Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Hà Phong Bạo Chương 535 - 536: Côn Vân Quốc Đô

Chương trước: Chương 533 - 534: Tử Tiêu Lai Sử



Từ Huyền đứng ở chỗ cao nhất trong đại điện, ánh mắt quét khắp toàn trường, hắn thấy được sự bất đắc dĩ của Đổng Băng Vân, thấy được sự cảm kích của Trương Phong cũng thấy được vui sướng trong mắt Du Cầm, càng thấy được ánh mắt kỳ vọng của rất nhiều đan đạo cường giả trẻ tuổi. . .

Ngày xưa khi ở Từ gia quặng mỏ bị Từ Đại Hổ kia chà đạp, tiến vào trấn học phủ lại bị vô tình khai trừ, khi chọn nhập tiên môn lại bị Vạn Phúc Sơn làm khó dễ. . . Vô số ngày đêm kia, thời khắc giãy dụa ở tầng chót tu giới đều bất chấp tất cả, bất khuất không buông tha, chỉ vì muốn mạnh hơn nữa, thoát ly khỏi cấp độ con sâu cái kiến nhỏ bé

Hôm nay, Từ Huyền đã đứng ở rất cao, nhìn càng thêm xa, tâm tình lúc này kích tình bành trướng, nhưng ở sâu trong nội tâm lại bình tĩnh dị thường. Bởi vì hắn hiểu được, mục tiêu cuối cùng của mình còn một đoạn đường rất xa phải đi.

Mười ngày sau, Từ Huyền dẫn đầu mấy người, tiến đến Côn Vân Quốc, đi gặp công chúa và quốc sư đến từ Tử Tiêu Quốc xa xôi kia.

Trong mười ngày này, tam phương thế lực Bắc Phong trọng thành đã tiến hành chỉnh đốn một phen, đại bộ phận đan đạo cường giả đều nguyện ý gia nhập vào liên minh gia tộc mới, ít nhất trước khi tiêu diệt Đông Phương gia tộc là thế.

Một khi có thể đánh bại Đông Phương gia, liên minh gia tộc mới này liền có thể trở thành bá chủ một phương thổ địa, đến lúc đó một lần nữa phân phối thổ địa và tài nguyên tu luyện, lợi ích cực lớn, ngươi nào mà không động tâm chứ?

Liên minh gia tộc mới quật khởi, tin tức này, thông qua các đạo cụ đưa tin trong tu giới rất nhanh truyền khắp cao tầng các thế lực ở Côn Vân Quốc.

Trong đó, Từ Huyền thân là minh chủ Trương Thiên minh, là người nắm giữ quyền lực cao nhất trên danh nghĩ, uy danh danh vọng ở Côn Vân tu giới lại lần nữa tăng cao, có thể nói là xông thẳng lên trời.

Tốc độ quật khởi của Từ Huyền có thể dùng sao chổi trong đêm tối để hình dung, tới thật sự quá nhanh, khiến ngàn vạn tu giả Côn Vân Quốc đều không thể phản ứng kịp.

Dù sao thì Từ Huyền quật khởi chính thức là từ sau khi trở về Côn Vân. Trước đó, hắn chỉ có chút danh khí trong khu vực Hoàng Long Linh Thành thôi.

Trong nửa năm ngắn ngủi, danh t iếng của Từ Huyền đã chấn nhiếp bát phương Côn Vân Quốc.

Trong thời gian mười ngày, dung hợp chỉnh đốn của Trương Thiên minh tạm thời ổn định lại, không xảy ra sai lầm gì, dù sao kết quả này chính là do mấy vị cường giả cấp Nguyên Đan cao cấp nhất nhất trí quyết định.

Đồng thời, thương thế của Nhiếp Hàn và Bắc Thần Đại trưởng lão về cơ bản đều đã khỏi hẳn, tốc độ khôi phục vượt qua tưởng tượng của ngoại nhân.

Dưới loại tình huống này, Từ Huyền mới thả lỏng trong lòng, chuẩn bị tiến đến Côn Vân Quốc Đô.

