Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Hà Phong Bạo Chương 635 - 636: Thiên Cơ Phiến

Chương trước: Chương 633 - 634: Gặp Lại Cừu Địch



Lão giả ám xám này chính là cường giả Ngưng Đan duy nhất năm đó tiến vào Thiên Cơ cổ thành, bất hạnh bị cấm chế trong thành và Di Lạc Côi Bảo liên tục đả thương, sau khi ra khỏi thành lại ngấp nghé bảo bối của Từ Huyền, nhưng vì một thân thực lực không phát huy được đến một thành nên bị Từ Huyền chấn cho tổn thương.

- Tiểu bối, thù này hận này, ngày sau Địch Tam Thu ta tất tương báo gấp 10 lần!

Từ Huyền ẩn ẩn nhớ rõ biểu lộ năm đó của Địch Tam Thu kia lúc rời đi.

Hôm nay một hai chục năm sau, đối phương từ Ngưng Đan hậu kỳ tấn chức Nguyên Đan kỳ, thực lực kéo lên, mà còn mang theo một gã cường viện thực lực đáng sợ nữ.

- Như thế nào, Địch sư đệ, ngươi nhận thức tiểu tử kia à?

Vị thanh niên ám kim áo giáp bên cạnh hơi kinh ngạc nói, xem biểu lộ của sư đệ lúc này như hận không thể ăn tươi người nọ vậy.

- Úy sư huynh, tiểu tử này năm đó đã từng cùng ta tiến vào thành cổ, mà lại chiếm trước tiên cơ, đã nhận được một loại trọng bảo, lần này nhất định không thể tha cho hắn!

Địch Tam Thu mặt đầy oán hận mà nói.

- Vậy còn nói gì nữa, cùng tiến lên!

Úy sư huynh mặc ám kim áo giáp sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt tóe hiện sát cơ.

- Không ổn! Giúp đỡ mà Địch Tam Thu mang đến tu vị đạt đến Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, thực lực ít nhất còn hơn cả Tử Tiêu Quốc Sư và Mộ Dung Thường một bậc...

Từ Huyền mấy người, cảm nhận được một cổ nguy cơ không nhỏ đến từ Úy sư huynh kia.

Hắn ẩn ẩn ý thức được, Thiên Cơ cổ thành ngày xưa từng xuất hiện qua một lần ở Bát Hoang Sa Mạc, tất sẽ khiến rât nhiều người có ý chú ý.

- Đi! Không cần phải xen vào bọn hắn, mục đích của chúng ta là Di Lạc Côi Bảo.

Sở Đông nhàn nhạt thoáng nhìn địch nhân đến từ xa xa, thấp giọng thúc giục nói.

Lúc này mấy ngươi xuyên qua phong bạo cát bụi cường đại, đạp vào đại thành tang thương cũ kỹ .

Trên tường thành, có không ít cơ giới khổng lồ dài rộng hơn mười trượng, đều là quái vật khổng lồ nặng mấy mươi vạn cân cả.

- Công thành khí giới Thời kỳ viễn cổ! Nếu có mười chiếc khí giới như vậy thì đủ để nhẹ nhõm công phá một tòa trọng thành bình thường rồi.

Sở Đông ánh mắt quét qua những khí giới khổng lồ này, con mắt sáng ngời.

Đương nhiên, túi trữ vật của mọi người đều có hạn, vật phẩm để vào trong túi trữ vật cũng không phải hoàn toàn bất kể sức nặng. Dưới đại tiền đề là tranh đoạt Di Lạc Côi Bảo thì không có ai nguyện ý mang nhiều thêm mấy cái vướng víu cả.

- Cái này không tính là cái gì, trong thành cổ còn chiến thành cường đại hơn nhiều.

Từ Huyền lập tức nhớ lâu thuyền khổng lồ lúc trước phát hiện trong Thiên Cơ cổ thành, dài cả mấy trăm trượng, có thể nói là một Chiến Tranh Bảo Lũy, đủ để chịu tải trên vạn người, linh pháo đài hỏa lực trên đó có thể nhẹ nhõm tiêu diệt một tòa trọng thành.

