phải mạnh hơn.
- Lợi hại như vậy sao?
Mông Thủy nhíu chặt mày lại.
- Cũng không phải ta có ý chèn ép khí diễm của ngươi. Chí ít có ba người có thể cùng ngươi đánh đồng. Trong đó có một người tuyệt đối còn hơn ngươi, một người khác có thể hơn ngươi một chút. Còn có một người cùng ngươi chẳng phân biệt được, sàn sàn như nhau.
Sài trưởng lão trầm giọng nói.
- Tuyệt đối còn hơn ta? Người kia là ai?
Mông Thủy tựa hồ có chút không tin.
Từ lúc tu luyện tới nay, hắn vẫn được xưng là Quái thai, thiên phú không người siêu việt, toàn bộ đồng bạn cùng trang lứa, đều bị chính mình bỏ qua cách xa vạn dặm.
Mà ở trong miệng Sài trưởng lão, trong Tam Dương Thập Tông còn có thiên tài tuyệt đối còn hơn chính mình.
...
Từ Huyền và Kiều trưởng lão cùng nhau rời khỏi Thất Hiền Điện, cũng không có thấy Kiều Tiểu Hà, không biết đã chạy đi đâu.
- Từ Huyền, ngươi trước tiên ở lại trong Thất Hiền Các. Thánh cảnh xuất thế, có thể còn phải chờ một hai năm nữa, ngươi phải nắm chặt thời gian chuẩn bị. Đến lúc đó đi thánh cảnh, còn có một phen khảo hạch và cạnh tranh, ai cũng không có thể bảo chứng, ngươi nhất định có thể đi vào thánh cảnh.
Kiều trưởng lão trước khi đi dặn dò nói.
Kế tiếp, Từ Huyền do một gã đại chấp sự dẫn dắt, lưu lại Thất Hiền Các.
Tên đại chấp sự này tu vi đạt được Nguyên Đan trung kỳ, nếu là đặt ở Tu Giới tiểu quốc Đông Hoang biên cảnh, cơ bản là tồn tại bễ nghễ vô địch.
Thế nhưng tại Thất Hiền Các hắn chỉ là một nhân vật trung tầng.
- Từ trưởng lão mời.
Vị đại chấp sự này vẻ mặt khách khí, không dám có nửa điểm chậm trễ.
Lấy thân phận trưởng lão vinh dự, Từ Huyền ở trong Thất Hiền Các có thể đơn độc giữ lấy một tòa sơn phong, bên trên có phủ đệ riêng, linh viên, trận pháp, quản hạt một nhóm đệ tử.
- Đây là Trì Thiên Phong, chiếm địa phương mười dặm, cao khoảng hai nghìn thước. Mặt trên có hai gã chấp sự bình thường, hai trăm đệ tử, hai mươi người hầu, chịu trưởng lão quản hạt, giúp ngươi chú ý tài nguyên trên phủ đệ sơn phong.
Đại chấp sự cười nói, khó có thể che giấu vẻ ước ao trong đôi mắt.
Từ Huyền tiến nhập Trì Thiên Phong, phát hiện bên trong linh khí thật tốt, ở trên địa bàn Thất Hiền Các đều coi như một địa phương tốt.
Ngoài ra, trên ngọn núi này còn có linh thú viên, Linh Dược viên, các loại lâm viên.
Trong Linh Thú Viên có hơn mười con phi cầm tọa kỵ, thực lực cao nhất tiếp cận Nguyên Đan Kỳ.
Mà Linh Dược Viên kia, tròng hàng ngàn loại linh dược tài liệu, bao gồm cả một ít thiên tài địa bảo.
Chỗ hạch tâm của sơn phong, có một tòa Thanh Ngọc phủ đệ, hoa quang bảo khí, linh khí bức người.
- Bái kiến trưởng lão!
Trước phủ đệ, đã sớm có một đám đệ tử và người hầu hành lễ, tất cung tất kính.
Trong đám đệ tử này lại càng không thiếu một vài Đan Đạo cường giả. Ngay cả những người hầu kia, tu vi đều đạt được Luyện Thần Kỳ.
- Đều đứng dậy cả đi.
Từ Huyền thản nhiên nói, trong lòng lại thầm nghĩ: Thất Hiền Các trưởng lão này chính là không tầm thường.
Hắn hưởng thụ vẫn là đãi ngộ của trưởng lão bình thường.
Tại trên trưởng lão bình thường, còn có quyền lực trưởng lão thí dụ như Nguyên Đan đỉnh phong Kiều Bách.
Lại cao hơn nữa chính là Chấp pháp Chấp pháp chân chính nắm giữ quyền to sát sinh, địa vị hầu như cùng tông chủ tương đương.
Vừa mới ở lại Trì Thiên Phong, Từ Huyền cũng không cần nhận thức mọi người.
Hắn chỉ cần nhớ kỹ tên hai gã chấp sự.
- Hồi bẩm trưởng lão, đệ tử Vân Dược chủ yếu phụ trách an toàn đề phòng trên sơn phong.
Một gã Ngưng Đan hậu kỳ thanh bào nam tử cung kính hành lễ nói.