Thân là thủ lĩnh cao nhất của một phương liên minh gia tộc, Từ Huyền tự nhiên sẽ không đơn thương độc mã đi Côn Vân tu giới, phải chọn theo mấy người.

Nhưng, người nguyện ý đi theo lại quá nhiều.

Trong đó bọn người Trương Phong, Nhiếp Hàn, Nhạc Phong, Du Cầm, Trương Cuồng, thậm chí Trương gia Đại trưởng lão đều muốn đi theo Từ Huyền.

- Từ sư đệ, lần này chúng ta cùng tiến vào Côn Vân Quốc Đô, cho dù không cách nào tiêu diệt Đông Phương gia, cũng phải náo cho long trời lỡ đất mới được.

Trong mắt Nhiếp Hàn thoáng hiện lệ quang.

Từ Huyền cười khổ lắc đầu:

- Lần này là đi Côn Vân Quốc Đô đàm phán, không phải đi đánh nhau nháo sự.

Bất quá, hắn vẫn mang theo Nhiếp Hàn đi cùng, dù sao Côn Vân Quốc đều, hội tụ đông đảo cường giả tinh anh của một phương quốc gia tu giới. Mà lần này Tử Tiêu Quốc đến càng khiến mưa gió nổi lên, bên người dù sao cũng phải mang theo một cao thủ để chiếu ứng một hai mới được.

Ánh mắt xuyên thẳng qua đám người, Từ Huyền nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của Trương Phong và Nhạc Phong, cùng với Du Cầm khuôn mặt hiện hồng bàn tay nhỏ bé nắm chặt, bộ dáng đầy khẩn trương...

Đặc biệt là lúc thấy Du Cầm, Từ Huyền có chút không đành lòng, thiếu chút nữa đã đáp ứng cho nàng đi rồi.

Nhưng sự thật chứng minh, càng là người mà Từ Huyền coi trọng, hắn sẽ càng không mang đi, trừ phi thực lực đủ cường đại.

- Nhạc sư huynh.

Từ Huyền chọn trước một người, xoay chuyển ánh mắt, lại dừng lại trên người Đổng Băng Vân, hơi thâm ý cười:

- Còn có... Đổng tiên tử.

Trong đó Nhạc Phong tự nhiên kích động vạn phần, mà Đổng Băng Vân kia thì hơi cắn hàm răng, khuôn mặt kéo căng, ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền mặc dù không còn lạnh như băng và kinh thường như trước kia nữa, nhưng cũng có chút xấu hổ và giận dữ cùng không cam lòng.

Từ Huyền như cười như không nhìn nàng, phảng phất như đang nhắc nhở đổ ước ngày trước, để cho đối phương trông thấy từng quá trình chi tiết tỉ mỉ mình diệt đi Đông Phương gia.

Trương Phong và Du Cầm không được đi đều cực độ thất vọng.

Trương Phong thì cũng thôi đi, hắn vừa mới trở thành gia chủ gia tộc liên minh, có rất nhiều chuyện vụn vặt.

Con mắt tinh khiết của Du Cầm có chút hồng nhuận phơn phớt, thật lạc cúi cái đầu bạc xuống, ảm đạm rời đi...

Một chuyến mọi người sau khi chỉnh đốn sơ bộ liền rời khỏi Bắc Phong trọng thành, đi đến thủ độ phía bắc trung tâm Côn Vân Quốc.

Từ Huyền, Nhiếp Hàn, Nhạc Phong, Đổng Băng Vân, cưỡi một thuyền buồm Bạch Vũ, thừa lúc vân vụ sương mù phi hành gần hai vạn dặm, tiến vào một mảnh sơn thủy cẩm tú mỹ nhân, ở đây vô luận là phong cảnh hay là khí hậu, hoặc là hoàn cảnh linh khí đều hơn xa các trọng thành khác, cũng khó cách có thể trở thành thủ đô của một quốc gia.

Phạm vi quản hạt của thủ đô cũng không lớn lắm, phạm vi chỉ chừng 4000~5000 dặm.

Tu giả ở đây rất nhiều, giữa đường xá khi thì có tiếng xé gió, cho dù là Ngưng Đan thì thỉnh thoảng cũng có thể trông thấy.