Lúc này tiến vào thành cổ, Từ Huyền xem tương đối quen đường.

- Trực tiếp xuống dưới!

Từ Huyền trong mắt lóe lên lệ quang, thân hình nhảy lên, từ trên tường thành bay vọt mà xuống.

Trước đó lần thứ nhất, mọi người vào thành, là đi từ bậc thang bên dưới kia, thập phần dài dằng dặc.

Sưu sưu sưu. . .

Sở Đông, Nhiếp Hàn, Tuyết Vi, nhao nhao nhảy xuống từ tường thành

Trong tầm mắt, đứng vững từng tòa tòa nhà cơ giới hùng vĩ cao lớn, do linh mộc, linh quáng, kim loại đặc thù cùng nhauđúc thành, tầng ngoài bao trùm một tầng hạt bụi, phát ra khí tức tang thương cũ kỹ.

Kiến trúc trong thành cổ động cao tới trăm trượng, thậm chí hơn một ngàn trượng, ở trước mặt những tòa lâu tháp cao lớn này, sinh linh tiến vào trong đó đều có một loại nhỏ bé như con sâu cái kiến vậy.

Mỗi một tấc thổ địa, mỗi một tấc tài liệu ở đây đây đều là tài liệu trân quý của tu giới, đan đạo cường giả cũng không thể đơn giản hư hao.

- Lộ tuyến địa lý bên trong cổ thành ta có hình dáng đại khái, các ngươi đi theo ta.

Từ Huyền xung trận ngựa lên trước, bay vọt về phía trước.

Là bay vọt, mà không phải phi hành, tác thì bên trong cổ thành rất nhiều cấm chế, nhằm vào sinh linh trong không trung .

Không đến một hồi, phía trước xuất hiện một quảng trường khồng lồ tất cả đều là sàn nhà xanh thẳm, giống như châu báu vậy.

Bốn phía quảng trường có một thủy tinh trì đường kính trăm trượng, phún dũng ra thủy dịch đặc biệt, quang vụ bao phủ, hệt như mộng huyễn thiên đường vậy.

Khiến người chú mục nhất là tượng thần khổng lồ ở chính giữa.

Tượng thần ngàn trượng kia bày biện ra một vị lão giả nho nhã bình thản cơ trí thần bí, trong con mắt thâm thúy phảng phất ẩn chứa trí tuệ như nhìn thấu thế gian sương mù.

Trên pho tượng tản mát ra một cổ vô cùng linh áp tuyên cổ, khiến mọi người tâm thần rung động.

Bốn phía tượng thần còn nổi lơ lửng mười mấy món bảo vật lưu quang mê ly, có chút là thi họa, có chút là văn chương châu thạch.

So sánh với lần trước, trên tay tượng thần nắm chặt một thanh quạt lông, lưu chuyển từng tia màu trắng ánh sáng chói lọi, nhưng trên tay còn lại lại không có vật gì cả.

Khóe miệng Từ Huyền không tự chủ được nhếch lên, Thiên Giới Thư trên tay còn lại của tượng thần Thiên Cơ tử đã bị mình đoạt được, những năm này cũng phát huy ra tác dụng không nhỏ.

Khi nhìn chăm chú vào tượng thần Thiên Cơ tử, trong đôi mắt thâm thúy của Sở Đông nổi lên một cổ thần quang kinh người, định dạng vào trên quạt lông trên tay phải Thiên Cơ tử.

Quạt lông kia, nhìn như là như lông vũ, kì thực là một loại tài liệu kim loại cực đặc thù tạo thành, tính bền dẻo mười phần.

- Pháp bảo này, có lẽ hữu dụng với ta.

Sở Đông nhẹ hít một hơi, sắc mặt trịnh trọng nói.

Từ Huyền gật đầu nói:

- Dựa theo kế hoạch tr ước đây, cái này cũng không ảnh hưởng đến việc chúng ta đoạt Ngân Từ Nguyên Châu. Bất quá, lần này có cường địch tiến vào di lạc cổ thành, động tác phải nhanh một chút mới được.

