1 (Người dịch: halucky) Lucas Cochran đã quay về thị trấn được gần một tháng, nhưng vẫn còn ngạc nhiên bởi cuộc sống ở thị trấn nhỏ của Prosper đúng như tên gọi của nó[1].
2 (Người dịch: halucky) Cây cối trên Double C cuối cùng cũng cho thấy sự phát triển, dấu hiệu chắc chắn của mùa xuân. Bất chấp cái lạnh len lỏi trong không khí, được gây ra bởi những đợt gió quét xuống từ dãy núi, nơi vẫn còn ngập trong cái mũ mùa đông trắng xóa, Lucas Cochran ngửi thấy mùi thơm mơ hồ của sự sống mới, tươi mát và xanh non.
3 (Người dịch: halucky) Olivia Millican sống cả cuộc đời là một cô con gái hoàn hảo, một quý cô hoàn hảo. Không có gì khó; bản tính cô vốn tử tế và đàng hoàng.
4 (Người dịch: halucky) Thế nào mà Dee chẳng hề ngạc nhiên khi thấy Lucas Cochran cưỡi ngựa hướng về phía mình ba ngày sau. Mới sáng sớm, cô đã ở bên ngoài với một chảo thức ăn cho gà, tung vãi nó cho bầy gia cầm đang lục tục tụ tập quanh váy cô.
5 (Người dịch: pmtrang) Nếu Dee không quá mệt mỏi thì có lẽ chuyện đã không xảy ra, nhưng cô dành cả buổi sáng cày xới đi cày xới lại mảnh vườn, rẫy những cục đất lớn cho mịn hơn, thích hợp để trồng trọt.
6 (Người dịch: pmtrang) Dee cảm thấy khá hơn vào hôm sau, mặc dù vẫn không thể nâng cánh tay nhiều hơn vài inch. Lucas lại tới nữa ngay khi bình minh lên, họ trải qua những việc như cũ, với anh nấu ăn và chăm sóc cô.
7 (Người dịch: pmtrang) Ngày dã ngoại đến với tiết trời hoàn hảo, mặt trời tỏa ánh nắng vàng trên các đỉnh núi phủ tuyết trắng phía xa. Olivia thức giấc để chiêm ngưỡng nó, cũng giống cả trăm lần trước cô đã thấy.
8 (Người dịch: pmtrang) Dee đang kéo một xô nước khi Lucas cưỡi ngựa đến chiều hôm đó. Tim cô dội mạnh vào lồng ngực khi trông thấy anh; đã hơn một tuần kể từ khi cô gặp anh, và như một hồi chuông cảnh báo rằng cô đã quên mất rằng anh cao-tay thế nào.
9 (Người dịch: pmtrang) Olivia buộc bản thân phải tham dự buổi khiêu vũ tối đó. Lucas vắng mặt, và cô biết mọi người đang thì thầm về nó, nhưng sự vắng mặt của anh chỉ khiến cô thấy thêm nhẹ nhõm.
10 (Người dịch: pmtrang) Thị trấn vẫn thật yên tĩnh sau ngày dã ngoại và khiêu vũ trước đó khi Lucas cưỡi ngựa tới chiều hôm sau. Nhà thờ đã đóng cửa, mọi người đều về nhà để nghỉ ngơi sau buổi vui chơi.
11 (Người dịch: pmtrang) Cơn mưa ngày hôm trước không đủ để làm đầy con suối hay các khe nước, nhưng những bãi cỏ mùa xuân thì tràn đầy sức sống và xanh tươi, không khí cũng được gột sạch lớp bụi bẩn.
12 (Người dịch: pmtrang) Tháng sáu đến với tiết trời nóng và khô. Bực bội hơn nữa là sấm sét thường kéo tới vào cuối mỗi buổi chiều dội vang trên khắp các dãy núi, những đám mây đen khiến họ khấp khởi hy vọng rằng mưa sẽ tới; nhưng rồi những đám mây lại bay đi, nếu nó có ban phát sự ẩm ướt thì cũng là cho bên kia những ngọn núi, còn Prosper không nhận được chút nào.
13 (Người dịch: pmtrang) Kyle Bellamy đá tung lớp đất khô đáy con lạch nhỏ, nhìn lên bầu trời không một gợn mây. Trời không có một giọt mưa suốt sáu tuần nay.
14 (Người dịch: halucky) Kyle uống say dù mới đầu giờ chiều. Gã hiếm khi cho phép bản thân quá chén vì người nào uống quá nhiều thường cũng nói nhiều, mà gã muốn giữ kín phần đời trước đây của mình chỉ là, trong quá khứ.
15 (Người dịch: halucky) Dee cúi xuống bên dưới một trong những cửa sổ đằng trước. Cô đã đặt khẩu súng săn sang bên để đổi lấy khẩu súng trường, vì độ chính xác hơn, nhưng cô sắp hết đạn.
16 (Người dịch: halucky) Luis bị thương. Olivia không nghe tin gì về chuyện xảy ra cho tới tận sáng hôm sau, khi Beatrice Padgett tới thăm và kể lại, bằng tông giọng sửng sốt, sự kiện ngày hôm trước với Honora.
17 (Người dịch: pmtrang) Lucas đứng cạnh giường Dee, nhìn xuống cô. Mặc cho cơn sốt tăng cao, gương mặt cô vẫn thật nhợt nhạt. “Cô ấy đã thức dậy chưa?” anh hỏi Etta, giọng khàn khàn.
18 (Người dịch: halucky) Đêm hôm đó Olivia nằm thao thức rất lâu sau khi ngôi nhà yên tĩnh trở lại. Chiếc đồng hồ quả lắc đã điểm mười hai giờ khuya nhưng cô vẫn còn chong chong.
19 (Người dịch: halucky) Dee cẩn thận rời khỏi giường, bước tới bên cửa sổ. Thỉnh thoảng cô cảm thấy một ảo giác rùng rợn và đòi hỏi củng cố hình ảnh đó trong đầu.
20 (Người dịch: pmtrang) Lucas bước vào phòng ngủ của cô tối hôm đó khi cô đang chải mái tóc rối của mình. Anh nhấc chiếc lược khỏi tay cô, chải qua những sợi tóc dài, gỡ đám rối cho đến khi nó đổ xuống lưng cô như một dải lụa đen.