Từ Huyền khẽ gật đầu, độ phồn hoa tu luyện ở đây cũng không kém nhiều với Cửu Long Vinh ở Cửu thành Thần Hoang, nhưng hoàn cảnh linh khí lại hơi có chút khiếm khuyết.

Phi hành một hai ngàn dặm, đi qua một thị trấn phồn hoa, phía trước rốt cục cũng xuất hiện một tòa đô thành hùng vỹ, quanh quẩn trong thất sắc quang hoa, ngay cả tầng mây trên bầu trời cũng bị phủ lên một tầng thải quang mông lung nhàn nhạt, trong sự cổ xưa tang thương cũng không thiếu vẻ huy hoàng.

Từ Huyền có chút thất thần, đây là lần đầu hắn đến Côn Vân Quốc Đô, quy mô tòa thành trì kia còn còn hơn Phương Thiên trọng thành nửa phần.

Trên mặt Nhạc Phong lộ ra một tia rung động, không hổ là thủ đô của Côn Vân tu giới, vô luận là hoàn cảnh tu luyện hay độ phồn hoa đều vượt qua những nơi hắn từng thấy trong đời.

Ngược lại là Đổng Băng Vân, đây không phải là lần đầu nàng đến Côn Vân Quốc Đô, cũng không có cảm giác gì mới lạ cả.

Trong quá trình đến gần Côn Vân đô thành, số lượng tu giả ở bốn phương tám hướng ngày càng nhiều, tiếng xé gió không ngừng xuyên thẳng qua, luyện thần kỳ cường giả đông đảo, dù ngẫu nhiên có khí tức của đan đạo cường giả xoẹt qua cũng không hề khiến người cảm thấy kinh ngạc.

Càng đến gần, thần cảm Từ Huyền càng có thể cảm nhận được một cổ linh áp bàng bạc vô hình đến từ Côn Vân đô thành, đó là một cổ đại thể khổng lồ dung hợp linh mạch khổng lồ bên dưới, kết hợp với đại trận trong thành, cùng với hàng nghìn hàng vạn tu giả tạo thành.

Mỗi tòa linh thành, đều có loại thế vô hình này, Hoàng Long Linh Thành có, Phương Thiên trọng thành cũng có, nhưng cũng phân ra mạnh yếu.

Theo trí nhớ kiếp trước không ngừng được tu bổ, Từ Huyền dần dần biết rõ, loại thế của linh thành này được gọi là "Linh thế", về trình độ nhất định có thể thể thể hiện được độ mạnh yếu của một phương tu giả, nhưng cũng chỉ là để tham khảo thôi.

Linh thế của Côn Vân đô thành so với Hoàng Long Linh Thành còn hơn mấy chục lần, so với các trọng thành khác cũng mạnh hơn gấp bội.

Khi đến phụ cận Côn Vân Quốc Đô, tuyệt đại đa số tu giả, đều đáp xuống, đi vào bằng cửa thành rộng lớn, chỉ có đan đạo cường giả, trực tiếp xuyên qua trận pháp bên trên thôi.

Thuyền buồm Bạch Vũ của bốn người Từ Huyền trực tiếp bay về phía trận pháp quang giới.

- Đứng lại! Trong Vương đô không cho phép phi hành pháp bảo cỡ lớn.

Một tiếng hét lớn truyền đến từ trên đô thành, một nam tử khí khái hào hùng mặc ngân giáp trừng mắt mắt lạnh lẻo nhìn chằm chằm vào mấy người này.

Chợt, một đội tu giả thị vệ hai ba mươi người, một vị luyện thần cường giả dẫn đầu ánh mắt sẳng giọng, trên mặt bất thiện.

Nam tử khí khái hào hùng kia bản thân là một vị Ngưng Đan cường giả, sau đó lại lục tục truyền đến tiếng xé gió, chạy đến vài vị đan đạo cường giả, số lượng tu giả thị vệ ngày càng nhiều.

Từ Huyền trên mặt trầm ngâm, suy tư đối sách.

- Hừ! Mấy ngày trước, Nhiếp mỗ trông thấy có đại điện lơ lửng tiến vào đô thành, vì sao chúng ta không được.