- Yên tâm, kéo dài thời gian, đối với chúng ta càng có lợi, lần này Thiên Cơ thành cổ mở ra, sẽ có rất nhiều trở ngại, đi tranh đoạt Di Lạc Côi Bảo quá nhanh, loại lực cản này có thể còn tăng lên gấp mấy lần nữa.

Sở Đông dứt lời, dưới chân đột nhiên kéo dài ra một bát quái đồ thần bí, quang vân hai màu hắc bạch toán loạn, càng nhảy lên cao một tia hỏa vân hư vô.

Ông

~ Bát quái đồ kia, kề sát mặt đất, chở theo Sở Đông chạy vào chỗ sâu trong Thiên Cơ quảng trường.

Hư vô hỏa vân của bát quái đồ kia khi thì chớp động, thân hình Sở Đông cũng theo đó chuyển hướng hoặc là rút lui, lưu lại một quỹ tích lộ tuyến quỷ thần khó lường.

Trong Thiên Cơ quảng trường, có cơ quan cấm chế trùng trùng điệp điệp, hơi có sai lầm liền sẽ gặp phải công kích của tia chớp trắng kia, ngay cả cường giả Nguyên Đan cấp cũng không dám đơn giản đối chiến.

Hiểu được cấm chế trong đó, chỉ có Từ Huyền và Sở Đông.

Từ Huyền là vì bộ phận trí nhớ có liên quan đến Thiên Cơ tử vào kiếp trước, mà Sở Đông thì lại đến từ Độn Khứ Đích Nhất bát đại tinh thầm kia, , Từ Huyền đã từng hiểu rõ qua cho ra tin tức trí nhớ.

Cho nên, lúc này đây, biểu hiện của Sở Đông tỉnh táo mà thư sướng.

Khi đi đến trước tượng thần Thiên Cơ tử, hai tay của hắn mười ngón khấu chặt, sắc mặt nghiêm túc và trang trọng, hư vô hỏa vân trong bát quái đồ dưới chân dọc theo một mạch lạc kỳ lạ, kéo dài chạm đến trên tượng thần.

Ông oanh!

Tượng thần Thiên Cơ tử cao tới ngàn trượng phát ra một hồi chấn nổ chấn vang, thân thể tách ra hào quang bảy màu, chiếu rọi phương viên trăm dặm.

. . .

Trong hư không lôi quang màu trắng lập loè biến ảo, tuôn ra như sóng dữ.

XIU.... XIU... XÍU... UU! --

Chỉ một thoáng, bốn mươi chín đạo tia chớp oanh kích về phía Sở Đông, phát ra uy năng kinh thiên diệt địa, chỉ sợ dưới Bất Hủ Kim Đan, không người nào có thể may mắn thoát khỏi.

Nhưng mà, những tia chớp trắng kia toàn bộ đánh vào vị trí quanh thân Sở Đông, hình thành một quang điểm đồ án quỷ dị huyền diệu..

Sở Đông liền đứng thẳng ở chính giữa quang điểm đồ án kia, lấy bản thân làm chia chớp trắng thứ năm mươi chưa từng xuất hiện qua kia...

- Đại Diễn số lượng 50, dùng bốn mươi chín. . .

Sở Đông khấu chặt hai tay, bắn ra ra một vòng hắc bạch hư quang, bổ trúng tượng thần ở trung tâm.

Lập tức, thân hình Thiên Cơ tư tách ra hào quang bảy màu và khí thế kinh thiên, lập tức thu liễm.

Chợt hắn bấm tay một điểm, quạt lông màu trắng trong tay Thiên Cơ tử từ lớn biến thành nhỏ, hóa thành như một cây quạt bình thường, rơi xuống trong tay Sở Đông.

- Ha ha, không tệ, bảo vật này tên là Thiên Cơ Phiến, vừa vặn hỗ trơ lẫn nhau với huyền pháp diệu lý mà ta tìm hiểu.