Nhiếp Hàn quát lạnh một tiếng, thần sắc bá đạo lãnh khốc.

Lời vừa nói ra, ba người Từ Huyền, Đổng Băng Vân, Nhạc Phong hơi có vẻ kinh ngạc, nghĩ thầm: mấy ngày trước, nhóm người mình vẫn còn ở Bắc Phong trọng thành mà.

Nhiếp Hàn này là muốn gây rắc rối sao?

Từ Huyền đột nhiên nhớ tới trước khi đi Nhiếp Hàn từng nói qua... cho dù không thể tiêu diệt Đông Phương gia, cũng phải náo cho long trời lở đất mới được.

- Ha ha ha, ở trong Côn Vân Quốc Độ, trừ bỏ hoàng tộc, chỉ có Đông Phương gia mới có tư cách này, chúng ta đều là đệ tử Đông Phương gia cả. Chỉ là mấy tên tán tu, không biết phân biệt lại dám đánh đồng với Đông Phương gia sao?

Trong đám người mấy vị Ngưng Đan cất tiếng cười to, nguyên một đám tu giả thị vệ cũng lộ ra vẻ trào phúng.

Đông Phương gia?

Mấy người Từ Huyền hai mặt nhìn nhau, không nghĩ tới Côn Vân Quốc Đô ngay cả thị vệ trông giữ cũng do Đông Phương gia xếp đặt.

Vốn hắn còn có chút do dự, giờ sau khi nghe thấy như thế liền lộ ra vẻ quả quyết.

Nhạc Phong ở bên cạnh lập tức hiểu ý, vẻ mặt hàn ý nói

- Chúng ta là người của Trương Thiên minh, Đông Phương gia ở trước mặt chúng ta, cũng đã thất bại nhiều lần. Nếu bọn hắn đã có tư cách, vậy thì chúng ta cũng muốn thử xem đặc quyền này.

Trương Thiên minh!

Mấy vị cường giả Ngưng Đan kỳ trên đô thành sắc mặt đồng loạt biến đổi, ngay cả người xem náo nhiêt bên dưới cũng một hồi oanh động.

- Trương Thiên minh! Bọn hắn dĩ nhiên là người của Trương Thiên minh!

- Chính là Trương Thiên minh mới quật khởi gần đây, là thế lực duy nhất có thể đối kháng Đông Phương Gia trong Côn Vân tu giới.

Toàn trường một mảnh xôn xao oanh động.

Hiển nhiên sự tồn tại của Trương Thiên minh đã nhấc lên sóng to gió lớn ở Côn Vân Quốc.

- Đi!

Từ Huyền sắc mặt lãnh đạm, bảo Đổng Băng Vân ở bên cạnh điều khiển thuyền buồn Bạch Vũ xông pháp trong trận pháp quang giới.

Vào thời khắc Trương Thiên minh vừa mới thành lập quật khởi, tự nhiên phải bảo trì cường thế, không thể yếu thế về mặt uy danh được.

- Ngăn bọn hắn lại! Cái gì Trương Thiên minh, căn bản không được hoàng tộc và tu giả thiên hạ tán thành...

Mấy vị Ngưng Đan cường giả trong đô thành nhao nhao tổ chức tu giả chặn đường.

- Ai chống đở đều phải chết.

Trong mắt Nhiếp Hàn lóe lên một đạo hàn quang lạnh như băng, bảo kiếm trong tay xẹt qua vài đạo kiếm khí lạnh băng khí như cầu vồng, mỗi một đạo cao chừng vài trượng, lóe ra từng tia điện vân, phun ra nuốt vào biến ảo, càng trở nên lăng lệ ác liệt kinh tâm, trong nháy mắt xoẹt qua trên thân hai Ngưng Đan cao nhân kia.

PHỐC PHỐC!

Lập tức hai Ngưng Đan cao nhân chặn đường thân thể bị chém thành hai đoạn, tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.

Trong nháy mắt, hai vị Ngưng Đan cao nhân chết, lập tức khiến mấy vị Ngưng Đan cao nhân khác kinh hãi lạnh mình, lưng lạnh cả người.