Sở Đông thu hồi quạt lông trước kia lại, mà chuyển biến thành Thiên Cơ Phiến.

Tay hắn run lên, một mươi chín sợi lông vũ do kim loại tuyết trắng cấu thành trên Thiên Cơ Phiến tạo nên một vòng bach vũ sáng bóng hết sức nhỏ, trong đó còn nương theo từng đạo lôi vân màu trắng, khí tức rung động kinh nhiếp đáng sợ.

- Chúc mừng!

Từ Huyền mỉm cười chúc mừng.

Ngày xưa tiến vào Thiên Cơ thành cổ, hắn đã nhận được thiên giới thư bên tay trái trái tượng thần, về phần Thiên Cơ Phiến khác thì bất lực.

Không nghĩ tới vật ấy mệnh trung chú định, là có duyên với Sở Đông..

Sau khi có được Thiên Cơ Phiến, thực lực Sở Đông đại trướng chỉ sợ thẳng bức hai người Từ Huyền vàNhiếp Hàn.

Thực lực của toàn bộ đội ngũ được tăng cường, đây đối với ké hoạch tranh đoạt Di Lạc Côi Bảo tự nhiên cũng càng hteem có lợi.

Sau đó, Sở Đông ánh mắt thoáng nhìn mười mấy món bảo vật trôi nổi chung quanh tượng thần.

- Những bảo vật này hiện giờ lưu lại, cũng không trọng dụng, chỉ sợ sẽ sinh thêm mầm tai vạ nữa.

Sở Đông mỉm cười, bát quái đồ văn thần bí dưới chân, trôi chảy lướt đi trên quảng trưởng, chỉ chốc lát đã trở lại bên ngoài.

Chính vào lúc này, phía trước rồi đột nhiên truyền đến tiếng xé gió, hai đạo thân ảnh, xuyên thẳng qua mà đến.

- Mau nhìn, là mấy tiểu tử. . .

Một thanh âm âm trầm cừu thị từ đằng xa truyền đến.

Hau người bay tới đúng là Địch Tam Thu và Úy sư huynh mặc ám km áo giáp.

Mấy người Từ Huyền sắc mặt khẽ biến.

Trong Thiên Cơ cổ thành này cuối cùng cũng không tránh được một phen tranh đấu.

- Tiểu tử nhận lấy cái chết!

Địch Tam Thu quát lạnh một tiếng há miệng nhổ, một cây cờ phướn màu đen phá không bay đến hư không, thấy gió liền trướng, trong khoảnh khắc hóa thành hơn mười trượng, mặt ngoài ô quang diễm hỏa cổ động, hóa thành một Ô Hắc Long ảnh rào rạt thiêu đốt, mở ra miệng rộng, hình thành một vòng xoáy tối như mực đường kính một hai chục trượng, rất có xu thế nuốt mấy người phía trước vào trong.

Dọc theo quảng trường, mấy người Từ Huyền biết vậy nên tâm thần huyết nhục lạnh như băng tinh.

Từ Huyền với tư cách cừu nhận, tự nhiên là người thứ nhất đứng ra nghênh địch.

- Coi chừng, người này tuyệt không phải Nguyên Đan Ma Đạo tu giả bình thường.

Sở Đông lên tiếng nhắc nhở, thực lực của Địch Tam Thu này chỉ sợ so với Đông Phương Quân ngày xywa còn muốn thắng một đường xem ra lai lịch bất phàm.

- Tiểu tử muốn chết. . .

Địch Tam Thu mặt lộ vẻ trào phúng, một chiêu này của hắn là định một mẻ hốt gọn mấy người phía trước, tối đa đổ vào một i Nguyên Đan kỳ như Tuyết Vi.

Dù sao Từ Huyền một phương ngoại trừ Tuyết Vi ra, đều là Ngưng Đan kỳ cường giả.

Thật không nghĩ đến, Từ Huyền lại một người đi ra nghênh chiến, đây không phải muốn chết thì là gì?