Đồng thời, Đổng Băng Vân vung cánh tay trắng noãn lên, một tầng băng tinh bén nhọn trong gào thét mang theo băng sương, bay thẳng về phía hai mươi trượng bốn phương tám hướng, nhao nhao bức lui chúng tu giả.

- Hắn chỉ sợ chính là Hạt Ma Kiếm Vương Nhiếp Hàn của Trương Thiên minh.

Trên trận cũng có bộ phận người, nhìn thấu thân phận Nhiếp Hàn.

Kiếm tu trong nháy mắt lôi đình chém giết hai Ngưng Đan cùng giai, phóng mắt khắp Côn Vân tu giới cũng chỉ mới nghe lần đầu.

Rất nhanh, mấy người ngồi trên thuyền buồm, xuyên qua trận pháp quang giới, đám tu giả bốn phía vẻ mặt căm thù đề phòng, nhao nhao nhượng bộ.

- Hôm nay, minh chủ Trương Thiên minh ta đích thân tới giá lâm, bọn ngươi chuột nhắt các ngươi không biết tự lượng sức mình, múa rìu qua mắt thợ, còn không mau mau thối lui.

Nhạc Phong quát lạnh một tiếng, khiến cho đám tu giả vây quanh tâm thần run lên.

Minh chủ Trương Thiên minh?

Đông đảo ánh mắt, rơi xuống thanh niên đứng chắp tay ở chính giữa thuyền buồn Bạch Vũ, trong mắt vẫn còn kinh nghi và sợ hãi.

Ai cũng không có ngờ tới, trên thuyền buồm nho nhỏ kia vậy mà lại chở đương kim nhân vật truyền kỳ uy chấn bát hoang Côn Vân tu giới.

Nhân vật trong truyền thuyết kia từ thời khắc phản hồi Côn Vân, liền một tay thay đổi chiến cuộc, nhiều lần trọng tỏa Đông Phương gia, trở thành thủ lĩnh của một phương thế lực duy nhất có thể chống lại Đông Phương gia trong Côn Vân Quốc hiện giờ.

- Lui lại!

Vài tên Ngưng Đan nhao nhao biến sắc, hạ đạt mệnh lệnh, giờ phút này bọn hắn rốt cục ý thức được, nhân vật mình đối mặt hôm nay nguy hiểm đến mức nào.

Nghe thấy minh chủ Trương Thiên Minh hàng lâm, đám thị vệ trấn thủ đô thành này đều triệt để kinh hồn chán nản, hoả tốc triệt binh, đội ngũ tu giả chạy đến sau đó cũng đều lập tức phân phát.

Rất nhiều tu giả xem náo nhiệt trên trận âm thầm kinh hãi, không nghĩ tới Trương Thiên Minh hiện giờ lại cường hoành như vậy, tiến vào Côn Vân Quốc đều, cũng dám trực tiếp khiếu chiến với cả Đông Phương gia.

Đương nhiên, những tu giả phòng thủ ở đô thành này và đệ tử Đông Phương gia chỉ là không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng vẫn ở phía xa âm thầm giám sát và điều khiển, đồng thời phái người đi Đông Phương bổn tộc thông tri cho cao tầng Đông Phương gia.

Mấy người Từ Huyền cưỡi thuyền buồm Bạch Vũ bay vào chỗ sâu trong Côn Vân Quốc Đô.

TRên không thủ đô to như vậy, khi thì có thể nhìn thấy thân ảnh đan đạo cường giả xuyên thẳng qua, nhưng là cơ hồ không thể nhìn thấy bóng dáng phi hành pháp khí cỡ lớn.

Bốn người Từ Huyền đứng trên thuyền buồm Bạch Vũ, tự nhiên bị mọi người chú mục, thập phần dễ làm người khác chú ý.

Bên trong đô thành, rất nhiều tu giả bản thổ nhao nhao nghị luận, kinh nghi khó hiểu.

Loading...

Xem tiếp: Chương 537 - 538: Rất Có Hứng Thú

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Ngốc Vì Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 15


Thiết Huyết Đại Kỳ

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 29