Hô PHỐC!

Từ Huyền há mồm nhổ, lập tức thúc dục hỏa chi tâm, một cái đồng tước trông rất sống động phá không mà ra, mang theo một mảnh quang diễm phong bạo rực rỡ tươi đệp.

Viêm Hỏa uy năng bàng bạc kinh thiên khuếch trương khắp khu vực phụ cận, hỏa l inh chi khí trong phương viên trăm dặm đều như sôi trào lên.

Ông! Cách cách cách cách. . .

Khổng Tước tản ra quang diễm sáng chói kia, say mê hấp dẫn màu sắc, rất sống động, trong nháy mắt tăng vọt đến một hai chục trượng, cũng trong khoảnh khắc triển khai bốn căn lông vũ, đan vào thành bốn màu quang diễm.

Diễm quang và phong bạo kinh thế hãi tục gào thét tàn sát bừa bãi, chói tai bén nhọn, Khổng Tước cực lớn kia phát ra một tiếng phượng minh, một cổ viêm lực uy năng nguyên ở tuyên cổ Thần Hoang đập vào mặt, khí tức lửa nóng tỏ khắp phương viên trăm dặm.

Oanh bành băng --

Quang khổng tước diễm quang bốn màu hung hăng đụng vào ô hắc long hư ảnh bay ra từ kỳ phiên màu đen của Địch Tam Thu khiến nó lập tức phá thành mảnh nhỏ, bạo tiếng nổ liên tục.

- Cái gì. . . Điều này sao có thể!

Địch Tam Thu trong lòng hoảng sợ, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, thân hình hắn liên tục rút lui, trên lá cờ đen kia lửa khói nổ vang liên tục, kêu rên một tiếng, trên người lưu lại mấy chỗ ngấn, chật vật không thôi.

Vào một hai mươi năm trước, hắn cùng với Từ Huyền gặp nhau, lúc ấy trọng thương từng đống, phát huy không đến một phần mười lực lượng, nhưng cũng chỉ khiến Từ Huyền thắng hiểm mà thôi.

Còn lần này, hắn tu vị đột phá Nguyên Đan kỳ, thực lực tăng vọt, ở vào đỉnh phong cường thịnh, vậy mà bị đối phương áp chế.

- Kỳ bảo truyền thuyết Thất Linh Đồng Tước! Vật ấy như thế nào rơi xuống vào trong tay một nhân loại chứ?

Úy sư huynh bên cạnh Địch Tam Thu giật mình không nhỏ, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

- Sư đệ, ngươi lui đến một bên, cho ta mười tức công phu, diệt sát mấy người trước mắt đã.

Úy sư huynh mắt lộ ra hàn quang, trì hoãn hít một hơi, đi phía trước bước ra một bước, nâng lên một đầu ngón tay.

Chỉ một thoáng, một cổ Ma Đạo khí tức lạnh thấu xương, giống như sóng lớn thôn thiên phệ địa xông mạnh bễ nghễ, khiến tất cả trợ ngại đều vỡ tung.

Trong hư không một mảnh di động rung động lắc lư ô quang và hắc khí, nương theo trận trận ám lôi nổ vang, cơ hồ khiến một khu vực lâm vào hắc ám, áp lực hít thở không thông.

Từ Huyền mấy người, thể xác và tinh thần đều nhoáng một cái cảm nhận được một cổ áp lực và nguy cơ trước nay chưa có.

Úy sư huynh kia chưa từng ra tay, chỉ một thức mở đầu đã sinh ra uy thế như thế, tuyệt đối không phải Nguyên Đan trung kỳ bình thường.

Hơn nữa khẩu khí đối phương, cũng thật lớn, trong mười tức diệt sát bốn người Từ Huyền.

Loading...

Xem tiếp: Chương 637 - 638: Thần Hoang Đệ Nhất Thể Tu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Mặc Văn Hải

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Chết! Lỡ Yêu Ông Xã Hờ

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


36 Kế Cưới Vợ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 69


Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Chạy Theo Thuyền Giặc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 36